[ Tinh Tế ]quản Lý Cửa Hàng Hoa Làm Linh Thực Sống Lại. - Chương 457: Chương 457
Cập nhật lúc: 07/09/2025 05:34
Hoa Nhàn nhớ ra chuyện trước kia từng hứa với anh:
> “Cho anh xem cũng được... Nhưng mà, nếu ngủ trên đó thì hơi bất tiện đấy.”
Sau lưng cô, vài nhánh dây leo nhẹ nhàng duỗi ra. Trên một cành có hai đóa hoa trắng nửa trong suốt, những cành khác mỗi cành một đóa. Nhụy hoa ánh vàng nhạt, giống như được rắc bụi sao.
Kỳ Minh ngẩn người nhìn chằm chằm, trái tim phập phồng. Chẳng nói lời nào, anh lập tức hóa thân thành Minh Điệp – chú bướm vàng rực rỡ – bay nhẹ nhàng đến đậu lên một cánh hoa.
Ban đầu chỉ là đứng lên, sau đó đôi cánh bướm khẽ mở, nhẹ nhàng ôm lấy cánh hoa, dán sát vào đó. Mùi hoa thoảng nhẹ, như có ma lực, khiến anh bướm nhỏ không thể rời mắt.
Cánh hoa vừa chạm cánh bướm, Hoa Nhàn cảm thấy nhột nhột, dây leo cũng khẽ rung rinh.
> “Anh đói.”
Kỳ Minh – hay chính xác hơn là "bướm Kỳ Minh" – thốt lên bằng giọng hơi khàn.
> “Không phải anh vừa ăn no xong à?” – Hoa Nhàn chưa kịp hiểu.
> “Anh có thể ăn phấn hoa không?” – Kỳ Minh nhỏ giọng hỏi – “Phấn hoa của em... mật hoa ấy... nhìn ngon quá.”
Hoa Nhàn thoáng sững người. Cô nhớ những con ong mật thường hấp thụ phấn hoa để thăng cấp. Nhưng Bảo Nhi của cô – con bướm này – từng ngủ trên hầu hết các loại hoa, ăn không biết bao nhiêu phấn hoa, nhưng chưa từng có một lần thăng cấp.
Có lẽ vì Kỳ Minh vốn dĩ đã là một tồn tại 3S, phấn hoa thông thường hoàn toàn không tác dụng gì.
Nhưng...
Nếu là **phấn hoa của Thế Giới Thụ** thì sao?
Tuy nói khả năng hữu dụng, giúp Kỳ Minh thăng cấp, nhưng...
Hoa Nhàn trên mặt vẫn lộ vẻ do dự, với một thân cây mà nói, đóa hoa thụ phấn, tương tự cũng là quá trình sinh sản của con người.
Chẳng phải tức là đại diện cho nàng cùng tiểu hồ điệp Bảo Nhi?
Xong rồi, không thể đi sâu vào suy nghĩ, nàng cũng bắt đầu cảm thấy tai nóng lên.
Dưỡng lâu như vậy, hoa nhi gặp được tiểu ong mật thải mật, giúp hoa, thực vật thụ phấn, nàng cũng chưa cảm thấy có vấn đề gì, nhưng đến khi sự tình chân chính đến phiên chính mình trên đầu, nàng không thích hợp đi lên.
“Phấn hoa, mật hoa gì đó, không tốt lắm đâu.” Hoa Nhàn trái tim kinh hoàng, nhịp tim vượt quá phạm vi bình thường.
Thế giới thụ là sự ngụy trang.
Là linh hồn, tinh thần lực mặt.
Nhưng cũng không hề nghi ngờ, nàng chính là một phần, là một loại biểu hiện lực lượng khác của nàng. Thế giới thụ phấn, cũng tương đương với trước kia ở địa cầu Đại Hạ quốc xem loại tu chân huyền huyễn tiểu thuyết tương đương song tu, thần giao cách cảm.
Kim cánh minh điệp cảm nhận được đối tượng kháng cự, hắn dựa sát lên thế giới thụ cánh hoa xinh đẹp, thân mật mà cọ cọ, ngửi hương thơm của nàng hoa nhi. “Tiểu Nhàn không thích nói, có thể không ăn.”
Hoa Nhàn nghe ra trong giọng hắn có tiếc nuối.
Nhưng khắc tổng nói qua, thụ phấn mới có thể kết quả, quả tử có đại tác dụng.
Làm sao mặt khác con bướm tới được?
Chắc chắn không được!
Kia làm tiểu ong mật tới cũng kỳ quái. Nàng cẩn thận hồi tưởng, giống như chỉ có tiểu hồ điệp Bảo Nhi, nàng mới có thể tiếp nhận.
“Kia...”
Hoa Nhàn hít sâu một hơi, vừa định nói điều gì, bỗng phát hiện dây mây đóa hoa trên tiểu hồ điệp Bảo Nhi không động đậy, phô cánh ra, như bá chiếm nàng hoa nhi, dán sát bên nhau, râu chạm vào nhụy hoa.
Đã là cấp a đỉnh núi, nàng có thể rõ ràng không nhầm mà cảm nhận được từng sinh linh nhỏ thở.
Tiểu hồ điệp ấm áp hơi thở, nằm trên nhụy hoa, rất hòa hoãn và yên ổn.
Hắn, ngủ rồi.
Hoa Nhàn “...”
Cứ tưởng rằng hai người cuối cùng sẽ mô tả việc con bướm thụ phấn ăn mật, kết quả đối tượng làm nhiệm vụ trở về, mấy ngày mấy đêm không ngủ, đúng là làm cho thế giới thụ đóa hoa mệt mỏi.
Hoa Nhàn không nhịn được bật cười, thôi được rồi.
Nhớ tới lúc Kỳ Minh về nhà buổi tối, vẻ mặt mệt mỏi, đồng tử kim sắc xinh đẹp, che kín tơ máu, hốc mắt dưới đen, đấu trí đấu dũng với máy móc trùng mẫu tám trảo, cứu đo đạc tinh hệ vũ trụ nano tốp máy bay, chắc chắn rất mệt.