[ Tinh Tế ]quản Lý Cửa Hàng Hoa Làm Linh Thực Sống Lại. - Chương 286: Chương 286
Cập nhật lúc: 07/09/2025 05:22
Từ mộng vị diện trở ra, Hoa Nhàn đi tuần ruộng, phát hiện hoa lam diên vĩ đang nở rộ, hương nhè nhẹ lan trong gió.
“Giống ngươi.”
Nàng chỉ vào khóm hoa, nói với Kim Cánh Minh Điệp:
“Loài này còn có biệt danh là lam bướm, tím bướm.”
Nguyên soái hạ cánh đáp tỉnh bơ: “Ta là kim bướm.”
Hoa Nhàn cười: “Chọn một đóa đẹp nhất, tặng ngươi.”
Kỳ Minh chọn một đóa lam nhạt ánh tím, cánh mảnh, lá xanh biếc: “Chính nó.”
Hoa Nhàn gật đầu: “Tối nay ta làm cho ngươi một cái giường mới.”
Nhắc đến giường, nàng lại nhớ tới chậu hoa hồng:
“Nguyên soái đại nhân, điện thoại của ba ba ngươi vẫn nên nghe. Không khéo người ta lại nhớ ngươi.”
Kỳ Minh sững lại: “Ông ấy mách lẻo với ngươi?”
Hoa Nhàn bật cười. Xem ra quan hệ cha con này cũng hơi căng:
“Không phải mách lẻo. Chủ tịch quốc hội là người hòa nhã, nói giao ngươi cho ta chăm sóc.”
Nguyên soái đỏ mặt. Nghe sao mà giống gả con trai thế này?
“Ngươi là nghị viên Liên Bang, còn phải họp hành. Không nghe điện thoại, sao làm việc được? Tiểu hồ điệp Bảo Nhi không được lười biếng.”
Vừa nghe nàng gọi “Bảo Nhi”, Kỳ Minh lập tức khuất phục:
“Ừ, nghe ngươi.”
Đi tiếp, Hoa Nhàn thấy lũ trúc lại cao thêm:
“Gấu trúc muội tử mới ăn một chút mà lên liền hai cấp, tinh thần vực mở rộng hẳn. Dược tính mạnh thật.”
Kỳ Minh: “Nhờ viện trưởng nghiên cứu chế tạo tân dược?”
Hoa Nhàn: “Trúc còn non, số lượng ít.”
Kỳ Minh trầm ngâm: “Cứ cho ông ấy nghiên cứu, rồi trúc sẽ mọc thêm.”
Nghe theo, Hoa Nhàn mang lá và cành trúc đến viện trưởng Gwen.
Viện trưởng nghe xong hiệu quả, kinh ngạc:
“Một chút trúc mà tác dụng lớn thế?”
Ông đề nghị:
“Ngươi đã thân như tỷ muội với Hạ Á, sao không mời người nhà nàng tham gia thí nghiệm lâm sàng? Gấu trúc trong toàn Sulu hệ chỉ hơn hai mươi vạn cá thể.”
Hoa Nhàn: “Ra là gấu trúc ở đâu cũng quý hiếm.”
Viện trưởng gật đầu: “Nhưng vì số lượng ít, giá trị thương mại không lớn, đầu ra hạn hẹp.”
Hoa Nhàn suy nghĩ: “Cứ nghiên cứu trước. Nếu không thương mại được thì ta mua đứt dùng.”
Nàng từng dùng cà rốt linh và thuốc thử mua đứt thỏ nhà Giang gia, khiến họ tận tâm phục vụ. Vậy tại sao không hợp tác với tộc gấu trúc b tinh?
---
Hạ Á lập tức đặt vé tàu siêu tốc đến S314.
Nàng búi hai chỏm tóc tròn, mặc sườn xám đen trắng, gương mặt tròn trĩnh, cười ngọt có má lúm, mắt trong veo ngây thơ. Kéo theo vali, nàng háo hức bước xuống trạm không gian thành phố Khâm Sơn, nhìn thấy phi thuyền 888 cùng quân tuần tra Liên Bang liền tròn xoe mắt:
“Wow, chiến hạm tuần tra! Thành phố Khâm Sơn chắc có dự án tuyệt mật.”
Không báo trước cho Hoa Nhàn, nàng tự tìm tới tiệm hoa Hạnh Phúc Hoa Phường.
Vừa bước vào, Hạ Á ngây người. Trước mắt toàn là sắc hoa rực rỡ: oải hương, hướng dương, hồng đỏ, cúc vàng, bách hợp, diên vĩ, linh lan… Hương hoa thoang thoảng, từng bó được cắm gọn gàng trong lọ.
“Đẹp quá…”
Nàng tiến tới, ngắm một bó lam diên vĩ, nhẹ chạm cánh hoa: “Giống một con Nguyên soái…”
Trước khi gặp Hoa Nhàn, thần tượng của Hạ Á luôn là Kỳ Minh nguyên soái. Mỗi học viên quân đội Liên Bang đều coi ông là hình mẫu.
“Tiểu cô nương, không mua thì đừng sờ hoa.” Giọng Arnold – thu ngân – vang lên.
“Ta mua!”
Rồi nàng lại xấu hổ: “Xin hỏi, bông lam Nguyên soái này bao nhiêu?”
Arnold nhíu mày: “Đó là diên vĩ, không phải lam Nguyên soái… nhưng mà nhìn cũng giống.”
“Một ngàn hai.”
“Ta nghèo lắm, tiền vé tới đây còn mượn bạn cùng phòng.”
Arnold ngạc nhiên, để ý chiếc vali màu đặc trưng của học viên quân đội: “Ngươi là học viên? Sao không ở Thủ đô tinh mà tới đây?”
“Nhàn tỷ tỷ mời ta, nói cho ăn trúc.”
Arnold lập tức cảnh giác: “Đi, ta đưa ngươi gặp thị trưởng Hoa Nhàn.”
Hạ Á sáng mắt: “Tỷ tỷ là thị trưởng? Lợi hại thật!”
---
Năm phút sau, Arnold dẫn Hạ Á đến trước mặt Hoa Nhàn.
Hoa Nhàn vừa hái xong giỏ dâu, chọn quả lớn nhất cho tiểu hồ điệp Bảo Nhi ăn.
Hạ Á tròn mắt: “A! Nhàn tỷ tỷ đang đút Nguyên soái ăn!”
Kỳ Minh buồn bã: “Tiểu Nhàn, bạn trong mộng của ngươi tìm tới cửa rồi.”
Hoa Nhàn: “…” Cảm giác lạnh sống lưng là sao?