Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 28

Cập nhật lúc: 10/09/2025 15:31

Dì Phan và bác gái nghe hết sức nghiêm túc, hoàn toàn tin tưởng, cuối cùng cả hai quyết định ngay, về nhà sẽ chọn một ngày tốt để thỉnh tổ sư gia về nhà, khi đó mời Thẩm Như Như đến khai quang.

Thẩm Như Như đồng ý ngay tắp lự, trên thực tế, cô hoàn toàn không biết khai quang là gì. Nhưng bất kể nói thế nào, giờ cô cũng là đệ tử của tổ sư gia, giúp đỡ thỉnh thần chắc cũng không phải chuyện gì khó khăn.

Vui vẻ tiễn dì Phan và bác gái về, Thẩm Như Như tiếp tục vẽ thêm vài lá bùa, sau đó đóng cửa tiệm nghỉ ngơi.

Cô cầm ví ra cây ATM gần đó, sau đó ghé chợ một vòng, mua ít gia vị, rau củ và hoa quả, thong thả đi về nhà.

Ăn tối tắm rửa xong, Thẩm Như Như tựa vào đầu giường, ôm chiếc Kindle đọc sách. Cô vừa mua vài cuốn sách điện tử về đạo pháp Trung Quốc, chuẩn bị nghiên cứu nghiêm túc, để sau này khi giới thiệu tổ sư gia với tín đồ cũng có thể trôi chảy và thuyết phục hơn.

Thẩm Như Như không biết mình ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay, giữa những tiếng gõ cửa dồn dập, cô mơ màng tỉnh dậy, đèn ngủ vẫn sáng, chiếc Kindle bị cô đè dưới vai, vừa cứng ngắc vừa cộm.

Một giờ sáng, đang là giữa đêm khuya vắng vẻ.

Tiếng gõ cửa dồn dập như xoáy vào tim, khiến người ta hoảng hốt.

Với kinh nghiệm từ lần bán thuốc trước, Thẩm Như Như hiểu lần này chắc chắn là đồng loại của nữ quỷ váy đỏ. Cô còn ngái ngủ bò dậy, khoác thêm áo mỏng, xỏ dép lê ra mở cửa.

Ngoài cửa là một người đàn ông gầy gò ốm yếu, trông anh ta vô cùng thê thảm, tay chân gầy trơ xương như que diêm, hai gò má hõm sâu, mắt trũng sâu, xanh xao, quả là hình ảnh điển hình của một con quỷ.

Tim Thẩm Như Như thắt lại, nhưng cô nhanh chóng trấn tĩnh, nói: “Chào anh, anh cần gì?”

Người đàn ông đó rất sốt ruột, dường như muốn vồ lấy Thẩm Như Như, nhưng không biết vì lý do gì, anh ta kiềm chế bản thân lại được, hai tay bấu chặt vào khung cửa, nói: “Tôi muốn ăn! Thức ăn! Bất cứ thứ gì!”

Thẩm Như Như giật mình lùi lại hai bước, thấy anh ta thực sự không tấn công cô, nhịp tim dần ổn định lại: “Anh đợi chút, tôi đi lấy cho anh.”

Cô nhanh chóng chạy vội vào bếp nhỏ phía sau, mở tủ lạnh ra tìm kiếm một lúc, lấy ra hết sủi cảo đông lạnh và mì gói, đổ tất cả vào nồi nấu.

Mười phút sau, cô bưng một bát mì sủi cảo vào trong cửa hàng, nói với người đàn ông đó: “Đến ăn đi, nếu không đủ thì vẫn còn.” Cô quen tay lấy Bùa dẫn đường dán lên bát, hơi nóng từ bát mì chớp mắt tan biến, từ từ bay vào tay người đàn ông đó.

Anh ta nhìn chằm chằm bát mì sủi cảo, hai mắt sáng rực. Không cần dùng đũa, anh ta trực tiếp bưng bát mì lên, đổ thẳng vào miệng.

Không sợ nghẹn sao… Thẩm Như Như nhìn đến mức trợn tròn mắt, há hốc mồm.

“Thêm một bát nữa!” Người đàn ông đó nhanh chóng ăn xong bát mì sủi cảo, nói với cô.

Cứ thế lặp lại vài lần, sau khi sáu bát mì sủi cảo đầy cùng một nồi canh nạm bò cà chua lớn vào bụng, người đàn ông đó cuối cùng mới dừng lại. Anh ta ợ lên một tiếng, rồi thỏa mãn nói: “Lâu lắm rồi không ăn no như vậy.”

Thẩm Như Như nhìn anh ta, cạn lời không biết nói gì. Lượng thức ăn dự trữ của cô đã bị anh ta "càn quét" sạch sành sanh, thêm khoản tổn thất là sáu cái bát và một cái nồi. Vị khách này nhìn chẳng giống người dư dả gì, xem ra "phi vụ" làm ăn hôm nay định sẵn là lỗ vốn rồi.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.