Tình Yêu Phong Vân - Chương 177: Màn Cầu Hôn Đi Vào Bệnh Viện - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:11
Tiếng xả nước ào ào vọng ra từ phòng vệ sinh khiến Phương Giao Tình thấp thỏm không yên, cô lo lắng hỏi vọng vào.
- Thủy Nguyệt, cậu có sao không? Ổn không?
Thủy Nguyệt đẩy cửa bước ra, mỉm cười trấn an. Vì sợ Vỹ Đình truy tìm nên cô chẳng dám nộp đơn vào bất kỳ công ty nào và quyết định cùng làm việc với vợ chồng người bạn luôn, cũng là muốn trả ơn cho họ.
Tăng Vỹ không phải con ông cháu cha, tiền bạc chẳng nhiều để có thể mua nổi các mối quan hệ, các công ty cùng ngành mọc lên như nấm sau mưa, cạnh tranh vô cùng khốc liệt, thế nên hai cô gái bắt tay để anh ở nhà làm hậu phương, phụ trách bên hồ sơ, kỹ thuật này nọ còn họ sẽ đi kiếm dự án.
Phương Giao Tình vội lấy son tô lên môi cô bạn cho đỡ tái. Mấy tên giám đốc ban đầu rủ đi ăn trưa thôi nhưng cuối cùng là uống tới chiều liêu mới chịu ra về.
Tuy Thủy Nguyệt uống không tệ nhưng hôm qua mới tiếp khách tới khuya lắc khuya lơ thành thử hôm nay cô vẫn còn dư âm mệt mỏi, rượu cũ chưa nhả bớt đã cho rượu mới vào nên ngất ngây, ngây ngất.
Đang đứng ở cổng bắt tay bắt chân tạm biệt mấy gã đối tác thì nhác thấy Vỹ Đình xuất hiện. Hai cô tiếp viên xinh đẹp chạy đến, bám vào tay anh, líu ríu chào hỏi. Thủy Nguyệt hoảng hốt quay lưng, vờ ngã dựa vào tên giám đốc cạnh mình, cốt để che đi gương mặt.
- Em không sao chứ? – Tên giám đốc cười hỏi.
Chờ cho Vỹ Đình khuất bóng, cô mới đứng ngay ngắn lại, nhoẻn cười, tỏ vẻ ngượng ngùng, yếu đuối.
- Xin lỗi anh, em say quá.
- Này, em có sợ ai không?
- Sao ạ?
- Đây, như anh, anh sợ vợ mình, đấy, anh cài ảnh bà xã làm hình nền điện thoại, mỗi khi say, anh mở ra nhìn, lập tức tỉnh lại.
- À, vâng, anh hài hước quá.
Phương Giao Tình vừa đưa một tên giám đốc béo như cục mỡ ra xe xong liền vội vàng quay vào dìu Thủy Nguyệt. Bọn họ biết Phương Giao Tình lái xe nên không ai ép cô uống mà chỉ chăm chăm mời Thủy Nguyệt. Nhìn cô bạn mệt mỏi ở hàng ghế sau, Phương Giao Tình ái ngại lên tiếng.
- Thủy Nguyệt à, mình xin lỗi, nếu cậu thấy mệt quá thì thôi đừng làm nữa.
- Mình không mệt, Giao Tình à, chúng ta phải kiếm thật nhiều tiền và rời khỏi con hẻm đó, cậu quên rồi sao?
- Mình nhớ chứ. Nhắm mắt ngủ một giấc đi, đường hơi xa đấy.
Thủy Nguyệt khẽ “ừ” một tiếng rồi nằm hẳn xuống băng ghế. Hình ảnh ban nãy trong nhà hàng lại hiện lên, cô thấy Vỹ Đình hao gầy hơn trước, nhìn biểu cảm của những cô gái ở đó, cô biết anh hẳn đã đến rất nhiều lần. Nhưng cô thấy như vậy cũng tốt, anh để ý đến người khác thì sẽ nhanh chóng buông tha cho cô hơn.
Cuộc đời này ai rồi cũng sẽ khác, như cô đây cũng đã khác, tuy chẳng muốn nhưng vẫn phải bỡn cợt và cười đùa với đám đàn ông đó. Dù vợ con đùm đề ở nhà thì họ vẫn muốn ve vãn những cô gái bên ngoài.
Có người mới gặp đã thẳng thừng đặt yêu cầu trao đổi tình và công việc, có người thì dùng chiêu mưa dầm thấm đất, giúp đỡ này nọ xong từ từ mới bóng gió ngỏ lời.
Đối với trường hợp một, cô sẽ từ chối và co giò chạy luôn, đối với trường hợp thứ hai thì cứ vờ như em là con nai vàng ngơ ngác, chẳng hiểu tình anh. Cũng có những người chỉ vì quý mến và cảm thông cho thân gái chốn thương trường mà giúp đỡ không vụ lợi nhưng chỉ là số ít.