Tiểu Sư Muội Gánh Vác Cả Tông Môn - Chương 158

Cập nhật lúc: 27/12/2025 01:09

Bên ngoài, tại một nơi trống trải.

Hai người đối mặt nhau.

Trì Vũ khẽ vuốt mái tóc bị gió đêm thổi rối, giọng nói thản nhiên:

"Ra chiêu đi! Đừng để lát nữa lại nói ta không cho ngươi cơ hội."

"Lãnh Nguyệt Trảm!"

Bạch Thanh Thu không khách sáo, hét lớn một tiếng, xuất chiêu tuyệt kỹ nổi danh của mình.

Một chiêu hạ gục đối thủ, mới xứng đáng thể hiện phong thái anh hùng! Ai thèm dùng những chiêu trò hoa mỹ với nàng chứ?

"Toái Vân!"

Hai bóng người lướt qua nhau, thời gian như ngưng đọng, mọi thứ chìm vào tĩnh lặng.

Chỉ một thoáng sau, một tiếng "phạch" vang lên khẽ khàng, trên mặt đất xuất hiện một cánh tay đẫm m.á.u.

"Áaaaa!!"

Tiếng thét t.h.ả.m thiết như heo bị chọc tiết của Bạch Thanh Thu x.é to.ạc màn đêm.

Hắn ôm lấy vết thương nơi cánh tay bị đứt, toàn thân run rẩy không ngừng. Nhìn cánh tay vẫn đang co giật dưới chân mình, trong mắt hắn tràn ngập vẻ không thể tin nổi.

"Ngươi phục chưa?"

Giọng nói của Trì Vũ vang lên đúng lúc trời bắt đầu lất phất mưa.

Những giọt mưa lạnh buốt rơi xuống, nhưng lòng Bạch Thanh Thu còn lạnh hơn cả mưa!

Sao có thể chứ!

Sắc mặt của Bạch Thanh Thu còn khó coi hơn cả việc bị bắt ăn phải thứ gì ghê tởm.

Đối mặt trực tiếp, ta lại không đỡ nổi một chiêu của tiện nhân này?

Nàng ta mạnh đến vậy sao?

"Không! Tuyệt đối không thể! Chắc chắn có gì đó không ổn!"

Bạch Thanh Thu có thể chấp nhận thất bại, nhưng việc thua dưới tay một kẻ có xuất thân thấp hèn như Trì Vũ thì không bao giờ.

Đối với hắn, đây là nỗi nhục nhã không gì sánh nổi.

Thoáng chốc, hắn thậm chí còn nghĩ đến việc c.h.ế.t quách cho xong.

Nhưng Trì Vũ thì chẳng có chút thương hại nào, ngược lại, nàng còn tiếp tục xát muối vào vết thương của hắn: "Ngươi thấy đấy, ta đã cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi vẫn vô dụng."

"Đấu tay đôi còn không thắng nổi. Nếu ta giở chút mưu kế, thì ngươi có trăm mạng cũng không đủ để c.h.ế.t đâu!"

Mưa bắt đầu nặng hạt, Trì Vũ dùng hai tay che đầu, chạy về phòng.

Trước khi đi, nàng còn buông lại một câu: "Ngươi đúng là quá yếu!"

C.h.ế.t tiệt, g.i.ế.c người xong còn muốn hủy hoại tinh thần người ta nữa sao?

Nhìn bóng lưng của Trì Vũ, Bạch Thanh Thu cảm thấy tim mình đau như bị xé toạc.

Hắn loạng choạng đứng dậy, khó nhọc bước vào trong phòng, cúi đầu, giọng khàn đặc nói: "Ngươi thắng rồi. Nói đi, muốn ta làm gì?"

Thoạt nhìn, hắn có vẻ như đã tâm phục khẩu phục, nhưng thực tế, hắn không phục chút nào.

Chỉ cần thoát khỏi đây, trời cao biển rộng, vì cớ gì phải nghe theo nàng ta?

Người xưa nói rồi, quân t.ử trả thù mười năm chưa muộn! Một ngày nào đó, nhất định phải đạp tiện nhân này dưới chân, nghiền nát nàng!

"Ngươi chỉ cần làm tốt vai trò đệ t.ử thân truyền của Huyền Nguyệt Tông là được."

Trì Vũ vừa lau tóc vừa đáp: "Có gì cần, ta sẽ thông báo. Thôi, ra ngoài cửa chờ đi. Sáng mai ta sẽ tìm cách đưa các ngươi rời khỏi đây."

"Đón lấy!" Bạch Thanh Thu bắt lấy viên t.h.u.ố.c mà Trì Vũ ném qua, không hề do dự nuốt ngay vào bụng, sau đó hắn mới chợt hỏi: "Ngươi vừa cho ta uống cái gì vậy?"

"Độc d.ư.ợ.c chứ còn gì." Trì Vũ quay đầu nhìn hắn, thản nhiên đáp: "Không thì ngươi nghĩ là gì?"

"Ngươi!!"

Sắc mặt của Bạch Thanh Thu lập tức đen lại, cơ mặt co giật dữ dội.

Hắn cứ ngỡ tiện nhân này cuối cùng cũng có chút lương tâm, ném cho hắn đan d.ư.ợ.c trị thương an ủi vì bị cụt tay. Ai ngờ đó lại là độc d.ư.ợ.c!

Đúng là độc ác mới chính là bản tính của nàng ta!

Trì Vũ nhún vai, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ: "Ta không tin tưởng ngươi, nên... ngươi cũng hiểu nỗi khổ tâm của ta, đúng không?"

Hiểu cái khỉ gì chứ! Trong lòng Bạch Thanh Thu gào thét: Làm người t.ử tế có khó đến vậy sao?

Nhưng muốn dùng độc d.ư.ợ.c để khống chế ta sao?

Hừ! Nằm mơ đi! Ngươi có biết ta có một người bạn chí cốt là Ngự Dược Tiên Nhân danh tiếng lừng lẫy trong Tu Tiên Giới không? Giải độc với lão ấy chỉ là chuyện nhỏ.

"Được rồi, ngươi có thể ra ngoài." Trì Vũ vẫy tay: "Cứ mỗi cuối tháng, đến Thiên Trì Phong tìm ta để lấy giải d.ư.ợ.c. Trễ thì tự chịu."

"Hiểu rồi." Bạch Thanh Thu nghiến răng, ánh mắt lóe lên sự bất cam, rồi xoay người định rời đi.

"Quay lại!"

Giọng quát bất ngờ của Trì Vũ khiến hắn giật mình.

Khi vừa quay đầu, tóc hắn đã bị một bàn tay nhỏ túm mạnh, Trì Vũ lạnh lùng nhắc nhở: "Nhớ kỹ! Lần sau khi trả lời ta, phải thêm hai chữ "chủ nhân" vào!"

Lúc này, nàng lại khôi phục dáng vẻ hống hách và áp bức ban đầu.

Quá đáng lắm rồi!!

Ánh mắt Bạch Thanh Thu lóe lên sự dữ tợn, nhưng khi đối diện với ánh mắt lạnh lẽo đầy sát khí của Trì Vũ, nắm tay hắn ngay lập tức thả lỏng.

Hắn cúi đầu, giọng như muỗi kêu: "Vâng... vâng, chủ nhân."

"To lên! Chưa ăn cơm hay gì?"

"Xẹt" Khi thanh kiếm lạnh ngắt đặt lên cổ, Bạch Thanh Thu lập tức đứng thẳng người, hét lên khàn giọng: "Rõ! Chủ nhân! Xin cứ việc sai khiến!"

"Biến đi!"...

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.