Tình Yêu Phong Vân - Chương 99: Tân Chủ Tịch Của Lebank - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:06
Hôm nay, Hà Mỹ Đình lên thành phố có việc nên Tuấn Kiệt xin phép Vỹ Đình cho hắn nghỉ một ngày để dành thời gian bên cô. Vì Vỹ Đình đi như siêu nhân, ngày trước ngày sau đã phải quay về họp hành đ.â.m ra hắn chạy theo anh cũng đuối, sếp hắn cũng nhận thấy điều này nên khi hắn ngỏ lời thì đồng ý ngay.
Thể theo ý muốn của Hà Mỹ Đình, Tuấn Kiệt cùng cô đi chợ mua thức ăn về nhà tự nấu chứ không ra ngoài. Hắn thân là đàn ông, lại là con một nên ít khi nào vào bếp, lâu lâu mới vào nấu mì gói ăn mà thôi. Việc kiếm tiền thì hắn rất chuyên nghiệp nhưng nói về nấu nướng thì hắn là một a ma tơ chính hiệu.
Từ ngày lên thành phố học và làm việc, hắn chủ yếu ăn cơm bờ cơm bụi ngoài đường. Nay đột nhiên thấy có người con gái bận tạp dề nấu cơm cho mình thì cảm động lắm, trước giờ ngoài mẹ hắn ra chẳng ai nấu cho hắn ăn cả.
Hà Mỹ Đình đem cua sống từ dưới tỉnh lên. Vì muốn phụ giúp cô nên Tuấn Kiệt cũng tài lanh tài lọt nhảy vào rửa cua. Cô đang chăm chú soạn thức ăn từ túi ra thì nghe tiếng hắn rú lên như thể tiếng sói trong đêm trăng xanh.
Vội vàng quay lại, cô thấy Tuấn Kiệt hai tay đeo hai con cua to tướng, hắn nhảy nhót tưng bừng như mở hội, không ngừng rảy tới rảy lui, hình tượng lịch lãm phút chốc tuột từ cấp thành phố xuống tận làng xã.
Hà Mỹ Đình đ.â.m hoảng, vội vàng lấy kéo cắt càng, giải thoát cho hắn rồi mang hắn đến vòi nước rửa tay, lấy cồn sát khuẩn và chườm đá giúp hắn bớt đau.
- Anh nên cho cua vào nước đá để chúng ngủ đông rồi muốn rửa ráy ẵm bồng gì cũng được, em tưởng anh biết chứ. – Cô nhíu mày, càu nhàu.
- Từ đó giờ anh không có nấu ăn, nên không biết mấy mẹo vặt này. - Hắn đỏ mặt, ngại ngùng.
- Không sao, sau này em sẽ chỉ cho anh biết tất cả. Anh cứ nghỉ đi, để em làm cho.
Tuấn Kiệt im lặng nhìn Hà Mỹ Đình, trước nay hắn có nằm mơ cũng không ngờ sẽ có được một cô bạn gái vừa giỏi kiếm tiền, vừa đảm đang nội trợ như vậy, hắn thầm cảm ơn sếp mình vì đột nhiên có hứng thú với Sunny House mới giúp hắn bắt mối lương duyên này.
Thầm nghĩ người như cô đây phải sánh vai với những người tầm cỡ như Vỹ Đình, Vương Nhược hoặc giả là tân chủ tịch của ngân hàng LEbank thì mới xứng nhưng cuối cùng cô đã chọn mình, một tên trợ lý chẳng có gì nổi trội. Thế nên, hắn tự nhủ sẽ dốc sức yêu thương cô thật nhiều.
Cùng lúc này, tên tân chủ tịch vừa lướt qua suy nghĩ của Tuấn Kiệt đang hối hả bước vào phong họp. Cuộc họp quý của ngân hàng LEbank diễn ra với khung cảnh hệt như mọi lần. Mạc Cách Tùng vừa vào, nhìn thấy mà bất mãn thật sự.
Mấy lão già cổ đông và cũng là trưởng phòng không chịu tham dự, cứ đùn đẩy cho phó phòng đi thay, mà phó phòng căn bản là chẳng quyết hay ý kiến ý cò được gì, chỉ ngồi cho có tụ, xong lại về truyền đạt cho cấp trên.
Mạc Cách Tùng biết thế nhưng vẫn phải làm theo quy định, chung quy lại là mấy lão già đó tin tưởng hắn vô điều kiện, vì tháng nào cổ tức cũng chảy vào túi họ đều đều, cứ tháng sau lại nhiều hơn tháng trước, đ.â.m ra họ khoán trọn gói, mặc cho hắn làm gì thì làm. Hắn cứ việc ra quyết định, đưa thông báo xuống tận nơi thì mọi người sẽ làm theo, và còn làm rất tốt, chạy doanh số tăng vùn vụt nên hắn cũng chẳng thể nào nói gì họ.
Mà có nói đến thì bọn họ sẽ lấy lý do bây giờ già cả rồi, ngồi lâu sẽ đau lưng mỏi gối, thoát vị đĩa đệm, thoái hóa đốt sống cổ, đốt sống lưng...
Các phó phòng trước khi đi liền tranh thủ sạc pin cho đầy điện thoại, xong vô ngồi chơi b.ắ.n trứng khủng long, b.ắ.n bóng. Có hôm anh kia ngồi tuốt đằng xa, mải mê đến quên tắt âm lượng, thành ra đang họp thì nghe pằng pằng, chíu chíu, ót ét, game over gì lung tung cả lên.
Kết thúc một ngày làm việc, Mạc Cách Tùng lại lái xe chạy vòng vòng như kiểu bị dư xăng chẳng biết làm gì. Hắn nhớ Như Ý, hắn cũng biết cô đang trên tỉnh L vì hình ảnh tại buổi triển lãm của cô đã sớm được lên báo.