Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 262
Cập nhật lúc: 10/09/2025 15:41
Sau khi nhờ Ban Đặc Biệt điều tra, cô chỉ cần dành chút thời gian để ý và theo dõi vài việc là ổn.
Hai ngày sau, dòng chữ màu xanh đã hoàn toàn thay đổi, ba chữ “đang chấp hành” màu cam in đậm hiện trên màn hình. Thẩm Như Như mở ra nhìn lướt qua, sau đó tắt điện thoại đi, cùng Từ Dẫn Châu đăng ký đến thành phố B tham gia tang lễ của Lật Tử.
Tang lễ được cử hành tại nghĩa trang ở vùng ngoại ô thành phố B. Do Lật Tử c.h.ế.t trẻ lại còn c.h.ế.t thảm, nghi thức đã tổ chức cực kỳ giản dị, không có tiệc rượu cũng không có đội ngũ đưa tang, chỉ một đoàn người lặng lẽ mang di ảnh anh đến mộ phần tưởng niệm. Không biết vì sao tin tức về tang lễ lại được lan truyền, rất nhiều người vẫn luôn quan tâm đến vụ việc của anh đã cố ý đến tiễn đưa, thậm chí còn mang theo vòng hoa tưởng niệm. Dòng người đông đúc vây kín nấm mồ, vòng hoa chất đống đến mức không còn chỗ đặt.
Có vài sinh viên của đại học Z đến dự, đều là những học trò từng được Lật Tử dạy dỗ. Nhóm sinh viên tay ôm những bó hoa tươi, đôi mắt ai nấy đều đỏ hoe, sưng húp. Hồi đó các cô không hùa theo những tin đồn ác ý về thầy, nhưng cũng chưa từng chủ động lên tiếng bảo vệ anh. Thậm chí, có người còn từng nghi ngờ, dẫu sao cái câu "không có lửa thì làm sao có khói" đã ăn sâu vào tâm trí họ. Mãi đến cách đây không lâu, sau khi nghe được sự thật kinh hoàng, các cô mới biết lỗi lầm của bản thân lớn đến mức nào, trong lòng chất chứa sự áy náy và nỗi hối hận khôn nguôi. Những ngày qua, các cô luôn cảm thấy bất an, tự dằn vặt rằng phải làm gì đó cho thầy thì tâm hồn mới được thanh thản.
Bởi vậy, sau khi biết tang lễ của thầy được tổ chức vào hôm nay, các cô quyết định đến dự. Còn những kẻ từng buông lời nhục mạ, nghi ngờ thầy vô căn cứ trên mạng thì không dám lộ diện, thậm chí còn cho rằng việc các cô đến đây là xen vào chuyện của người khác.
Kẻ mang ác niệm, dẫu biết mình đã sai, vẫn sẽ biện minh cho bản thân, tìm đủ lý do để trốn tránh trách nhiệm.
Không khí nghĩa trang chìm trong u buồn, đám đông đồng loạt cúi đầu, lặng lẽ rơi lệ.
Vợ chồng ông bà Tây vốn đã vô cùng đau khổ, giờ đây lại bị bầu không khí tang thương bao trùm, bật khóc nức nở. Mắt Lưu Tuyền đỏ au, đứng cạnh ông bà, trông chẳng khác nào con trai ruột của họ. Thẩm Như Như và Từ Dẫn Châu, với danh nghĩa của Huyền Thiên Quan, đến đặt vòng hoa. Hai người đứng cạnh đó, chỉ lẳng lặng quan sát mà không rơi một giọt nước mắt nào. So với những người xung quanh, trông họ có vẻ thờ ơ, dửng dưng đến lạ.
Không ít người xung quanh lặng lẽ dõi theo họ, không chỉ bởi thái độ lạnh nhạt có phần đặc biệt, mà quan trọng hơn là vẻ ngoài quá đỗi xuất chúng. Cả hai đều mặc áo khoác trắng, nổi bật rực rỡ giữa đám đông tang lễ. Thậm chí, còn có phóng viên trà trộn vào để chụp ảnh.
Dưới ánh mắt dò xét của đám đông, Thẩm Như Như chẳng hề bận tâm. Cô chỉ âm thầm quan sát Lưu Tuyền, chú ý từng cử chỉ, hành động của anh ta.
Ở thị trấn Mộ Nguyên, cô không để ý kỹ, nhưng giờ đây khi nghiêm túc quan sát, quả nhiên đã phát hiện ra vài điều bất thường.
Tuy sắc mặt và tướng mạo Lưu Tuyền chẳng khác gì người thường, nhưng biểu cảm và động tác của anh ta lại cứng nhắc, thiếu tự nhiên, cứ như một con rối có linh hồn vậy, thỉnh thoảng còn xuất hiện những hành động nhỏ đến kỳ lạ. Thế nhưng, những điều này phải quan sát cực kỳ cẩn thận mới nhận ra. Người bình thường dù có thấy cũng sẽ không bận tâm nhiều, chỉ nghĩ đó là thói quen của anh ta mà thôi. Thẩm Như Như từng đọc qua những cuốn sách liên quan, cô nhớ trong đó có ghi lại một tình huống tương tự. Tay chân hoạt động không linh hoạt, lại mang theo tử khí, có thể có hai khả năng.