Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư, Biệt Đội Sát Thủ Phá Đảo Mạt Thế! - Chương 151: Hôn Mê
Cập nhật lúc: 05/11/2025 08:27
Bạch Yêu Yêu dùng hết sức ném Cậu Vàng trở lại, không dám chần chừ thêm chút nào, không ngoảnh đầu lại, thẳng một mạch xông ra ngoài.
Đám zombie lập tức ào ào đổ xô về phía Bạch Yêu Yêu. Bạch Yêu Yêu không đón đánh, chỉ né tránh.
Bởi vì lớp bảo hộ không thể phá vỡ, Bạch Yêu Yêu vừa chạy vừa tạo ra tiếng động, thu hút sự chú ý của lũ zombie, quả nhiên cả đám zombie đã bị Bạch Yêu Yêu dẫn đi mất.
Những thành viên và thú cưng còn lại của Ám Dạ, không biết từ lúc nào, nước mắt đã lã chã rơi xuống. Tất cả mọi người đều có một cảm giác bất lực sâu sắc...
Trong thời mạt thế, đây là lần đầu tiên họ cảm thấy bất đắc dĩ và ngột ngạt, lần đầu tiên thấu hiểu ý nghĩa của hai chữ "mạt thế", lần đầu tiên hối hận, không biết có phải do bản thân tu luyện chưa đủ nỗ lực hay không, mới dẫn đến tình thế như ngày hôm nay, mới khiến Yêu tỷ phải một mình dẫn dụ zombie...
Bản thân đã không thể giúp được gì nữa, trở thành kẻ vướng víu.
Yêu tỷ... sẽ không sao chứ?
Mọi người từ lúc bắt đầu đến giờ vốn đi rất thuận lợi, thêm vào đó cấp độ dị năng không thấp, cũng ít khi gặp phải đối thủ ngang cơ, lại còn có Bạch Yêu Yêu - người trọng sinh dẫn đường...
Nói thật lòng, đối với những kẻ sống bằng nghề liều mình như Ám Dạ, họ gần như còn sống an toàn hơn cả trước thời mạt thế, thoải mái vô cùng.
Ngày ngày ăn uống không thiếu, đ.á.n.h zombie g.i.ế.c dị thú, càng giống như một thú vui tiêu khiển.
Mọi người ngày ngày ăn ở cùng nhau, làm gì cũng không tách rời, mọi người dường như cảm thấy trở về thời thơ ấu.
Vì vậy, không mấy ai ghét bỏ thời mạt thế này, cũng không bài xích, thậm chí còn có chút yêu thích. Tuy rằng ý chí muốn trở nên mạnh mẽ rất mãnh liệt, nhưng đó chỉ là mong muốn trở thành cường giả, chứ không hề gấp gáp...
Ví như Peppa, Thần Hiên, Khả Khả, vốn dĩ không thích sát phạt, trở thành sát thủ cũng chỉ là nhân duyên trùng hợp, trước thời mạt thế vốn là những sát thủ cá mặn, nhận một nhiệm vụ rồi nghỉ ngơi nửa năm...
Lại ví như Hầu Tử và Tiểu Thập Lục, số lần gây rắc rối còn nhiều hơn số nhiệm vụ nhận được, ngày ngày chẳng làm việc chính đáng, chuyện hùa theo đám đông thì không thiếu vụ nào...
Chỉ là bây giờ, tất cả mọi người đều đã suy nghĩ rất nhiều. Nếu lần này có thể trở về an toàn, nhất định nhất định phải nỗ lực thật tốt!
Lộ Lộ nắm c.h.ặ.t t.a.y Khả Khả, nhìn về hướng Bạch Yêu Yêu rời đi, không kìm được mà c.ắ.n nát bờ môi, cảm thấy tim đau như thắt lại, nghẹt thở đến mức không thở nổi.
Yêu nhi của ta, ta phải nỗ lực thế nào đây, mới có thể sánh vai cùng người chiến đấu... kiếp trước, khi ta biến thành zombie, Yêu nhi nhất định đau khổ biết chừng nào...
Lộ Lộ đột nhiên cảm thấy đầu óc như bị kim đâm, trong chớp mắt mất đi tri giác, trực tiếp ngất xỉu trên mặt đất.
May có Đại Thánh nhìn thấy, kịp thời đỡ lấy.
"Lộ Lộ!"
......
Bạch Yêu Yêu không ngừng chạy, cũng không biết phải chạy đến nơi nào, chỉ biết rằng càng xa càng tốt, xa hơn nữa, xa hơn nữa, càng cách xa, các huynh đệ càng an toàn.
Tay chân đã tê dại, hoàn toàn mất hết cảm giác, chỉ dựa vào ý chí, máy móc chạy về phía trước. Trước mắt cũng bắt đầu hoa lên, trong tay nắm chặt mảnh ngọc nhỏ, mong đợi nó có thể cho mình thêm một chút năng lượng.
Đầu đau như muốn nổ tung, lồng n.g.ự.c cũng căng tức đau đớn. Đây là biểu hiện của việc tiêu hao dị năng quá mức, cơ thể đang cảnh báo mình...
Lần này xảy ra chuyện là do sơ suất của mình, dù có đau đớn thế nào, cũng là đáng đời.
Bạch Yêu Yêu cảm thấy lòng bàn tay nóng lên, phấn khích cúi nhìn mảnh ngọc, dường như... nó đã hồi phục được một chút năng lượng.
Đám zombie phía sau vẫn bám đuổi không buông, Bạch Yêu Yêu có thêm chút động lực, tùy ý chọn một hướng, tiếp tục chạy tới. Bây giờ khoảng cách quá gần rừng rậm, sợ rằng nếu mình chạy vào không gian, đám zombie quay đầu trở lại thì buồn cười lắm!
Bạch Yêu Yêu lại tiếp tục chạy hơn nửa tiếng đồng hồ, thực sự không chịu nổi nữa, mắt cá chân không còn một chút sức lực, trực tiếp bị vấp ngã bởi một hòn đá không đáng chú ý.
Đám zombie phía sau đột nhiên trở nên phấn khích, con người kia rốt cuộc đã không chạy nổi nữa rồi! Chúng như hổ đói vồ mồi ào ào xông lên.
Bạch Yêu Yêu nhìn đám zombie trùng trùng điệp điệp, dùng hết sức lực cuối cùng, chui vào không gian, thuận tay ném ra một quả b.o.m T1asa, phạm vi sát thương hiệu quả 800 mét, đây là bảo bối vừa mới thu được trong kho dự trữ...
Bạch Yêu Yêu nghĩ thầm ít nhất cũng được nghe một tiếng nổ...
Ai ngờ vừa vào đến không gian, đã ngất lịm đi, trong tay vẫn cầm hòn đá nhỏ không đáng chú ý đã khiến mình vấp ngã.
......
Bạch Yêu Yêu đột nhiên xuất hiện, rồi lại ngất xỉu trước cửa nhà gỗ, khiến mấy chú khỉ nhỏ đang chăm chỉ trồng trọt giật mình. Thấy Bạch Yêu Yêu nằm trên đất mãi không tỉnh, chúng mới hiểu ra Bạch Yêu Yêu bị thương, cùng nhau khiêng cô đến chiếc giường cạnh dòng suối.
Lần trước Đại Thánh bị thương, mấy chú khỉ nhỏ thấy Bạch Yêu Yêu cho Đại Thánh uống nước suối, nên cũng bắt chước, tìm một cái bát, múc một chén nước suối nhỏ vừa ngưng kết, cẩn thận đưa đến miệng Bạch Yêu Yêu.
Cổ họng Bạch Yêu Yêu đã khô khốc từ lâu, dù đang trong trạng thái hôn mê, nhưng vẫn cố gắng nuốt hết tất cả nước suối.
Sau khi Bạch Yêu Yêu vào không gian, đám zombie bên ngoài đột nhiên mất mục tiêu, loanh quanh một lúc tại chỗ rồi tản ra.
Bạch Yêu Yêu ngủ một giấc thật lâu, tay chân mỏi nhừ, ngay cả sức lật người cũng không có, không ngừng tự nhủ không được ngủ nữa, mau tỉnh dậy đi, các huynh đệ sẽ lo lắng.
Nhưng căn bản là không kiểm soát nổi...
Chú khỉ nhỏ nhất ngồi xổm bên giường Bạch Yêu Yêu, thấy nước suối trào ra liền múc lên đổ vào miệng cô.
Đúng lúc chú khỉ không biết là lần thứ bao nhiêu cho Bạch Yêu Yêu uống nước, thì Bạch Yêu Yêu đột nhiên mở mắt.
Chú khỉ nhỏ giật mình, vội lùi lại mấy bước.
Mấy chú khỉ này Bạch Yêu Yêu ít tiếp xúc, có việc gì đều do Đại Thánh trực tiếp sắp xếp, vốn dĩ Bạch Yêu Yêu đã không phải là người dễ gần.
Vì vậy, mấy chú khỉ nhỏ vốn năng sợ hãi Bạch Yêu Yêu.
Thêm nữa, thỉnh thoảng lại đ.á.n.h cho Cậu Vàng một trận, mấy chú khỉ nhỏ thường xuyên rình xem, đương nhiên là sợ không dám lại gần...
Bạch Yêu Yêu nhìn thấy cái bát trên tay chú khỉ, lại nhìn sang dòng suối linh, liền hiểu ra chuyện gì, ném cho chú khỉ mấy nải chuối, rồi bảo nó đi chỗ khác chơi.
Chú khỉ nhỏ phấn khích ôm chuối đi tìm mẹ!
Đại Thánh quản lý rất nghiêm khắc, chỉ khi làm tốt mới được thưởng, mỗi lần chỉ một quả, không được hào phóng như Bạch Yêu Yêu.
Bạch Yêu Yêu liếc nhìn thời gian, lập tức trợn mắt, chỉ là ngất đi một lúc thôi mà đã ba ngày trôi qua rồi?!?
Thảo nào mình đói đến vậy, đứng phắt dậy, đầu lại một phen chóng mặt, hồi phục một chút, tùy tiện nhét gì đó vào miệng, cầm chén nước suối lúc nãy chú khỉ cho mình uống một hơi cạn sạch...
Lúc này mới cảm thấy dễ chịu hơn, đầu cũng không còn choáng váng nữa. Lần này dị năng bị kiệt quệ quá nặng, chỉ hơi vận dụng dị năng thôi là đầu đã đau không chịu nổi.
Bạch Yêu Yêu vừa định ra khỏi không gian, lập tức quay lại tìm các huynh đệ, đột nhiên cúi nhìn thấy cái bát trong tay mình...
C.h.ế.t tiệt... cái này đ** phải là cái bát Cậu Vàng uống nước hay sao!!!
Mấy ngày nay mình toàn dùng bát của Cậu Vàng!!!
Bạch Yêu Yêu một trận buồn nôn, quay người liếc mắt nhìn chú khỉ nhỏ kia. Tuổi trẻ dám làm dám chịu, chú khỉ nhỏ bây giờ đã không còn sợ Bạch Yêu Yêu lắm nữa, nên...
Nhe răng cười thật tươi với Bạch Yêu Yêu.
Bạch Yêu Yêu đột nhiên cảm thấy đầu còn đau hơn nữa...
