[tn70] Pháo Hôi Văn Thập Niên Hóng Chuyện Cải Vận Cả Nhà - Chương 244

Cập nhật lúc: 29/12/2025 07:18

Anh mệt đến mức hoa mắt ch.óng mặt, vậy mà Du Hòa Trung vẫn chẳng thấy chút mệt mỏi nào, khiến anh tức mình c.ắ.n mạnh một phát vào vai cậu.

Khốn thật... hình như thế lại càng làm cậu hưng phấn hơn.

May mà Du Hòa Trung vẫn biết chừng mực, thấy anh mệt thật rồi thì sau khi kết thúc cũng không tiếp tục nữa. Khương Nhạc định nhấc tay lên mà nhấc không nổi, đành dùng ánh mắt để "mắng" người.

Du Hòa Trung đưa tay ra che mắt anh lại: "Anh, anh đừng nhìn em như thế, em sẽ không kiềm chế nổi 'nó' đâu."

Khương Nhạc: "..."

Nhắm mắt.jpg

Ngày hôm sau, Khương Nhạc tỉnh dậy, thử nhấc một cánh tay lên, cũng may, chỉ hơi mỏi một chút. Sau một đêm nghỉ ngơi, anh đã khá hơn nhiều. Nhìn trái nhìn phải, không thấy Du Hòa Trung đâu.

Đang do dự không biết có nên xuống giường xem sao thì cửa đẩy ra, Du Hòa Trung đeo tạp dề, nở nụ cười ngoan ngoãn, trông chẳng khác gì một cậu em trai lễ phép: "Anh, anh ngủ thêm lát nữa đi, cơm xong em gọi."

Khác hẳn với vẻ "hung dữ" đêm qua.

Khương Nhạc ngáp một cái: "Biết rồi."

Thôi không làm khó cậu nữa, khụ khụ, tuy đoạn sau có hơi mệt nhưng đúng là cũng khá... dễ chịu.

Du Hòa Trung sợ làm phiền giấc ngủ của anh nên nhẹ nhàng đóng cửa lại, cậu chạm tay lên vị trí trái tim, tim vẫn đang đập rất nhanh.

Trong phòng, Khương Nhạc thực ra cũng chẳng ngủ được nữa, định nhắm mắt dưỡng thần thì Qua Qua đột nhiên hào hứng xuất hiện: 【Trời đất ơi, tối qua đã xảy ra chuyện gì thế?!】

Khương Nhạc: 【...!】 Chẳng phải hệ thống chính có chức năng che chắn (sensor) sao?

Qua Qua không phát hiện ra điều gì bất thường ở Khương Nhạc, còn hỏi: 【Anh không hỏi tôi có chuyện gì à?】

Khương Nhạc nghĩ hệ thống chính chắc không hố người đến mức ấy, cố gắng bình tĩnh: 【Có chuyện gì?】

Qua Qua sớm đã nhịn không nổi, liền nói ngay: 【Tôi phát hiện chỗ mình có thêm một chức năng mới!】

Khương Nhạc thở phào nhẹ nhõm, tò mò: 【Chức năng gì?】

Qua Qua bảo: 【Để tôi xem nào... à, chẳng phải anh là ký chủ của tôi sao? Chỗ tôi đột nhiên có thể giao tiếp được với người thân mật nhất của ký chủ rồi. Hiện tại người đủ điều kiện... chỉ có Du Hòa Trung. Ơ? Tại sao thế nhỉ?】

Qua Qua không hiểu nổi, tức giận mắng: 【Tôi không phục, tình yêu quan trọng chứ tình thân không quan trọng à?! Đánh giá kém!】

Khương Nhạc không dám ho he gì, anh hình như biết tại sao rồi, chắc là vì... cuộc "giao lưu sâu sắc" đêm qua... Anh lẳng lặng dùng chăn trùm kín cái đầu đang bốc khói của mình.

Chương 128

Qua Qua lẩm bẩm một hồi lâu, thấy không có ai hưởng ứng, thắc mắc: 【Nhạc Nhạc, sao anh không nói gì?】

Khương Nhạc thò đầu ra, quơ đại một cái cớ: 【Tối qua ngủ không ngon.】

Qua Qua không hiểu: 【Nhưng sắc mặt anh tốt lắm mà, rạng rỡ hẳn lên...】

Khương Nhạc chuyển chủ đề: 【Cái chức năng mới này có ích gì không?】

Qua Qua thành công bị đ.á.n.h lạc hướng, lập tức nói: 【Có ích chứ! Hì hì, Nhạc Nhạc, anh cho tôi nói chuyện với Du Hòa Trung đi.】

Khương Nhạc không ngờ Qua Qua lại tích cực thế: 【Ngươi không sợ à?】

Qua Qua hừ hừ: 【Nói như thể tôi nhát gan lắm không bằng, hệ thống này nhìn cậu ta lớn lên đấy, sợ cái gì?】

Nói trắng ra, Qua Qua cũng rất tin tưởng vào nhân cách của Du Hòa Trung. Khương Nhạc biết bản thân mình có những điểm bất thường, điều này Du Hòa Trung đã sớm nhận ra, chỉ là đối phương chưa từng hỏi, anh cũng chưa từng nói. Không phải là không tin tưởng, mà là không biết phải mở lời thế nào.

Nay đã có cơ hội này, mà Qua Qua cũng muốn, vậy thì tìm dịp để thú thật luôn vậy.

Một người một hệ thống thì thầm bàn bạc một lúc cách nói chuyện. Du Hòa Trung vào phòng bảo cơm đã xong: "Anh, anh ăn ở trong phòng hay ra ngoài?"

Qua Qua thắc mắc: 【Tại sao lại phải ăn trong phòng?】

Khương Nhạc: 【...】

"Ra ngoài ăn." Khương Nhạc không thích ăn uống trong phòng ngủ. Mùi thức ăn vốn thơm tho nhưng nếu cứ quẩn quanh trong phòng ngủ thì kiểu gì cũng thấy không thoải mái.

Du Hòa Trung gật đầu đồng ý, bước tới bảo: "Để em bế anh ra."

Khương Nhạc: "... Thật sự không cần thiết."

Du Hòa Trung đành tiếc nuối từ bỏ ý định.

Khương Nhạc xỏ dép lê xuống giường, cảm thấy ngoài việc chân hơi run thì không có cảm giác gì đặc biệt. Chẳng lẽ anh có thiên phú dị bẩm? ...Khụ khụ, rõ ràng anh xem trong truyện tranh thấy bạn "thụ" kia sau khi làm chuyện đó, ngày hôm sau đều không xuống nổi giường mà.

Khương Nhạc đến bàn ăn, thấy trên ghế đã lót đệm rất dày, ghế nào cũng có, Hòa Trung đúng là chu đáo. Bữa sáng hôm nay khá thanh đạm nhưng vị rất ngon, Khương Nhạc ăn được khá nhiều, có lẽ vì tối qua thực sự tiêu tốn nhiều sức lực, dù sao đó cũng tính là một kiểu vận động mạnh.

Ăn xong, Khương Nhạc xử lý việc ở xưởng. Anh đã đào tạo được một đội ngũ nhân viên, những việc không quá quan trọng thì thường chỉ cần gọi điện là giải quyết xong, việc quan trọng anh mới phải đến xưởng.

Cũng may hôm nay không có việc gì gấp. Gọi điện xong, anh lại bận rộn làm bài tập, bài tập ở đại học cũng nhiều thật. Đúng là mấy lời bảo "lên đại học là nhàn" toàn là l.ừ.a đ.ả.o.

Qua Qua đã hưng phấn cả ngày trời, Khương Nhạc cuối cùng cũng tìm được dịp để thú thật. Anh bảo Du Hòa Trung ngồi xuống cạnh mình, khẽ ho một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc: "Cái đó... anh có chuyện này muốn nói với em."

Du Hòa Trung nhận thấy thần sắc của anh, biết chuyện này chắc chắn không đơn giản, liền gật đầu, làm bộ dạng lắng nghe chăm chú.

Khương Nhạc nhận ra khi thực sự nói ra, anh lại không thấy căng thẳng lắm: "Chắc em cũng nhận ra anh có những điểm không bình thường."

Du Hòa Trung dĩ nhiên là biết, nhưng Khương Nhạc không nói thì cậu coi như không biết. Cậu không thấy việc anh giấu mình có vấn đề gì, nếu có thể, cậu mong Khương Nhạc đặt sự an toàn của bản thân lên hàng đầu hơn.

"Anh, anh đừng vội nói, nghĩ kỹ lại đã." Du Hòa Trung nắm lấy tay anh.

Khương Nhạc ngẩn ra, không ngờ cậu lại nói vậy, anh chớp mắt: "Em không tò mò à?" Tính hiếu kỳ của Hòa Trung nhỏ thế sao? Làm sao mà hay vậy?

Du Hòa Trung nói: "Em có tò mò, vì em muốn biết thêm nhiều điều về anh. Nhưng dù tò mò đến mấy, em vẫn mong anh suy nghĩ cho thấu đáo. Anh à, sự tò mò của em chẳng đáng gì so với sự an toàn của anh đâu."

Qua Qua lẩm bẩm: 【Khéo nói mấy lời sến súa thật.】

Khương Nhạc mỉm cười, hỏi ngược lại: "Thế em có làm hại anh không?"

Du Hòa Trung đáp: "Không bao giờ."

"Vậy là được rồi." Khương Nhạc không do dự nữa, trực tiếp nói về sự tồn tại của Qua Qua, bao gồm cả việc anh là người xuyên sách. Thực ra khi nói đến vế sau, anh vẫn hơi đắn đo không biết có nên nói không, vì không chắc Du Hòa Trung có chấp nhận nổi việc thế giới mình đang sống chỉ là một cuốn sách hay không.

Nhưng anh vẫn nói, vì với sự thông minh của Hòa Trung, anh không nói cậu cũng sẽ đoán ra. Người thông minh thường hay nghĩ nhiều, thay vì để cậu đoán già đoán non, thà nói thẳng ra cho xong.

Qua Qua đã chuẩn bị sẵn sàng: 【Khụ khụ (chỉnh trang lại vest) (cầm micro) (phát biểu tự tin)】

Khương Nhạc: 【...】

Du Hòa Trung nghe thấy một giọng nói lạ lẫm: 【Khụ, Tiểu Du, cậu có thể gọi tôi là anh Qua.】

Khương Nhạc: Buồn cười quá.

Kết quả là Du Hòa Trung chẳng có phản ứng gì với Qua Qua, ngược lại còn ôm chầm lấy Khương Nhạc, dường như có chút bất an: "Anh, anh sẽ rời đi chứ?"

Du Hòa Trung: "Nếu anh đi, dẫn em theo có được không?"

Khương Nhạc nhìn Du Hòa Trung với hốc mắt hơi đỏ lên, lập tức mềm lòng: "Ngốc quá, anh không đi đâu cả. Ở đây có em, có gia đình, bảo anh đi anh cũng không đi."

Ánh mắt Du Hòa Trung khẽ động, anh ở thế giới kia hình như sống không được tốt lắm. Tiếc là cậu không có năng lực thay đổi quá khứ.

"Thật sự không đi chứ?" Du Hòa Trung dụi dụi vào người anh như một chú ch.ó lớn.

Khương Nhạc: "Thật sự không đi." Anh mỉm cười xoa mặt cậu: "Nếu đi rồi, biết tìm đâu ra anh bạn trai khôi ngô thế này?"

Du Hòa Trung cuối cùng cũng mỉm cười: "Anh thích không?"

Khương Nhạc cưng chiều đáp: "Thích, thích lắm." Du Hòa Trung bật cười thành tiếng.

Qua Qua tự tin chuẩn bị lời mở đầu, kết quả nói xong Du Hòa Trung chẳng thèm để ý. Nó định nói tiếp thì không gian hệ thống đột nhiên tối sầm, nó bị chặn rồi!

May mà chỉ mất vài phút, Qua Qua sợ hãi nói với Khương Nhạc: 【Vừa nãy tôi lại bị chặn, hệ thống chính dạo này sao cứ lỗi suốt thế nhỉ!】

Khương Nhạc: Hệ thống chính đúng là đáng tin.

Qua Qua: 【Còn nữa, tại sao tôi nói chuyện mà Du Hòa Trung chẳng phản ứng gì hết, có chỗ nào sai sót à?】 Nó đã chuẩn bị một bài phát biểu đầy tự tin, kết quả lại hoàn toàn nằm ngoài dự tính.

Khương Nhạc nghe vậy cũng thấy lạ, hỏi Du Hòa Trung: "Em không nghe thấy Qua Qua nói gì à?"

Du Hòa Trung: "Có nghe thấy."

Qua Qua bất mãn: 【Nghe thấy sao cậu không trả lời tôi?】

Du Hòa Trung: 【Trả lời cái gì, gọi cậu là... anh Qua à?】

Qua Qua cứng họng, hừ hừ: 【Không gọi thì thôi, tôi biết khối chuyện về Nhạc Nhạc mà cậu không biết đâu nhé.】

Du Hòa Trung im lặng hồi lâu: 【Nhất định phải gọi à?】

Qua Qua tưởng cậu đã c.ắ.n câu, đắc chí: 【Tất nhiên rồi, không gọi tôi không nói đâu~】

Kết quả là Du Hòa Trung quay ngoắt sang "mách lẻo", ấm ức tố cáo: "Anh ơi, cái hệ thống của anh ép em phải gọi nó là anh."

Qua Qua chưa từng thấy ai mưu mô như thế, lập tức xù lông: 【Tôi ép cậu hồi nào!】

Du Hòa Trung vẫn giữ bộ dạng chú ch.ó lớn bị bắt nạt: "Nó bảo nó biết rất nhiều chuyện về anh mà em không biết. Anh ơi, anh có chuyện gì mà em không được biết sao?"

Khương Nhạc xoa đầu Du Hòa Trung, vội nói: "Không có chuyện gì em không được biết cả, em muốn biết gì thì cứ hỏi anh."

Rồi anh lại bất lực nói với Qua Qua: 【Qua Qua à...】

Lời chưa dứt, Qua Qua đã tức tối: 【Tôi ép cậu ta? Được rồi, tôi thừa nhận là có bảo cậu ta gọi tôi là anh, nhưng cậu ta có gọi đâu!】

Mưu mô, quá mưu mô! Qua Qua lờ mờ cảm thấy mình hoàn toàn không phải đối thủ của cái người đầy "tâm nhãn" như Du Hòa Trung. Giờ nó đã hiểu tại sao vở kịch "Nỗi oan nàng Đậu Nga" lại trở thành kinh điển rồi! Đúng là dùng chuyện xưa để soi chuyện nay mà!

Khương Nhạc bên này dỗ một câu, bên kia dỗ một câu, cuối cùng cảm thấy mệt mỏi, thôi huỷ diệt hết đi! Anh đứng dậy, quăng lại một câu: "Hai đứa tự giải quyết với nhau đi!"

Du Hòa Trung: "..." Qua Qua: 【...】

Du Hòa Trung không còn vẻ ấm ức lúc nãy nữa: 【Anh tôi vừa đến đây, cậu đã giúp anh ấy rất nhiều đúng không? Còn lọ t.h.u.ố.c lúc ban đầu nữa, cũng cảm ơn cậu.】

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.