Tiểu Thư Lưu Lạc - Chương 374
Cập nhật lúc: 07/09/2025 02:14
Tại khoang hạng thương gia phía trước máy bay.
Hứa Yêu khẽ thì thầm:
"Chắc họ không phát hiện ra chúng ta đâu nhỉ?"
Tô Nạo: "Không đâu, nhưng cậu cương quyết đòi theo làm gì?"
Cả hai đều cố tình che mặt bằng khăn quàng cổ, lại lên máy bay sớm nhất, đương nhiên là không bị phát hiện.
Hứa Yêu đáp:
"Sao tôi lại không thể theo chứ! Lỡ đâu họ có những hành động thân mật quá mức, như thuê chung một phòng chẳng hạn…”
“Tôi không chấp nhận nổi đâu. Lục Vãn không làm vậy, nhưng tôi lo tên Trần Niệm Khanh kia không đáng tin, rất ma mãnh."
Tô Nạo nhíu mày:
"Cậu nghĩ ai cũng như cậu chắc?"
Hứa Yêu phân bua:
"Cậu đừng có vu khống, tôi vẫn còn là trai tân đấy."
Tô Nạo bực mình:
"Tôi biết cậu là trai tân, cả trường đều biết cậu là trai tân, cậu có thể đừng nói nữa được không?"
Suýt nữa cô ta đã phát điên vì tên ngốc này rồi.
Hứa Yêu do dự một lát rồi hỏi:
"Hôm nay cậu bị làm sao vậy? Có phải vì thi không tốt nên tâm trạng tệ không?"
Cậu ta nhận thấy Tô Nạo giống như một quả b.o.m chỉ chực phát nổ.
Tô Nạo đáp ngắn gọn:
"Đừng hỏi nữa."
Hứa Yêu nhún vai, đã là đồng đội thì cậu ta có trách nhiệm giúp cô ấy điều chỉnh lại tâm lý.
"Thực ra cũng chẳng có gì nghiêm trọng đâu. Ai cũng có lúc sơ suất. Cậu thi được hạng tư đã thế này, nếu lần sau thi hạng mười, cậu không phát điên luôn sao?"
Tô Nạo quát:
"Cậu nói gì? Cậu dám nguyền rủa tôi à?"
Hứa Yêu vội bào chữa:
"…Tôi chỉ đang ví dụ thôi mà."
Cậu ta không thấy có gì sai khi là người đứng hạng hai mươi từ dưới lên mà lại đi an ủi người đứng hạng tư.
"Ví dụ cũng không được! Tôi chưa bao giờ thi dưới hạng mười! Nếu cậu còn nguyền rủa tôi thì cậu c.h.ế.t chắc!"
Hứa Yêu: …
Sao mới nói hai câu mà cô ta lại tức giận nữa rồi, tính tình quá tệ luôn.
Sau vài phút im lặng, Hứa Yêu chợt nhớ ra điều gì và nói:
"À, để tôi kể cậu nghe một bí mật nhé. Trước đây Lý Triết luôn đứng hạng nhất, hơn nữa cậu ta từng lưu ban một năm, nên cậu thua cậu ta cũng là điều bình thường."
Tô Nạo mở to mắt ra:
"Sao cậu biết? Hai người quen nhau à? Vậy Lục Vãn cũng quen cậu ấy sao?"
Nghĩ đến đây, Tô Nạo liền hoài nghi lời chứng của Lục Vãn hôm trước.
Hứa Yêu gật đầu:
"Ừ, ba người chúng tôi từng học chung cấp hai, nhưng đừng nói cho ai biết đấy."
Mặc dù Hứa Yêu có vẻ bất cần, nhưng vẫn rõ ràng trong một số việc.
Tô Nạo cười khẩy:
"Tôi không rảnh như cậu, cũng không quan tâm quá khứ của người khác."
Hứa Yêu nói:
"Vậy bây giờ cậu thấy khá hơn chưa? Nếu cậu lưu ban một năm, đừng nói đến chuyện vượt qua Lý Triết, mà cả Lục Vãn và Trần Niệm Khanh cậu cũng có thể vượt qua."
Tô Nạo quay đầu nhìn Hứa Yêu, khẽ nhếch mép:
"Ngốc nghếch."
Cậu này không phải là hoàn toàn vô dụng, chẳng trách cậu ta và Lục Vãn lại làm bạn với nhau được lâu như vậy.
Hứa Yêu: "..."
Mình lại nói sai gì nữa sao? Sao tự nhiên lại thành ngốc?
Phụ nữ thật khó hiểu, không chỉ hai mặt mà còn không nói lý lẽ.
Vậy nên, Lục Vãn vẫn là tuyệt nhất, hợp với mình nhất.
---
Ngày ghi hình chương trình, khán giả được vào sân từ sớm, trước giờ phát sóng bốn tiếng.
Những người đến xem thi đấu thường là những người yêu thích cuộc thi, có trình độ học vấn cao.
Vì thế, trông Hứa Yêu có vẻ khá lạc lõng.
Trước khi ghi hình, khán giả phải qua kiểm tra an ninh, giao nộp điện thoại và thiết bị điện tử.
Tô Nạo đã chuẩn bị sẵn một quyển sách để đọc trong thời gian chờ đợi.
Còn Hứa Yêu thì không có gì làm, chán đến phát cuồng.
Cậu ta ghé đầu qua định xem cùng với Tô Nạo, nhưng vừa thấy toàn là tiếng Anh thì lập tức lùi lại.
Tô Nạo gập sách lại, hỏi:
"Cậu lại định làm gì?"
Hứa Yêu nói:
"Chúng ta ngồi đây đợi thế này, sao không đi xem Lục Vãn một chút?"
Tô Nạo đáp: "Có lẽ được đấy, cậu thử hỏi nhân viên chương trình đi, cứ nói cậu là bạn của Lục Vãn, xem họ có cho vào không."
Mắt Hứa Yêu sáng lên:
"Được à?"
Tô Nạo gật đầu:
"Tất nhiên rồi, cậu là bạn của thí sinh cơ mà."
Thế là Hứa Yêu hào hứng chạy đi.
Tô Nạo nhìn theo bóng cậu ta, rồi quay lại với quyển sách của mình.
Yên tĩnh đọc sách được mười phút, thì Hứa Yêu quay lại.
"Không được! Tôi hỏi ba người nhân viên rồi mà họ đều nói không được, còn bảo tôi đừng gây rối."
Tô Nạo vẫn không ngẩng lên, lạnh nhạt nói:
"Ồ, thì ra là không được à."
Hứa Yêu: "..."
Cậu ta tức tối ngồi xuống, thầm nghi ngờ rằng cô nàng này đang trêu đùa mình.