Tiểu Thư Lưu Lạc - Chương 130

Cập nhật lúc: 07/09/2025 01:54

Đường Đường: "Chắc chắn là giải nhất rồi."

Tô Nạo mỉm cười: "Cũng tạm thôi. Lục Vãn, cậu thấy thế nào?"

Lục Vãn thành thật đáp: "Cậu rất giỏi."

Cuộc thi cấp độ này không chỉ có danh tiếng, mà giành giải nhất còn có thể giúp vào đại học bằng cách đặc cách tuyển sinh.

Tuy nhiên, với Tô Nạo thì không cần đến suất đặc cách, thành tích học tập của cô ta đủ để vào bất kỳ trường đại học nào trong nước.

Các bạn học đến xem thi đấu lại cảm thán thêm một lần... Đúng là nữ thần, cô ấy không có điểm yếu.

Tô Nạo nhìn thấy Trần Niệm Khanh, có chút ngạc nhiên nhưng không để tâm lắm.

Cô tanhìn về phía Lục Vãn, cười mời:

"Tôi mời cậu uống nước, còn nữa, mọi người cũng đi cùng luôn nhé."

Trần Niệm Khanh nhẹ nhàng nói:

"Không phải cậu sắp nhận giải thưởng à? Cha mẹ cậu vừa đến, ngồi ở hàng thứ hai bên phải."

Tô Nạo ngạc nhiên, cố gắng nhìn sang bên phải, quả nhiên thấy bố mẹ mình đang ngồi đó.

Hai người đang trò chuyện với các phụ huynh bên cạnh.

Tô Nạo hơibất ngờ, tại sao họ lại đến?

Rõ ràng cô ta đã nói rằng mình có thể tự lo liệu mà.

Nhưng vì bố mẹ đã đến, tất nhiên cô ta phải qua chào hỏi.

Tô Nạo ngẩng đầu hỏi:

"Lục Vãn, cậu muốn đi cùng tôi không? Bố mẹ tôi cũng biết cậu, cậu vừa chuyển trường đã đạt hạng ba."

Lục Vãn: "..."

Nếu là trước đây, điều này không có gì là vấn đề, nhưng bây giờ... có vẻ hơi kỳ lạ.

Các bạn học khác: ???

Đã đến mức này rồi sao? Đã gặp phụ huynh luôn rồi à.

Tô Nạo thấy Lục Vãn không nói gì, do dự hai giây rồi hỏi:

"Vậy mai cậu có thể đến nhà tôi chơi không?"

Trái với vẻ ngoài, Tô Nạo thực sự có tính cách chủ động, một khi đã quyết định thì sẽ cố gắng hết mình, tuyệt đối không dễ dàng từ bỏ.

Lục Vãn: "Tôi ngại lắm."

Tô Nạo cười, chờ đúng câu này, cô ta lại hỏi:

"Vậy tôi có thể đến nhà cậu chơi không? Hôm nay tôi gọi điện, mẹ cậu nghe máy và bảo tôi là khi nào có thời gian thì đến nhà chơi."

Lục Vãn: "..."

Tô Nạo lại dùng chiêu lui để tiến:

"Không phải chỉ mình tôi đến đâu, mọi người đều muốn đến nhà cậu chơi, đúng không các bạn?"

Các bạn học bên cạnh liên tục gật đầu, tỏ ý tán thành, rất muốn đến nhà Lục tổng chơi!

Lục Vãn không thể từ chối thêm lần nữa, cô cân nhắc một lúc, nghĩ rằng chắc không thể để cả nhóm đến nhà mình chơi, nên đành nhượng bộ:

"Cũng được."

Cô nghĩ rằng chắc chỉ là nói đùa thôi.

Nhưng cô sắp bị vả mặt, nhận ra mình còn quá non.

Tô Nạo cười tươi:

"Vậy tôi đi tìm cha mẹ đây."

Trần Niệm Khanh: "Cậu đi đi, tôi sẽ mời mọi người... uống nước thay cậu."

Các bạn học càng thêm bất ngờ, Trần Niệm Khanh mà lại mời họ uống nước sao?

Trời ơi? Chỉ nghĩ đến câu nói đó trong đầu đã khiến họ phải nén cười.

Hôm nay là ngày may mắn sao?

Mười phút sau, cả nhóm đến một quán nước gần đó.

Các bạn học đều đã gọi đồ uống xong, tầng một của quán không có nhiều chỗ ngồi, nên họ lên tầng hai để tiện trò chuyện.

Lục Vãn vẫn đang mải suy nghĩ.

Không phải suy nghĩ về điều gì cụ thể, mà là cô cảm thấy từ cách cư xử và hành động của Trần Niệm Khanh, anh ấy có vẻ quá thân với Tô Nạo.

Trần Niệm Khanh: "Cậu muốn uống gì?"

"Thế nào cũng được."

"Vậy thì gọi trà sữa đi, bảy phần ngọt nhé. Tôi thích ngọt bảy phần, rất hợp với cậu."

Trần Niệm Khanh nói với vẻ mặt bình thản.

"Được."

Lục Vãn không tập trung.

Cô nhân viên đứng quầy cố gắng kiềm chế cảm xúc phấn khích, mỉm cười hỏi:

"Có lẽ là bảy phần đường đúng không?"

Chàng trai này thật sự biết cách làm người khác mê mẩn! Tuyệt quá!

Chỉ nghe thôi mà cô đã đỏ mặt rồi.

Còn cô gái bên cạnh... chắc là một mỹ nhân lạnh lùng? Làm sao có thể giữ được bình tĩnh như vậy?

Trời ơi, cô ta không biết mình nên nhập tâm vào ai hơn.

Dù nhập tâm vào bên nào, cô ta cũng sẽ nở một nụ cười thân thiện.

Lục Vãn đang mải nghĩ, cô nhận lấy đồ uống từ tay nhân viên, quay sang nhìn Trần Niệm Khanh:

"Tôi có chuyện muốn nói với anh."

"Được, vậy chúng ta ra ngoài nói."

"Được."

---

Tô Nạo chào hỏi cha mẹ xong liền chuẩn bị đi tìm Lục Vãn, cô ta bước ra phía sau và bất ngờ nhìn thấy Hứa Yêu đang hối hả chạy tới.

Hứa Yêu vừa nghe từ miệng mấy người bạn khác là Lục Vãn đã đến quán nước gần đó... Ngẩng đầu lên thì đã thấy Tô Nạo.

Hai người đối diện nhau một lúc, Hứa Yêu không nói gì, lập tức xoay người chạy đi.

Cậu ta phải đến gặp Lục Vãn trước.

Tô Nạo: "..."

Tên này bị gì vậy!

Cô ta vội vàng đuổi theo.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.