Tiểu Sư Muội Gánh Vác Cả Tông Môn - Chương 69
Cập nhật lúc: 25/12/2025 08:21
Trì Vũ không đáp, lặng lẽ chờ nghe nàng nói tiếp.
"Hay là ta dẫn muội xuống núi lịch luyện?" Bạch Tuyết nói với vẻ cực kỳ nghiêm túc.
"Lịch luyện?" Nói thật, Trì Vũ không muốn lập đội với nàng nữa.
Thật đấy, sư tỷ này đúng là thuộc tính chuyên gây họa đã đạt đến đỉnh điểm, đi cùng nàng, bỏ qua mọi thứ khác chỉ cần tám chữ là phải đủ mạnh mới chịu nổi.
"Dạo gần đây ta nghe người ta nói, có một nơi bí cảnh sắp mở ra. Hay nhân dịp này đi xem thử, biết đâu có thể tìm được cơ duyên. Nhìn muội giờ đang ở Luyện Khí tầng bảy, chưa biết chừng có thể đột phá Trúc Cơ."
"Cái này..." Mặc dù biết lời nàng phần lớn chỉ là dụ dỗ, nhưng Trì Vũ vẫn không khỏi có chút động lòng.
"Ôi dào, đừng do dự nữa, dạ dày muội lớn bao nhiêu thì giấc mơ cũng phải lớn bấy nhiêu!"
Vấn đề là dạ dày ta cũng đâu lớn lắm!
Trì Vũ hơi chần chừ: "Nhưng tông môn đã quy định rõ, không được tự ý xuống núi nếu chưa có phép. Nếu để sư tôn biết, chẳng phải sẽ bị phạt sao?"
"Sẽ không đâu!"
Bạch Tuyết trả lời vô cùng chắc chắn, còn phân tích rất có bài bản: "Dựa vào kinh nghiệm bị thả rông bao năm của ta, sư tôn biết, không những không tức giận, mà còn khen ngợi chúng ta hiểu chuyện!"
"Đi đi mà, đi đi!"
"Thôi được, nhưng dù sao cũng phải chuẩn bị một chút chứ?"
Đã gọi là lịch luyện thì chắc chắn không tránh khỏi nguy hiểm, Trì Vũ muốn quay về lấy kiếm hạp để phòng thân, lúc nguy cấp có thể phát huy tác dụng.
"Không cần đâu. Yên tâm, có ta ở đây rồi!"
Cuối cùng, dưới sự thuyết phục liên tục của Bạch Tuyết, Trì Vũ đành gật đầu đồng ý.
Trong lòng nàng tự nhủ: Lại tin sư tỷ thêm một lần, lần cuối cùng thôi!
Hai người lén lút men theo một con đường nhỏ xuống núi. Khi đứng trước mấy ngã rẽ, Bạch Tuyết đột nhiên ngẩn người.
Trì Vũ giật giật mí mắt: "Sư tỷ, đừng nói là tỷ không biết bí cảnh ở đâu nhé?"
"Ờ... chuyện này-" Bạch Tuyết gãi đầu, ánh mắt đảo qua đảo lại,"Có lẽ... chắc là... ở đâu đó?"
Đúng là ta bị mị lực của tỷ làm cho mù quáng rồi!
Cũng may ta hỏi sớm!
Ngay lúc Trì Vũ chuẩn bị từ bỏ ý định xuống núi thì một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt, được một nhóm người vây quanh.
Nhìn rõ người đến, Trì Vũ lập tức bật cười. Chẳng phải là Triệu Bình Chi, đại công t.ử nhà họ Triệu, người từng bị nàng cho một trận no đòn mấy ngày trước hay sao?
Mắt đảo một vòng, nàng kéo theo Bạch Tuyết lặng lẽ bám theo.
Lúc này, Triệu Bình Chi vẫn chưa phát hiện hai người đang lén lút theo dõi, chỉ mải căn dặn đám thuộc hạ bên cạnh:
"Lần này xuống bí cảnh, các ngươi nhất định phải bảo vệ bổn công t.ử chu toàn! Có đột phá Trúc Cơ hay không, tất cả đều dựa vào chuyến này!"
Một tên tay sai lập tức vỗ n.g.ự.c bảo đảm: "Triệu công t.ử yên tâm! Có bọn ta ở đây, tuyệt đối không có gì phải lo!"
"Ừm, nếu mọi việc thành công, bổn công t.ử nhất định sẽ..."
Lời còn chưa dứt, bỗng cảm thấy có ai đó vỗ nhẹ lên vai. Ngay sau đó, một giọng nói trong trẻo vang lên: "Chào nhé, Triệu công tử! Trùng hợp ghê, lại gặp nhau rồi!"
Quay đầu lại, nụ cười trên mặt Triệu Bình Chi lập tức biến mất.
Người đứng sau lưng không ai khác chính là Trì Vũ, người mà hắn hận không thể băm thành ngàn mảnh, cùng với một thiếu nữ tóc hồng, thoạt nhìn không mấy thông minh.
Triệu Bình Chi đảo mắt nhìn quanh, xác nhận không có Liễu Vô Cực ở đây, lập tức để lộ vẻ mặt dữ tợn: "Đúng là tìm khắp nơi không thấy, tự nhiên lại đưa đến cửa! Bổn công t.ử đang muốn tìm ngươi, ngươi đã tự mình tới rồi!"
"Triệu công tử, nàng ta là ai vậy?" Một người chưa từng gặp Trì Vũ thắc mắc.
Có người đáp ngay: "Lần trước chính nàng ta đã đ.á.n.h Triệu công t.ử một trận! Ngươi không biết đâu, nàng ta ra tay độc lắm, chỉ một cước đã làm cái đó của Triệu công tử... phá hỏng..."
"Câm miệng!" Triệu Bình Chi lập tức nhảy dựng lên, cho tên đó hai cái cốc đầu, quát lớn: "Bổn công t.ử vẫn rất cường tráng! Đừng có mà nói bậy ở đây!"
Nói xong, hắn quay lại nhìn Trì Vũ, cười nham hiểm: "Lần này sư tôn của ngươi không có ở đây, ta xem ai có thể bảo vệ được ngươi! Mấy người, lên cho ta, bắt lấy nàng!"
"Cái này..." Nhìn đối thủ chỉ là một nữ tu Luyện Khí tầng bảy, vài tên thuộc hạ có vẻ do dự.
"Sao? Lời ta không có tác dụng nữa à?" Triệu Bình Chi sầm mặt, ném một túi linh thạch ra trước mặt,"Làm được không?"
Có tiền sai khiến quỷ thần.
Linh thạch ngay trước mắt, đám người kia lập tức không quan tâm đối thủ là nam hay nữ, nhanh chóng bao vây hai người.
"Triệu công tử, tất cả đều là đồng môn, ngài cần gì phải làm thế?" Trì Vũ vừa nói vừa lùi lại.
"Hừ! Sợ rồi sao?" Triệu Bình Chi cười lạnh,"Lần trước ngươi không phải rất giỏi sao? Lại đây, tiếp tục đ.á.n.h ta đi!"
Vừa nói, hắn còn cố tình ưỡn n.g.ự.c ra khiêu khích.
