Tiệm Tạp Hóa Âm Dương - Chương 305
Cập nhật lúc: 10/09/2025 15:43
Lý Thông nghe xong thì mừng rỡ ra mặt. “Bị hai vị đại sư dọa chạy rồi sao? Quả nhiên hai vị đại sư thật lợi hại!”
"Đương nhiên là không phải rồi!" Từ Dẫn Châu liếc Lý Thông một cái, mở vòi nước rửa tay, rồi lấy khăn tay lau khô cẩn thận. Thẩm Như Như gật đầu giải thích: "Thứ đó quá quen đường, nên thường xuyên lặp lại hành động này. Ma quỷ ban ngày sẽ không dễ dàng ra ngoài, chúng sẽ trốn ở nơi âm u, tránh ánh sáng, chờ trời tối mới xuất hiện. Con tiểu quỷ này dám chạy ra ngoài vào ban ngày, lại còn nhanh nhẹn đến thế, hiển nhiên không phải lần đầu." Cô nói xong, ánh mắt hướng về phía cửa sổ nhìn ra hồ nước. "Chỗ này, anh thường mở cửa sổ vào ban ngày, đúng không?"
Lý Thông sững người một thoáng, ngẫm nghĩ lại, những hình ảnh kỳ quái trong video đúng là đều xảy ra vào ban ngày, ban đêm thì rất hiếm. Vừa hiểu ra, anh ta liền quay người vỗ tay hô lớn: "Ồ, thì ra con tiểu quỷ này là của nhà hàng xóm, ngày nào cũng chạy sang nhà tôi ăn vụng đồ ăn!"
Thẩm Như Như khóe môi khẽ giật giật, hỏi: "Cái chuyện về đứa trẻ anh vừa kể, rốt cuộc là sao? Anh có thể kể chi tiết hơn được không?"
Lý Thông hất cằm ra ngoài cửa sổ. "Chính là nhà đối diện bên kia kìa," anh ta bĩu môi nói, chỉ về phía một căn biệt thự tường trắng mái ngói xanh ẩn hiện sau con đường nhỏ rợp bóng cây. "Đầu năm nay nhà họ xảy ra chuyện không may, hai người lớn đều qua đời, chỉ còn lại hai đứa nhỏ nương tựa vào nhau. Nhưng khoảng thời gian trước, một đứa cũng không biết vì lý do gì mà biến mất rồi. Giờ chỉ còn mỗi một cậu bé sống đơn độc, tội nghiệp lắm. Thằng bé còn nhỏ, vẫn đang học cấp hai, lại chẳng có họ hàng thân thích nào giúp đỡ."
Nghe xong, Thẩm Như Như trầm ngâm một lát, nói: "Cửa sổ này anh đừng đóng nhé, con tiểu quỷ còn có thể đến ăn vụng. Đến lúc đó, bắt được nó rồi hẵng hỏi xem chuyện gì đã xảy ra."
Lý Thông lập tức gật đầu lia lịa, không hề hé răng nửa lời thừa thãi.
Ba người ngồi trò chuyện trong phòng khách một lúc thì dì nấu cơm nhà Lý Thông đi vào. Dì là một phụ nữ trung niên giản dị. Dì ấy xách một túi đầy rau dưa thịt cá vào nhà, vừa đặt phịch xuống đã bắt đầu giáo huấn Lý Thông một trận tơi bời, chủ yếu xoay quanh cái vụ ồn ào lộ liễu ngày hôm qua. Lý Thông không hề tỏ vẻ tức giận, cứ để dì ấy mắng thỏa thuê, miệng vẫn tươi cười. "Dì ơi, lần này là ngoài ý muốn thôi mà, cháu cam đoan không có lần sau đâu!"
Nói xong, anh ta còn quay sang dì ấy, giới thiệu Thẩm Như Như và Từ Dẫn Châu. "Hai vị này là đại sư cháu đặc biệt tới Huyền Thiên Quan mời về đó. Giỏi lắm, từ nay về sau nhà mình sẽ không bị mất đồ nữa đâu."
Dì của Lý Thông liếc hai người một cái, thẳng thừng nói: "Dáng vẻ thì được đấy, nhưng đại sư trẻ tuổi như vậy thì làm sao có bản lĩnh thật sự? Tôi đã bảo cái thằng bạn thân của cậu không đáng tin, toàn giới thiệu ba cái người đâu đâu. Hôm nay về tôi sẽ liên hệ với bà đồng nổi danh của mình, gọi bà ấy đến xem cho." Lý Thông thiếu điều hộc m.á.u tại chỗ, vội vàng xin lỗi Thẩm Như Như và Từ Dẫn Châu, sợ đắc tội với người tài giỏi. Sau đó, anh ta đẩy dì mình vào phòng bếp, dặn dò: "Dì đừng bận tâm mấy chuyện này nữa. Buổi trưa làm thêm vài món ngon, chiêu đãi hai vị đại sư thật tốt, đừng để cháu mất mặt đấy!"
"Được rồi, tôi biết rồi. Chẳng phải tôi lo lắng cậu bị lừa thôi sao, tự cậu tính toán là được." Dì vẫn rất thấu tình đạt lý, chỉ cằn nhằn vài câu rồi cũng xắn tay áo, đeo tạp dề vào bắt đầu nấu nướng.
Sau bữa trưa thịnh soạn, Thẩm Như Như đề nghị đổi chỗ khác chờ đợi. Nếu cứ ngồi lì ở phòng khách, con tiểu quỷ đó sẽ không dám xuất hiện. Vì thế, Lý Thông dứt khoát dẫn cả hai lên lầu tham quan, tiện thể muốn nhờ họ xem phong thủy cho căn nhà của mình.
Thẩm Như Như mỉm cười. "Tôi ngại quá, thật sự không am hiểu lắm về phong thủy. Không phải vấn đề nào cũng có thể nhìn ra được đâu."