Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1221

Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:14

1221. Có ở đó không? Có ở đó không? Có ở đó không?

Phượng Khê tiếp tục lẩm bẩm:

"Chư vị tiền bối, nếu công pháp của chúng ta giống nhau, vậy con không có gì để nói. Nhưng nếu không giống nhau, các vị cũng hãy học con đi, cái phương pháp tu luyện khoan xương này chắc chắn lợi hại hơn công pháp của các vị nhiều! Không nói gì khác, con mới tu luyện nửa tháng mà đã thành công tu luyện ra một cái linh cốt rồi! Tốc độ này không nói tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả cũng không sai biệt lắm! Các vị nếu muốn luyện, con sẵn lòng truyền thụ miễn phí kỹ thuật khoan, bao dạy bao hiểu..."

Đám bộ xương khô bên trong kết giới lắc đầu như trống bỏi! Ai mà làm cái chuyện thiếu đầu óc này chứ!

Phượng Khê còn nói thêm: "Chư vị tiền bối, các vị có phải không phục không? Cảm thấy công pháp của con không lợi hại bằng các vị? Hay là các vị ném công pháp của mình ra đây cho con xem, chúng ta luận cao thấp!"

Nói đến đây, Phượng Khê vỗ trán: "Ngọc giản lớn như vậy, e rằng rất khó ném ra, hay là các vị ném cho con mấy cái nhẫn trữ vật đi! Bên trong để công pháp và những việc các vị muốn con làm, con bảo đảm có cầu tất ứng!"

Nàng vừa dứt lời, bộ xương khô ném xương sườn liền cười lạnh: "Nàng chính là vì lừa công pháp và nhẫn trữ vật của chúng ta, mọi người đừng có mắc bẫy nàng!"

Hắn nếu không nói như vậy, những bộ xương khô khác thật sự không định đồng ý Phượng Khê. Nhưng hắn đã nói như vậy, xét thấy kinh nghiệm xương m/áu trước đây, bọn họ quyết định làm ngược lại hắn. Bởi vì theo lời hắn làm, bọn họ trừ xui xẻo thì vẫn là xui xẻo! Vì thế, đám bộ xương khô tụ lại bàn bạc xem nên đưa Phượng Khê công pháp gì, và đưa ra yêu cầu gì.

Bộ xương khô ném xương sườn chen chúc nửa ngày cũng không chen lên được! Tức đến mức hắn thiếu chút nữa tan thành từng mảnh! Hừ! Dựa vào người không bằng dựa vào chính mình! Ai mà chẳng có vài cái nhẫn cũ nát để đó không dùng chứ! Ta muốn xương sườn của ta!

Vì thế, hắn trốn sang một bên viết một tờ giấy:

"Thứ nhất, trả lại xương sườn!"

Lần này hắn học thông minh, không gọi Phượng Khê là kẻ bi/ến th/ái ch/ết ti/ệt nữa. Hắn vốn còn định viết điều thứ hai, bảo Phượng Khê đừng đọc chú ngữ, nhưng lúc này có người nhìn về phía này, hắn chột dạ, vội vàng cất tờ giấy vào một cái nhẫn trữ vật bỏ không.

Hắn cân nhắc nếu chỉ có tờ giấy, cái kẻ bi/ến th/ái ch/ết ti/ệt kia không nhất định làm theo, phải cho nàng chút ngon ngọt. Vì thế, hắn lục lọi trong nhẫn trữ vật một hồi, tuy có vài quyển công pháp tu luyện, nhưng hắn cảm thấy cái kẻ bi/ến th/ái ch/ết ti/ệt kia... không xứng.

Cuối cùng ở một góc xó xỉnh lôi ra một quyển sách cũ nát không có bìa, hắn hồi tưởng nửa ngày cũng không nhớ ra lai lịch của cái sách rách nát này. Hắn lướt qua loa vài trang, bên trong tuy nhìn hình như là công pháp, nhưng lời nói trước sau không khớp, vừa nhìn đã biết không phải là cái thứ công pháp tốt lành gì. Sách nát xứng đáng với kẻ bi/ến th/ái, quá vừa vặn! Vì thế, hắn nhét quyển sách nát này vào nhẫn trữ vật.

Chuẩn bị xong, hắn ngắm một cái, ném nhẫn trữ vật về phía kết giới. Cũng không biết có phải vận may của hắn gần đây nổi bật không, nhẫn trữ vật thế mà lại thật sự bay ra bên ngoài, còn trùng hợp rơi ngay trước mặt Phượng Khê.

Phượng Khê: ???

Những bộ xương khô màu đỏ này thật cẩn thận nha!

Nàng nhặt lên nhẫn trữ vật, đưa thần thức vào trong đó, phát hiện bên trong chỉ có một tờ giấy và một quyển sách cũ nát vô cùng. Nàng lập tức lấy tờ giấy ra, sau khi đọc xong lộ ra vẻ khó xử.

"Các vị tiền bối, tờ giấy nói bảo con trả lại xương sườn cho các vị, con làm sao mà trả lại được đây? Tuy con biết kết giới ở gần đây, nhưng con cũng không biết cụ thể ở đâu nha! Hay là con thử ở mọi phương vị nhé?"

Phượng Khê nói xong liền lấy ra cái xương sườn màu đỏ kia, căn cứ vào điểm rơi của nhẫn trữ vật vừa rồi, đại khái phán đoán một chút phương hướng, dùng sức ném ra ngoài. Sau đó, xương sườn liền biến mất không thấy!

Phượng Khê: ???!!!

Thuận lợi như vậy sao?!

editor: bemeobosua

Trong kết giới, bộ xương khô ném xương sườn quả thực không thể tin được hai mắt mình! Xương cốt của hắn thế mà thật sự đã trở lại! Hắn không còn là bộ xương khô không hoàn chỉnh nữa! Thật là đại hỷ sự nha! Tuy nhiên, khi hắn nhìn thấy những cái lỗ nhỏ trên xương cốt, thiếu chút nữa tức ch/ết!

Tuy hắn trước đây đã đoán được Phượng Khê lấy xương sườn của hắn làm thí nghiệm, nhưng dù thế nào cũng không nghĩ tới, cái kẻ bi/ến th/ái ch/ết ti/ệt kia lại đ.â.m nhiều lỗ như vậy! Hắn chưa kịp đ.â.m nàng thành cái sàng, nàng đã đ.â.m xương sườn của hắn thành tổ ong rồi! Kẻ bi/ến th/ái ch/ết ti/ệt, ngươi chờ đấy!

Hắn đang giận không thể át thì những bộ xương khô khác vây quanh lại, bắt đầu đ/ánh hội đồng!

"Ngươi trộm ném nhẫn trữ vật còn chưa tính, lại còn chỉ nghĩ cho mỗi mình ngươi, ít nhất cũng phải bảo cái kẻ bi/ến th/ái ch/ết ti/ệt kia đừng đọc chú ngữ chứ!"

"Ngươi có phải ghi hận chúng ta đ/ánh ngươi, cho nên cố ý không nhắc đến chuyện chú ngữ không?"

"Ta thấy ngươi chính là thiếu đòn!" ...

Bộ xương khô ném xương sườn bị đánh đến thảm không thể tả! Mỗi một khối xương cốt đều phải chịu đựng sự tức giận của đám bộ xương khô! Ngay cả cái xương sườn vừa mới trở về cũng không ngoại lệ.

Bên ngoài kết giới, Phượng Khê lộ ra vẻ nghi hoặc. Nàng trước đây khi khế ước xương sườn, cảm giác chỉ là ký khế ước với một vật ch/ết, nhưng bây giờ dường như có chút không giống nhau. Nàng hình như có thể cảm nhận được sự thay đổi cảm xúc của đối phương.

Phẫn nộ, hoảng sợ, và cả tuyệt vọng. Hay là bởi vì cái xương sườn đó đã trở về bản thể bộ xương khô, cho nên mới có sự biến hóa như vậy? Điều này có phải đại biểu cho nàng có thể thử dùng thần thức giao tiếp với đối phương không?

Vì thế, Phượng Khê dùng thần thức thử nói: "Alo? Có ai không? Có nghe thấy ta nói chuyện không?"

Bộ xương khô ném xương sườn đang sống không còn gì luyến tiếc! Thình lình nghe được giọng nói trong thần thức, đầu lâu hắn trực tiếp nhảy dựng lên! Không sai, chính là đầu lâu! Bởi vì những xương cốt khác đều bị đánh tan thành từng mảnh! Nó lẽ nào đã ch/ết? Gặp qu/ỷ rồi sao? Bằng không làm sao nghe được giọng của nữ tử? Không đúng! Đây hình như là giọng của cái kẻ bi/ến th/ái ch/ết ti/ệt kia! Nhưng tại sao những người khác không có phản ứng? Tại sao giọng nói này lại vang lên trong thần thức của hắn?

Cân nhắc một hồi lâu, hắn nghĩ tới một khả năng cực kỳ đáng sợ! Cái nha đầu ch/ết ti/ệt kia trước đây luyện hóa xương sườn của hắn, bây giờ xương sườn đã trở lại, cho nên tương đương với việc hắn bị cái kẻ bi/ến th/ái ch/ết ti/ệt kia ký khế ước?

Không! Không thể nào! Hắn là một bộ xương khô sống sờ sờ, sao có thể bị một cái kẻ bi/ến th/ái ch/ết ti/ệt kia khế ước! Điều này không phù hợp lẽ thường!

Hắn đang hoài nghi nhân sinh thì trong thần thức lại lần nữa vang lên giọng Phượng Khê:

"Có ở đó không? Có ở đó không? Có ở đó không?"

Bộ xương khô ném xương sườn: "..."

Ông trời ơi! Nếu con có tạo nghiệp gì, ngài trực tiếp dùng thiên lôi đ/ánh ch/ết con đi! Đừng để cái kẻ bi/ến th/ái ch/ết ti/ệt này tra tấn con nữa!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.