Tiểu Sư Muội Gánh Vác Cả Tông Môn - Chương 153
Cập nhật lúc: 25/12/2025 14:57
"Ba đặc điểm của nội gián: một là đẹp, mắt đẹp chắc chắn là nội gián!"
Khi thấy Trì Vũ với vẻ mặt ngỡ ngàng, lão già tóc trắng rất đắc ý giải thích: "Ngươi nhìn xem, cái ổ tà tu này của chúng ta, ai mà không xấu xí hình dáng chẳng ra con người? Còn hai nàng thì sao?"
Ý là hai chúng ta nhìn không hợp nhóm đúng không?
Không bị tắc m.á.u não hơn mười năm thì làm sao nói ra được lý luận thần tiên như này?
Trì Vũ suýt bị chọc cười vì tức, lập tức nghiêm mặt phản bác: "Ai quy định tà tu nhất định phải xấu? Hai tỷ muội ta trời sinh mỹ lệ, làm đại diện nhan sắc cho tà tu chúng ta, cũng chẳng có vấn đề gì, đúng không?"
Cẩu Đông Khê cũng gật đầu: "Nói rất đúng, lão Bạch, ngươi dựa vào tướng mạo mà đ.á.n.h giá người khác, thực sự có chút võ đoán."
"Cẩu lão, đừng vội!" Lão già tóc trắng khoanh tay ra vẻ ung dung, tiếp tục phân tích một cách chậm rãi: "Chúng ta tạm gác chuyện dung mạo qua một bên, ngươi nhìn xem trang phục của hai nàng đi!"
"Trang phục của ta thì sao? Có vấn đề gì?" Trì Vũ khó hiểu, y phục nàng rõ ràng sạch sẽ, điều này cũng là điều cấm kỵ sao?
"Còn hỏi sao nữa?"
Lão già tóc trắng buông một câu đầy châm biếm, tay chỉ vòng qua mọi người trong đại điện: "Ngươi nhìn đi! Ở đây, ai mà không rách rưới, tóc tai bù xù?"
"Mặc đẹp thế này, tính thi hoa hậu à? Ngươi nghĩ mình là đầu bảng thanh lâu sao?"
"Điều này đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng và danh tiếng của tà tu chúng ta! Dù ngươi không phải là nội gián, thì sau này cũng là kẻ phản bội!"
Ngươi cố tình kiếm chuyện phải không?
Trì Vũ lập tức không khách khí đáp trả: "Ý ngươi là tà tu chúng ta không được sống giống người bình thường phải không? Nếu ngươi muốn gây sự, cần gì phải viện cớ miễn cưỡng như vậy!"
"Lão Bạch! Ngươi thật sự quá đáng rồi!" Cẩu Đông Khê cũng không hài lòng: "Ai chẳng yêu cái đẹp, tà tu chúng ta cũng không ngoại lệ! Tiểu cô nương ăn mặc chỉn chu một chút, không có gì sai cả."
"Tốt! Được thôi! Coi như lời nàng nói có lý, nhưng ta vẫn có thể chứng minh, nàng chính là nội gián! Người đâu!"
"Ngươi vẫn chưa xong à?"
"Được thôi! Ta muốn xem ngươi sẽ chứng minh như thế nào nữa."
Trì Vũ lạnh lùng cười, không trả lời mà chỉ lặng lẽ nhìn lão già tóc trắng tiếp tục màn trình diễn của mình.
Lão già tóc trắng thì thầm vài câu vào tai một tà tu vừa bước vào, chẳng mấy chốc, một nam nhân toàn thân đầy thương tích, thoi thóp sắp c.h.ế.t bị lôi lên.
Trì Vũ vừa nhìn thấy thế suýt bật cười thành tiếng, thì ra lại là Bạch Thanh Thu!
Cùng lúc đó, khi Bạch Thanh Thu nhìn thấy Trì Vũ, đồng t.ử hắn co lại, muốn mở miệng tố cáo thân phận của nàng. Nhưng miệng hắn đã bị nhét đầy giẻ rách, căn bản không thể nói thành lời.
Lão già tóc trắng khoanh tay, lạnh giọng: "Đặc điểm cuối cùng của nội gián... lòng dạ nhân từ..."
"Bốp!" Chưa nói hết câu, Trì Vũ đã nhấc chiếc ghế bên cạnh, đập thẳng lên đầu Bạch Thanh Thu.
Chiếc ghế vỡ vụn, m.á.u từ trán Bạch Thanh Thu chảy ra, hắn đau đớn la hét không ngừng.
Cảm thấy vẫn chưa hả giận, Trì Vũ xắn tay áo, nắm lấy tóc Bạch Thanh Thu, vung tay tát liên tiếp, khiến hắn không phân biệt được đông tây nam bắc.
Chưa để hắn kịp định thần, nàng liền giật lấy con d.a.o từ eo một tà tu đứng gần đó, x.é to.ạc áo Bạch Thanh Thu, rạch hai đường trên bụng trắng trẻo của hắn rồi cười nham hiểm: "Đại nhân chờ chút, ta sẽ cắt lấy quả thận của tên này để ngài nhắm rượu!"
Trời ơi! Nàng thực sự muốn cắt thận của ta!
Cảm nhận được sự lạnh buốt trên bụng, Bạch Thanh Thu sợ hãi đến mức tiểu ra quần ngay tại chỗ.
Mùi hôi thối lập tức lan khắp không gian, mọi người đồng loạt bịt mũi.
"Đủ rồi!" Cẩu Đông Khê quát lớn: "Đừng biến đại điện thành nơi bẩn thỉu, lôi hắn ra ngoài! Chúng ta cần bàn chính sự!"
Câu chuyện nhỏ kết thúc, lão già tóc trắng tuy không cam tâm nhưng đành tạm bỏ qua.
Tuy vậy, lão vẫn tin chắc rằng hai người này có vấn đề!
"Hiện tại, Huyết Dung Đan đã luyện thành, chỉ chờ đêm trăng tròn..."
"Thật đã thành công sao?" Lão già tóc trắng tỏ ra hoài nghi, ánh mắt lóe lên vẻ cấp thiết: "Cẩu lão, có thể cho ta xem qua một chút được không?"
Dù sao khả năng luyện thành Huyết Dung Đan chỉ là một phần nghìn, làm sao có thể dễ dàng như vậy.
Cẩu Đông Khê đang định lấy đan d.ư.ợ.c ra thì thấy Trì Vũ liên tục nháy mắt ra hiệu.
Lão ta nhìn nàng với ánh mắt đầy ẩn ý, sau đó rụt tay lại, lạnh giọng hỏi ngược: "Sao? Ngươi nghi ngờ ta?"
"Không... không dám!" Lão già tóc trắng vội vàng giải thích: "Cẩu lão, ta không có ý đó, chỉ là..."
"Đủ rồi! Lão phu làm việc, từ trước tới nay chưa từng có sai sót! Ta nói thành công, chính là thành công! Không ai được phép nghi ngờ!"
Nghe thế lập tức tức có người tâng bốc: "Tuyệt vời! Như vậy thì trận pháp huyết sát bên ngoài bí cảnh sẽ trở nên vô dụng! Pháp bảo Phiên Hải Ấn sẽ nằm trong tay chúng ta!"
