Tình Yêu Phong Vân - Chương 54: Sợi Tình Len Lỏi - 2

Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:03

Như Ý nhập vai nhanh chóng, vòng tay qua ôm lấy cổ hắn, đôi mắt long lanh mời gọi. Lục Ngạn thấy nam chính mãi không đứng lên, chưa kịp mở miệng nhắc thì bỗng hắn há hốc miệng. 

Mạc Cách Tùng thế mà hôn luôn lên môi Như Ý. Như Ý bị bất ngờ quá thành ra chẳng kịp phản ứng, nụ hôn này không phải là nụ hôn màn ảnh bình thường, cô cảm nhận được hắn đang cố tình chiếm hữu.

- Cắt, cắt. - Lục Ngạn la làng lên.

Lúc này, Mạc Cách Tùng mới buông ra. Chu Hồng vội chạy đến cạnh Như Ý đỡ cô dậy.

- Mạc đại thần, anh làm gì vậy? Kịch bản đâu có cảnh này? – Chu Hồng tức giận.

- Xin lỗi. Nhìn thấy cô ấy thì tôi lại bị ám ảnh cảnh quay của Minh Nguyệt Quang nên nhất thời trôi theo cảm xúc.

- Được rồi chị Chu Hồng, anh ấy không cố ý đâu. – Như Ý nhỏ nhẹ lên tiếng.

Cuối cùng là phải quay lại, thước phim ban nãy bị cho vào sọt rác. Từ Lưu Ly chứng kiến tất cả, cảm thấy bực bội vô cùng. Cô biết rõ Mạc Cách Tùng là cậu ấm nhà họ Mạc, mong muốn nỗ lực vươn lên để đóng cặp cùng hắn rồi tìm cơ hội hóa phim giả thành tình thật, hy vọng có thể bước chân vào làm nữ chủ nhân của LEbank nhưng xem điệu bộ hắn thế kia thì cô biết hắn động lòng với Như Ý mất rồi.

Lúc này, trong phòng biên tập, Thủy Nguyệt nhìn dòng tin nhắn của Vỹ Đình gọi mình lên phòng chủ tịch để báo cáo về kế hoạch tổ chức chuyến du lịch mà cô chẳng muốn nhấc chân. 

Suốt mấy đêm liền, qua kẽ hở của tấm rèm trên khung cửa, cô vẫn luôn thấy anh tựa lưng vào chiếc xe rồi hướng ánh mắt lên nhìn đau đáu. Hôm nào cô tắt điện sớm thì anh rời đi sớm, hôm nào bận việc đến khuya thì anh cứ đứng mãi không thôi, cứ như mọc rễ ở đó luôn vậy.

Nghe tiếng gõ cữa, Vỹ Đình nuốt vội viên thuốc giảm đau rồi quẳng chiếc lọ vào ngăn bàn. 

- Chào chủ tịch Vương.

- Em ngồi đi.

Tiếp đó, Vỹ Đình chăm chú ngắm nhìn đến ngơ ngẩn trong khi Thủy Nguyệt nhiệt tình tóm tắt kế hoạch, phương án dự định cho chuyến du lịch. Cô nói gì anh cũng đáp được, đến lúc tới phần món ăn thì nghe im ru nên cô lấy làm lạ, ngước lên.

- Chủ tịch Vương, anh thấy vậy ổn không?

- Đáng yêu lắm, anh rất thích.

- Sao ạ? Tôm hùm và hào sữa… đáng yêu sao?

- À, không. Ý anh là sẽ ngon lắm. Duyệt. - Vỹ Đình sực tỉnh, vội vàng giải thích.

Thấy cô nhìn mình khó hiểu, anh vội tìm cách đánh lảng sang chuyện khác.

- Tiệc khiêu vũ buổi đêm ấy, nên để bên nam bắt thăm tên của bên nữ rồi ghép đôi làm bạn nhảy sẽ thú vị hơn, như vậy thì ai cũng phải tham gia, tránh trường hợp có người ngại lại tránh né.

- Nhưng đâu phải ai cũng biết nhảy, như vậy có ổn không?

- Không sao, chúng ta chỉ vui chơi thôi, nhảy đúng nhảy sai đâu quan trọng. Trò chơi tập thể cứ quyết định là kéo co theo ý em đi, sau đó thêm màn ném bóng nước.

- Được, tôi sẽ ghi chú lại.

Bước ra khỏi phòng chủ tịch thì cũng đã đến giờ cơm trưa, cô chạy vội về cất tài liệu rồi nhanh chóng đi về phía nhà ăn. Tới nơi, thấy Kiến Quốc đang ngồi đợi sẵn, hắn còn lấy cả phần cơm cho cô. 

Các nhân viên đã quen dần với việc phó tổng xuống dùng cơm chung nên không còn xì xầm gì nữa. Lúc ăn xong, hắn dúi vào tay cô xấp ảnh hôm qua chụp bên bờ sông. 

- Anh rửa nhanh vậy.

- Thích không? Nhìn rất có hồn.

- Màu ám vàng chân thật và hoài cổ của những thập niên tám mươi. Em rất thích. Cảm ơn anh.

Nhìn gương mặt cô gái, Kiến Quốc lại thấy chạnh lòng. Hắn muốn được nắm tay cô chu du khắp chốn, chụp cho cô một bộ ảnh ở những nơi mà cả hai sẽ đi qua và cả những bức ảnh xoay quanh cuộc sống thường nhật của cô ở trang trại nữa, bình dân có, sang trọng có. 

Những điều mà Kiến Quốc nói với ba mẹ mình về dự định sau khi kết hôn của hắn chính là hướng về Thủy Nguyệt. Trước lúc gặp cô, hắn hoàn toàn chẳng coi trọng hôn nhân.

Đầu giờ chiều của ngày làm việc, Tần Vy An bước vào trình hồ sơ của các dự án cho Kiến Quốc ký để chuyển về phòng kế toán thanh toán lại cho các nhà thầu phụ. Nhìn bộ mặt u ám của hắn, cô thấy không thuận mắt tý nào.

- Lâm phó tổng tối nay rảnh không? Tôi mới mua xe, đi rửa nhé.

- Cô mua khi nào? - Kiến Quốc không ngẩng lên, tay liên tục hý hoáy trên giấy.

- Trưa nay, người ta giao tới luôn rồi.

- Mua xe như mua cá vậy. Tần tiểu thư thật là giàu có.

- Sao bằng Lâm thiếu gia đây, anh mua du thuyền còn được nữa là.

- Xem ra cô rất thích đối đáp với tôi nhỉ? Mấy giờ?

- Bảy giờ.

- Được.

Tần Vy An vui vẻ ôm hồ sơ xuống phòng kế toán, đôi môi khe khẽ cất lên giai điệu một bài hát. Ở nơi này cô chỉ quen biết mỗi Vỹ Đình và Kiến Quốc, Vỹ Đình thì giống núi băng ngàn năm rồi, rủ được anh ta đi chơi còn khó hơn lên trời, chỉ còn lại tên Kiến Quốc này thôi.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.