Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 180: Trở Thành Trò Cười

Cập nhật lúc: 06/09/2025 12:13

Ngay cả Thiên Quan Môn cũng nói chưa từng nhìn thấy?

Không chỉ trưởng lão Long Vũ Môn bắt đầu hoảng hốt, mà trưởng lão của nhiều tiểu tông môn khác cũng đều cảm thấy bất an.

Long Vũ Môn có tài lực để trị Vu độc này, nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ cũng có, nếu là bọn họ thì đã sớm bó tay khi đối diện với sự hoành hành của Vu độc, huống hồ còn thêm biến số phức tạp như vậy.

Tình trạng chuyển biến tốt của đệ tử Long Vũ Môn trước đó giống như hồi quang phản chiếu, hào quang của trận pháp càng nặng, quỷ khí trên người bọn họ lại càng rõ, tử khí sinh sôi không ngừng, nhưng cơ thể thì càng thêm héo mòn.

Bề ngoài đã rời đi từ lâu, nhưng thực ra lại cải trang thành đệ tử bình thường lẫn trong đám đông, Thẩm Phong Trầm nheo mắt, bỗng nói: "Chẳng lẽ là trận pháp có vấn đề?"

Vu độc vốn là thủ đoạn mà Chử Giáng dùng để trừ khử kẻ đối địch, nó chỉ nhắm vào một nhóm người nhất định.

Lúc này, xung quanh Thẩm Phong Trầm toàn là đệ tử Long Vũ Môn chưa từng bị nhiễm Vu độc.

Nghe vậy, ánh mắt của rất nhiều đệ tử có chút hoài nghi.

Trận pháp này chính là huyền trận mà thần tông đã bố trí sơ bộ từ đêm qua.

Những Võ Tu chưa từng nhiễm Vu độc chưa chắc sẽ tin vào những thủ đoạn quái lực loạn thần, dễ dàng nảy sinh nghi ngờ.

Đúng vậy, nhiều người như thế còn chữa không được, chẳng lẽ một trận pháp phát quang lại có thể thay đổi tất cả, há chẳng phải quá dễ dàng rồi sao?

Thẩm Phong Trầm tiếp tục nói: "Trước khi mở trận, trưởng lão thần tông đã tránh đi, chắc hẳn có ẩn tình gì đó."

Có người lẩm bẩm nói: "Không phải chứ..."

"Nếu nói như vậy, chẳng phải thánh địa lại càng đáng nghi hơn sao, Thiên Quan Môn cũng vậy..."

Bình thường không ai dám nghi ngờ thần tông và thánh địa, nhưng một khi có người khơi mào, đại đa số mọi người dù không tin, nhưng cũng sẽ gieo rắc hạt giống hoài nghi.

Thẩm Phong Trầm hiểu rõ tính cách của các Võ Tu Long Vũ Môn, do sự vô năng của các thuật sĩ trước đây, những người này vô cùng xem thường huyền đạo.

Hắn ta còn muốn tiếp tục dắt mũi đám đông, nhưng không ngờ Mã trưởng lão ở phía trước đám người đột nhiên nhìn vào hắn ta, bình tĩnh nói: "Ngươi đang nói cái gì?"

Thẩm Phong Trầm hơi sững sờ: "Trưởng lão..."

Mã trưởng lão vốn đã bực bội trong lòng, thấy hắn ta còn dám lên tiếng, lập tức trợn mắt quát: "Ngươi bị ngu à? Hả? Nếu thần tông muốn hại chúng ta, còn cần phải vòng vo như vậy sao?"

"Ngươi nghĩ ngươi mạnh hơn lũ Quỷ Tu trong Quỷ thành Bình Liêu à? Một kiếm của thần tông không c.h.é.m c.h.ế.t được ngươi mà còn phải dùng âm mưu quỷ kế đúng không?"

"Còn đứng đây châm ngòi ly gián, ngươi nghĩ đầu óc ai cũng có vấn đề như ngươi chắc?"

Thẩm Phong Trầm đương nhiên cảm thấy bản thân mạnh hơn lũ Quỷ Tu kia.

Nhưng vào lúc này, hắn ta không dám nói thêm một lời nào nữa, chỉ có thể cúi đầu nghe răn dạy, trong mắt tràn đầy vẻ âm u.

Những đệ tử bên cạnh nghe Mã trưởng lão chửi mắng, trong lòng thấy cũng có lý, hậm hực không biết nói gì cho phải.

Ở hướng thần tông đang đứng, Tấn trưởng lão nói: "Liên lạc được với Ông trưởng lão chưa?"

Một trưởng lão khác trả lời: "Vẫn chưa liên lạc được."

Tấn trưởng lão nhướn mày ngạc nhiên: "Những người khác thì sao?"

Một trưởng lão Long Vũ Môn vội vàng trả lời: "Đạo hữu thần tông đã tiến vào bí địa, tạm thời không thể liên lạc!"

...

Sau khi được phép tiến vào bí địa Long Vũ Môn, Tô Chước mơ hồ cảm thấy có chút quen mắt.

Hình như lần trước đã đi ngang qua đây.

Đến trước một ngọn núi, có một vị trưởng lão đang đợi bên bậc đá.

Trưởng lão Long Vũ Môn giới thiệu: "Đây là Chử trưởng lão."

Chào hỏi đơn giản vài câu, Chử Giáng dẫn đoàn người của thần tông cùng các trưởng lão nhà mình đến trước một đại điện.

Càng đến gần, khi nhìn rõ tình hình bên trong đại điện, các trưởng lão Long Vũ Môn không kìm được mà lộ vẻ chấn kinh.

Mấy vị trưởng lão trong điện đều là đại năng tu vi cao thâm hiếm khi xuất sơn, nhưng giờ đây lại không còn dư sức để bận tâm đến bọn họ.

Dưới sự che chở của Phật tháp, bọn họ đang áp chế một lời nguyền quái dị, làn sương đen mơ hồ quẩn quanh mũi miệng bọn họ.

"... Thái Thượng trưởng lão?"

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Chử trưởng lão, sao lại như thế này?"

Không ít trưởng lão nhìn về phía Chử Giáng, vẻ mặt đầy bất ngờ, chuyện nghiêm trọng như vậy, mà không một trưởng lão nào trong môn phái hay biết?

Chử Giáng lắc đầu thở dài: "Tình hình quá nguy cấp, môn chủ lệnh ta không được truyền ra ngoài, nhưng hiện tại, lời nguyền này đã trở nên lợi hại hơn, cực kỳ khó xử lý."

"Chúng ta chỉ có thể mặt dày thỉnh giáo thần tông, không biết có cách nào giải quyết hay không?"

Ông trưởng lão quan sát tình hình trong điện, chậm rãi nói: "Mấu chốt của lời nguyền này chính là Thiên Quỷ."

Chử Giáng kinh ngạc nói: "Thiên Quỷ? Nhưng lần này Thiên Quỷ giáng thế lại không có bất kỳ dấu hiệu dị tượng nào, chỉ nhằm vào Long Vũ Môn ta mà ra tay..."

Nghe vậy, các trưởng lão Long Vũ Môn có mặt tại đây đều cảm thấy bất an, trong lòng thầm nghĩ vận khí tông môn quả thực không tốt, ngay cả loại chuyện vừa hiếm gặp vừa tà môn thế này cũng đụng phải.

May mà có vẻ như thần tông có thể giải quyết.

Trong điện đèn đuốc sáng rực, nhưng khi dùng thần thức nhìn thì lại chỉ cảm thấy quỷ khí dày đặc.

Ông trưởng lão nhắm mắt lại, trong miệng đọc thầm gì đó.

Mọi người im lặng chờ đợi.

Đúng lúc này, một luồng linh áp bất ngờ xuất hiện.

Năm ngón tay của Chử Giáng hóa thành móng vuốt, trong mắt tràn đầy quỷ vụ âm u, bất ngờ vồ lấy Tần Dĩ Luật đang đứng cách bản thân không xa.

Linh quyết bạo phát, đồng thời va chạm với linh khí của thanh niên.

Ầm!

Ngay lập tức, các đệ tử thần tông phản ứng lại, từng tầng linh khí hộ thể hiện lên.

Thanh kiếm được rút ra không chút do dự, xuyên qua linh lực hỗn loạn, lao thẳng đến tâm mạch của Chử Giáng.

Kiếm phong sắc bén xuyên qua n.g.ự.c Chử Giáng, kiếm thế bạo phát.

Ầm!

Kiếm quang chợt lóe, uy thế mang tính hủy diệt gần như lấn át toàn bộ linh áp trong đại điện, trong chớp mắt tiêu diệt đối phương hoàn toàn.

Thân ảnh của Chử Giáng bị hất văng ngược ra ngoài, rơi mạnh vào trong điện, mặt đất và gạch ngọc dưới cú va chạm này ẩn hiện vết nứt.

Các trưởng lão Long Vũ Môn hung tợn trừng mắt: "Chử trưởng lão!"

"Chử đạo hữu, ngươi làm vậy là có ý gì?!"

Từ lúc Chử Giáng bất ngờ ra tay cho đến khi bị hắn g.i.ế.c ngược lại, chỉ diễn ra trong vài nhịp thở.

Các trưởng lão Long Vũ Môn đều c.h.ế.t lặng.

Ấn tượng của đa số người đều dừng lại ở khoảnh khắc Chử Giáng bị giết, chứ không phải lúc quỷ khí bạo phát.

Càng khiến người ta kinh hãi hơn chính là uy lực của kiếm chiêu đó.

Chử trưởng lão bị nghi là Quỷ Tu là một chuyện, nhưng bị g.i.ế.c ngay trước mặt mọi người lại là một chuyện khác.

Có thể thấy rõ phần nào sự tàn nhẫn của thần tông.

Trước cửa đại điện im lặng như chết.

Trong lúc trầm mặc, giọng nói của một nữ hài đột nhiên nhỏ giọng hỏi: "Sư huynh, khí tức của vị trưởng lão kia vẫn còn, có phải còn có thể cứu được không?"

Nàng dường như chỉ tò mò hỏi sư huynh của mình, nhưng những người ở đây toàn là tu sĩ, tất nhiên nghe rất rõ ràng.

Tần Dĩ Luật khựng lại một chút, sau đó đáp: "Có lẽ vậy."

Nghe ra ý tứ trong lời nói này, lập tức có trưởng lão Long Vũ Môn thả linh lực ra, thu thập hồn phách của Chử Giáng.

Thần tông vẫn chưa kết luận Chử Giáng là Tà Tu, trong đó vẫn còn đường để xoay chuyển.

"Thể xác vẫn còn sinh cơ, nhưng hồn phách lại tổn hại đến vậy!"

"Không cứu nổi rồi... Chử trưởng lão thật là, haiz."

Ông trưởng lão nhận được truyền âm của Tô Chước, ngay lập tức hiểu được nàng muốn làm gì, bèn trầm giọng nói: "Đáng tiếc... Hồn phách đã bị tổn thương nghiêm trọng trước khi chết, ký ức không thể giữ lại."

"Rất có khả năng đã bị Thiên Quỷ khống chế trong một khoảng thời gian."

Tu vi đạt đến Dung Hồn cảnh, sau khi c.h.ế.t hồn phách có thể duy trì không tiêu tán trong một khoảng thời gian.

Nhưng vấn đề là, đối tượng ra tay của Chử Giáng là Tần Dĩ Luật.

Kiếm chiêu của Tần Dĩ Luật khi đối phó Quỷ Tu luôn là sát chiêu, trong khoảnh khắc uy thế bạo phát, cả thân xác lẫn hồn phách của Chử Giáng đều c.h.ế.t đến mức không thể c.h.ế.t thêm nữa.

Sở dĩ vẫn duy trì biểu hiện khí cơ còn tồn tại, chỉ là vì Tô Chước đã lập tức thi triển Hồn thuật để ổn định, ẩn giấu trong dư uy của kiếm chiêu nên không ai nhận ra.

Tần Dĩ Luật nhận ra, nhưng không vạch trần chuyện này.

Sư muội có ý định gì, hắn tất nhiên sẽ không phá hỏng.

Các trưởng lão Long Vũ Môn cũng có xu hướng tin rằng Chử Giáng còn có thể cứu được, chỉ là bị người khác khống chế, có thể tìm ra hung thủ.

Dù bình thường họ không cùng phe với Chử Giáng, thậm chí còn mong ông ta sớm gặp xui xẻo, nhưng sẽ không hi vọng ông ta là Tà Tu.

Nếu không, việc Long Vũ Môn dung túng Tà Tu giữ vị trí cao chẳng phải sẽ trở thành trò cười sao?

Trưởng lão bị Tà Tu khống chế vẫn còn thể diện hơn nhiều so với việc chính trưởng lão là Tà Tu gây họa trong môn phái.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.