Tiểu Sư Muội Gánh Vác Cả Tông Môn - Chương 177

Cập nhật lúc: 27/12/2025 01:11

Hắn đột nhiên vặn chiếc bánh bao trong tay như đang bóp nát Trì Vũ, sau đó bẻ đôi chiếc bánh, đưa nửa nhỏ hơn cho Minh Kiệt.

Nhìn miếng bánh nhỏ trong tay, Minh Kiệt lập tức nhíu mày.

Ta với ngươi đồng lòng như thế, mà ngươi lại giở trò chia bánh bất công?

Tại sao ngươi ăn nhiều hơn, còn ta phải ăn ít?

Được rồi! Tình huynh đệ nhựa này, cắt đứt cũng không tiếc!

Trì Vũ hoàn toàn không để ý rằng, tình cảm giữa hai kẻ này đã nứt rạn chỉ vì một chiếc bánh bao.

Nghỉ ngơi một lát, nàng lại bắt đầu ra lệnh: "Được rồi, hai ngươi tiếp tục đi dò đường đi! Tiểu Thẩm, cầm cái này."

"Đây là..." Nhìn cây roi mà Trì Vũ đưa cho, Thẩm Kim Bân ngơ ngác hỏi.

"Ngươi đi theo sau bọn họ, ai dám lười biếng, cứ dùng roi này quật thật mạnh vào! Đừng coi bọn họ là người."

Nghe thấy vậy, cả Diệp Thần và Minh Kiệt đồng thời quay đầu, trừng mắt nhìn Thẩm Kim Bân.

Ánh mắt như muốn nói: Ngươi dám quất thử một roi xem! Ta mà không móc sạch họng ngươi thì không phải họ Diệp!

Thẩm Kim Bân bị ánh mắt giận dữ của hai người kia làm sôi m.á.u. Nghĩ lại những gì họ đã làm với mình trước đó, hắn bỗng cảm thấy gan dạ hơn hẳn.

Trợn mắt như trâu, hắn lớn tiếng quát: "Nhìn cái gì? Ngứa da phải không? Mau lên trước dò đường đi!"

"Chát-" Roi quất vào vách đá, âm thanh giòn giã vang dội khắp hang động.

Đồ phản bội!

Hai cái bánh bao là mua chuộc được ngươi rồi à?

Được thôi! Chờ ra khỏi đây, nếu ta không xử ngươi, ta thề không phải họ Minh!

Minh Kiệt nghiến răng, ánh mắt như muốn phun ra lửa, hậm hực quay đầu bước lên trước dò đường.

Càng đi sâu vào, ánh sáng càng mờ dần, không gian cũng ngày càng chật hẹp.

Một lúc sau, Diệp Thần đi đầu đội hình lại bất ngờ dừng bước.

Trong bóng tối, vài đôi mắt xanh lục nhợt nhạt đang chằm chằm nhìn họ, kèm theo tiếng "gừ gừ" đáng sợ.

"Không ổn rồi! Là Ám Ảnh U Lang!"

Thẩm Kim Bân đứng cạnh Trì Vũ, hoảng hốt kêu lên.

Ám Ảnh U Lang dù chỉ là yêu thú cấp thấp, nhưng sống theo bầy đàn, số lượng đông đảo. Trong tình trạng không thể sử dụng linh lực, gặp chúng chỉ có thể nói là xui tận mạng.

Nếu là trước đây, Diệp Thần chỉ cần một hơi thở là có thể đồ sát sạch sẽ cả bầy sói này. Nhưng bây giờ đã khác, hắn quay đầu nhìn Trì Vũ: "Này, đến lượt ngươi thể hiện đấy!"

Thể hiện cái đầu ngươi!

Ta chỉ còn một viên đạn, lẽ nào b.ắ.n xuyên cả bầy sói sao?

Trì Vũ đảo mắt, ra vẻ bất cần, nhún vai nói: "Loại tiểu yêu này, cũng cần đến ta ra tay sao? Ngươi không phải đã luyện thể rồi à? Cứ để ngươi giải quyết là được!"

"Đừng để ta coi thường ngươi, Diệp đại thiên tài!"

"Hừ! Đối phó với mấy con thú thấp kém này, chỉ cần có tay là đủ!"

Bị mỉa mai như vậy, Diệp Thần không chịu được, vung Thí Thần Kiếm, lao thẳng vào bầy sói.

Minh Kiệt cũng rút ra một cây gậy đen sì từ túi trữ vật, nhanh ch.óng theo sau.

Hai người phối hợp ăn ý, kẻ một kiếm, người một gậy, đ.á.n.h cho bầy sói trời đất đảo lộn.

Nhìn cảnh tượng họ đẫm m.á.u chiến đấu trong bầy sói, Trì Vũ không khỏi cảm thán: "Thì ra cảm giác chỉ tay năm ngón sai khiến người khác là như thế này!"

Cứ đắc ý đi!

Để xem ra khỏi đây, ngươi còn sống nổi bao lâu!

Thẩm Kim Bân chỉ bĩu môi, không lên tiếng. ...

"Phù phù-"

Sau một trận chiến kịch liệt, trên người Diệp Thần đầy những vết thương, m.á.u dính khắp thân.

Dù bầy sói không mạnh, nhưng số lượng quá đông. Hơn nữa, hắn chỉ được ăn chưa đầy nửa chiếc bánh bao, thể lực đã cạn kiệt.

Tình trạng của Minh Kiệt cũng chẳng khá hơn, hắn chống gậy, thở hổn hển từng hơi.

"Uuuu-"

Ngay lúc này, tiếng sói tru vang vọng khắp hang động.

Một con sói khổng lồ, toàn thân phát ra ánh sáng xanh nhạt, xuất hiện giữa bầy sói, được chúng vây quanh.

"Là... là Lang Vương!"

Đồng t.ử Thẩm Kim Bân co rút, ánh mắt vô thức hướng về phía Trì Vũ.

Con quái vật này không giống đám sói lẻ tẻ kia. Với tình trạng hiện tại của Diệp Thần và Minh Kiệt, không thể nào đ.á.n.h lại được.

Diệp Thần và Minh Kiệt cẩn thận lui về phía sau, nhường chỗ.

Trì Vũ hiểu rằng, đây là lúc để "ra oai".

"Đồ vô dụng! Tránh xa ra, để bổn tọa xử lý!"

Giọng nàng vang lên kiêu ngạo, đồng thời từ tốn giơ khẩu s.ú.n.g lên, nhắm thẳng vào đầu Lang Vương.

"Đoàng-"

Tiếng s.ú.n.g vang lên, trong khoảnh khắc, đầu Lang Vương nổ tung, thân hình khổng lồ của nó đổ sập xuống đất, giãy giụa vài cái rồi bất động.

"Xong!" Trì Vũ vác s.ú.n.g lên vai, liếc xéo Diệp Thần, cười nhạt: "Diệp đại thiên tài, ngươi phục chưa?"

"Phục cái đầu ngươi!"

Diệp Thần thầm c.h.ử.i rủa trong lòng: Nếu không có cái pháp khí kia, ngươi chỉ xứng làm bữa ăn cho Lang Vương! Kiêu ngạo cái gì chứ?

"Ồ! Phía trước hình như có một gian thạch thất!" Thẩm Kim Bân, với đôi mắt tinh tường, nhanh ch.óng phát hiện ra căn phòng đá phía trước.

Trì Vũ lập tức ra lệnh cho hai kẻ đang bất mãn: "Hai ngươi còn đứng ngẩn ra đó làm gì? Mau tiến lên kiểm tra!"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.