Tn 70: Nữ Thanh Niên Trí Thức Độc Miệng - 109
Cập nhật lúc: 09/12/2025 18:00
Quách Lâm la thất thanh: " Máu gì? Chị Hà chị muốn làm gì vậy?"
Hà Tinh Thân bình tính nói: " Còn có thể làm gì? Lấy của Hoàng Thất Bảo ít máu. Tôi là một người yêu khoa học, muốn làm một cái thí nghiệm, thử lấy m.á.u của người sống, bao nhiêu ml m.á.u sẽ khiến người này cận kề cái c.h.ế.t. Đợi tới khi m.á.u chảy gân hết rồi, tôi lại mổ n.g.ự.c cậu ta ra để xem tim, gam, lá lách, dạ dày và thận của cậu ta trông như thế nào, mẹ tôi nói rồi, đàn ông đều không có trái tim, tôi không tin, tôi muốn xem trái tim của một người đàn ông trông như thế nào, nhất là trái tim của những người đàn ông xấu xa xem xem có phải màu đen không."
Quách Lâm sợ đến mức ngã xuống đất, lẩm bẩm nói: " Không thể làm như vậy được."
Hà Tinh Thân làm ra bộ dạng không thua kém anh ta là mấy: " Nhìn cậu cũng có chút tiên đồ, chỉnh đốn được 5,6 người, còn cái gì mà anh Hưng, vừa gặp tí chuyện nhỏ như vậy mà đã sợ rồi sao?"
Giọng nói của Quách Lâm đầy sự đau đớn, bối rối: " Chị Hà, chúng ta có thể đừng như vậy được không, mặc dù con người của Hoàng Thất Bảo này rất đáng ghét, nhưng tội mà anh ta phạm phải cũng không đến mức phải c.h.ế.t chứ?”
Câu nói này của Quách Lâm khiến cho Hoàng Thất Bảo đang ở trong bóng tối nắm lấy được một tia hy vọng, hơn nữa người này lại mềm lòng. Anh ta nhất định phải nghĩ ra cách lợi dụng cảm xúc của mình để trốn thoát. Anh ta ta cố gắng hết sức kiêm chế bản thân, tự nhủ với mình rằng không được hành động hấp tấp, nhất định phải bình tĩnh.
Hà Tinh Thần vừa nói vừa đi về phía anh ta, tim của Hoàng Thất Bảo đập loạn lên, cơ thể cũng không chịu được mà run lên.
Hà Tinh Thần đi tới ấn vào n.g.ự.c của anh ta, hứng thú nói: " Tiểu Quách cậu qua đây nghe tiếng tim đập của tên tiểu t.ử này, tôi nói cậu là tôi thích nhất những người đàn ông vì tôi mà tim đập đấy, không phải tim đập vì rung động mà là căng thẳng lo sợ, Tôi vẫn thích người đàn ông vì tôi mà chảy máu, càng thích tự mắt nhìn thấy m.á.u chảy ra nữa kìa."
Hà Tinh Thần vừa nói vừa lấy một cây kim đ.â.m vào cánh tay của Hoàng Thất Bảo, cây kim lạnh lẽo, sắc bén đ.â.m vào tay của anh ta, Hoàng Thất Bảo cũng không chế được bản thân mình mà vặn vẹo cơ thể, phát ra tiếng kêu rên rỉ.
Hà Tinh Thần lấy một chiếc giày, làm mấy việc cùng một lúc, tát vào mặt anh ta bốp bốp mười mấy cái, tát xong lạnh lùng nói với Quách Lâm: " Tiểu Quách, cậu còn đứng ngơ ra đấy làm gì? Mau lại đây phụ tôi ấn tên này xuống, tôi muốn lấy m.á.u hắn."
Chương 169: Chương 169
Chương 169: Chương 169
Chương 169: Chương 169
Quách Lâm chỉ đành đi đến ấn người của Hoàng Thất Bảo xuống, anh ta vừa ấn người xuống vừa khóc nức nở nói với Hoàng Thất Bảo: " Thất Bảo à, cậu đừng vùng vẫy nữa, chấp nhận số phận đi, ai kêu cậu đắc tội với chị Hà của chúng tôi cơ chứ..
Với sự giúp đỡ của Quách Lâm, Hà Tinh Thần đ.â.m hai cây kim vào cánh tay của anh ta, kim đ.â.m vào không quá đau đớn, sự đáng sợ thật sự chính là âm thanh tiếp theo, anh ta nghe thấy tiếng chảy róc rách, đó là tiếng m.á.u chảy của anh ta.
Ai cũng biết, mất m.á.u quá nhiều thì sẽ c.h.ế.t. Hoàng Thất Bảo cảm thấy sức lực trên người mình đang bị cạn kiệt đi từng chút một.
Bên tai Hoàng Thất Bảo lại vang âm thanh quỷ dị của Hà Tinh Thần: " Trong sách có nói, khi người bị mất đi 800ml máu, sắc mặt và môi sẽ tái nhợt, ra mồ hôi lạnh, tay chân cũng lạnh ngắt.
Quả nhiên Hoàng Thất Bảo cảm thấy cả người bắt đầu lạnh.
Tiếng chảy róc rách vẫn đang tiếp tục chảy, Hà Tinh Thần nói tiếp: " Khi mất đi 1500ml máu, không đủ m.á.u cung cấp cho đại não, sẽ khát nước đến mức chóng mặt, thân trí không rõ ràng."
Lúc này Hoàng Thất Bảo liên cảm thấy chóng mặt rất dữ dội, anh ta cảm thấy như mình sắp chất. Trước khi đến gần với c.h.ế.t, anh ta nhớ lại cuộc đời ngắn ngủi của mình: Anh ta là con trai độc nhất trong nhà, là con trai bảo bối của ba mẹ, những ngày tháng tốt đẹp đó còn chưa trải qua đủ, lẽ nào hôm nay anh lại phải c.h.ế.t ở đây? Dựa vào cái gì chứ? Không cam tâm.
Tiếng than thở của Hoàng Thất Bảo không được đáp lại, kêu trời, kêu đất cũng không linh nghiệm, ý thức của anh ta càng ngày càng mơ hồ.
Lúc này, hai tay của Quách Lâm đang ấn người của Hoàng Thất Bảo xuống bắt đầu run lên, đau khổ cầu xin: " Chị Hà, chị Hà, chị tha cho cậu ta đi, thật sự tôi chưa từng g.i.ế.c người. Tôi sợ tôi sẽ gặp ác mộng.
Hà Tinh Thần lạnh lùng nói: " Không sao, cậu thử vài lần thành thói quen là được.
Quách Lâm nói: ˆ Chị Hà, chị tha cho cậu ta trước đi, tôi sẽ nói chuyện đàng hoàng với cậu ấy. Nói không chừng sau này cậu ta sẽ không dám gây sự với chị nữa.
Cô còn dành ra chút thời gian để khai thông đầu óc cho Quách Lâm: " Tiểu Quách, tôi làm việc này là vì muốn tốt cho tất cả chúng ta. Cậu nghĩ đi, Hoàng Thất Bảo là kẻ cậy quyền bắt nạt bên đại đội Thanh Biên, Hồ Hưng là kẻ cậy quyên bắt nạt người trong thị trấn, hôm nay nếu như tôi không chế ngự được bọn họ, thì sau này chúng ta có thể có những ngày tháng tốt đẹp sao? Lúc tôi vê quê, chị Hồng nói với tôi rằng ngay cả khi cậu là một con rồng mạnh mẽ cũng phải cẩn thận với những con rắn ở địa phương khi cậu bước vào lãnh thổ của bọn chúng, nhất định không được khiêu khích chúng, nếu như không cẩn thận mà khiêu khích chúng, thì cậu sẽ bị bọn họ đ.á.n.h cho tới c.h.ế.t. Nhất định không được để bọn họ tác quai tác quái. Cái tên Hoàng Thất Bảo này nhỏ mọn và ác độc, bị ba mẹ nuông chiều tới mức không biết trời cao đất dày, nếu như hôm nay tôi không khiến cho cậu ta c.h.ế.t, sau này cậu ta vẫn sẽ tìm tới tôi gây sự. Tôi thì lại không muốn như vậy, tôi về quê là muốn trải qua những ngày tháng bình yên."
