Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1237

Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:15

1237. Thôi được, ta nói ngắn gọn 6 tiếng thôi!

Cát trưởng lão nhìn Phượng Khê "làm màu" mà vừa cạn lời, lại vừa... cực kỳ ngưỡng mộ. Ông cũng muốn "oai phong" như vậy chứ! Nhưng mà đừng nói ông, chắc đến Tông chủ cũng chẳng có cái "thần thái" này đâu!

Ông ta phân tích một chút, sở dĩ Phượng Khê làm được thế này là chủ yếu vì nàng chịu chi tiền. Mấy đứa đệ tử nửa đêm nửa hôm chạy đến chẳng phải vì muốn "kiếm chác" sao?! Không có lợi thì không dậy sớm mà! Tuy nhiên, lần này chắc chắn chúng nó sẽ thất vọng thảm hại.

Chỉ lát sau, đã tụ tập hơn một ngàn người. Ai không biết thì tưởng là đến hóng drama, chứ người biết lại nghĩ Phượng Khê muốn triệu tập người làm phản! Mọi người xôn xao hỏi:

"Phượng Khê sư muội, có chuyện gì vậy?"

"Sao nấm mồ của các ngươi đều sập hết rồi?"

"À đúng rồi, Phượng Khê sư muội, cái vệt cầu vồng ngũ sắc lúc nãy là sao vậy?" ...

Phượng Khê cười rạng rỡ lạ thường: "Các vị sư huynh, trước khi trả lời câu hỏi của các huynh, muội xin nói chuyện này đã. Vị Cát Phó Đường chủ của Truyền Công Đường đây chính là ông ngoại của muội, ông ngoại ruột luôn đó!"

Đám đông lập tức xôn xao. Mặc dù mấy vị trưởng lão đã "ăn dưa" no căng rồi, nhưng mấy đứa đệ tử này đâu có biết! Nghe được tin tức "sốc tận óc" như vậy, tự nhiên vô cùng phấn khích!

Nếu không phải ngại đương sự Cát trưởng lão đang có mặt tại hiện trường, chắc chúng nó đã sớm tụm năm tụm ba xì xào rồi!

Phượng Khê giơ tay ra hiệu im lặng, đám đệ tử "ăn dưa" lập tức im phăng phắc.

Cát trưởng lão: "..."

Không phải chứ, sao các ngươi lại nghe lời vậy? Con bé này có phải bỏ bùa mê thuốc lú gì cho các ngươi không?

Phượng Khê tủm tỉm cười nói: "Nào, mời ông ngoại con lên nói vài lời với mọi người!"

Nói xong, nàng đi đầu vỗ tay! Quân Văn và Tất trưởng lão theo sát, đám đệ tử "ăn dưa" cũng nhiệt tình vỗ tay theo. Chủ yếu là không khí đã được "hun đúc" đến mức này rồi, không vỗ tay thì cũng "lạc quẻ" quá!

Cát trưởng lão hơi ngớ người, vì ông không ngờ Phượng Khê lại làm vậy. Nhưng mà không thể không nói, nước đi này của cô cháu gái rất hợp ý ông! Ông ho nhẹ hai tiếng:

"Con bé này, ta có gì mà phải giảng chứ?! Nhưng mà, con đã nói rồi thì ta cũng không tiện từ chối, vậy thì, ta nói ngắn gọn 6 tiếng thôi nhé..."

Đám đệ tử "ăn dưa": "..."

Ông nói ngắn gọn mà đã 6 tiếng rồi, cái này mà "triển khai" ra thì không phải nói đến sáng mai luôn sao?! Các đệ tử lơ mơ như thể đang ở Truyền Công Đường, lại có chút buồn ngủ rồi.

May mà Cát trưởng lão tuy "m/áu biểu diễn" bùng nổ, nhưng cũng còn biết chừng mực, nói ngắn gọn là thực sự ngắn gọn, mất có mười lăm phút là xong. Chờ Cát trưởng lão nói xong, Phượng Khê lại đi đầu vỗ tay. Lúc này đám đệ tử "ăn dưa" vỗ tay chân thành hơn hẳn!

"Cuối cùng ông cũng nói xong rồi! Bọn con còn chờ hóng drama nữa mà!"

Phượng Khê cũng không vòng vo, tủm tỉm cười nói:

"Mọi người chắc hẳn rất tò mò chuyện gì vừa xảy ra đúng không? Muội cũng đang vội vàng muốn chia sẻ với mọi người, nên mới triệu tập mọi người đến đây!"

Cát trưởng lão: Nói bậy! Ngươi rõ ràng là muốn sai bọn họ làm cu li mà!

Nhưng đám đệ tử "ăn dưa" lại tin sái cổ, lập tức cảm thấy Phượng Khê trong màn đêm còn rực rỡ hơn cả ánh trăng trên bầu trời!

"Thật không dám giấu gì, vừa rồi vệt cầu vồng ngũ sắc kia là Thiên Đạo ban phúc, mà đối tượng được ban phúc chính là, hắc hắc, chính là muội đây!"

Lời vừa nói ra, hiện trường lại một trận xôn xao. Lập tức có người ồn ào: "Ta trước đây đã đoán được rồi, cái vệt cầu vồng ngũ sắc này khẳng định là nhắm vào Phượng Khê sư muội, dù sao chỉ có một mình nàng ở đây thôi!"

Quân Văn và Tất trưởng lão: "..."

Cái đó, xin hỏi, bọn ta không phải người sao?

Lại có người nói: "Ta nhìn Phượng Khê sư muội lần đầu tiên là đã biết nàng khẳng định sẽ có đại tạo hóa rồi, cái họ của người ta đã tốt rồi, Phượng trong phượng hoàng, vừa nghe đã thấy không tầm thường! Cái cầu vồng đó vừa nhìn đã thấy là 'đo ni đóng giày' cho Phượng Khê sư muội, cái này gọi là 'mũ phượng khăn quàng vai'!"

Đừng nói Quân Văn và đồng bọn, ngay cả bản thân Phượng Khê cũng cảm thấy quá đáng! "Mũ phượng khăn quàng vai" là dùng như vậy sao?!

Tóm lại, mọi người đều tâng bốc Phượng Khê lên tận mây xanh. Một mặt là do Phượng Khê nhân duyên tốt, mặt khác là nể mặt Cát trưởng lão.

Phượng Khê người ta là cháu gái của Cát Phó Đường chủ, tiền đồ vô lượng, đương nhiên phải "đu bám" lấy lòng rồi! Hơn nữa, nàng ta còn được Thiên Đạo ban phúc, vừa nhìn đã thấy là người có đại khí vận, kết giao với nàng chỉ có lợi chứ không có hại!

Phượng Khê khiêm tốn một phen, sau đó nói:

"Các vị, muội biết các vị nhất định vô cùng tò mò, cho nên mặc dù đã là đêm khuya, vẫn mạo muội gọi các vị đến đây, nếu có gì đường đột, mong các vị thứ lỗi."

Lập tức có người nói:

"Phượng Khê sư muội, muội nói lời này là sao chứ?! Đừng nói muội nghĩ cho chúng ta, dù muội có muốn chúng ta đến đây hóng chuyện vui thôi, chúng ta cũng không có nửa điểm ý kiến!"

"Đúng vậy, Phượng Khê sư muội, muội và muội tử ruột của ta cũng chẳng khác gì nhau, sau này đừng nói mấy lời khách sáo như vậy nữa!"

"Ban ngày hay ban đêm đối với người tu luyện chúng ta không có gì khác biệt lớn cả. Nếu không phải Phượng Khê sư muội giải thích nghi hoặc cho chúng ta, ta tối nay khẳng định ngủ không được!" ...

Cát trưởng lão: "..."

Trước đây, ông ta cảm thấy mình rất "vô sỉ", đặc biệt là trước mặt tên mập ch/ết ti/ệt kia. Giờ nhìn lại, da mặt ông ta vẫn còn mỏng chán!

Phượng Khê đầy vẻ cảm động, thậm chí giọng còn hơi nghẹn ngào:

"Muội không giỏi nói lời hoa mỹ, những lời thừa thãi muội sẽ không nói. Sau này nếu các vị có việc cần đến Phượng Khê muội, cứ việc đến tìm muội!"

Cát trưởng lão lặng lẽ dịch trong lòng cho Phượng Khê:

"Các ngươi đến tìm là chuyện của các ngươi, có làm hay không là chuyện của ta."

Còn nữa, "Con nha đầu ch/ết ti/ệt kia, ngươi đừng có vũ nhục cái từ 'không giỏi nói lời hoa mỹ' đó nữa!"

Phượng Khê tiếp tục nói: "Trời không còn sớm nữa, các vị cũng sớm trở về nghỉ ngơi đi!"

Cát trưởng lão trong lòng buồn bực.

Ngươi không phải gọi bọn họ đến giúp ngươi đào mồ sao? Sao ngươi không nhắc đến chuyện này?

Sau đó, liền nghe có người hỏi: "À đúng rồi, Phượng Khê sư muội, ba cái nấm mồ của các ngươi sao lại sập vậy?"

Phượng Khê cười nói: "Nói thật, muội cũng không biết là sao nữa, chắc là không chịu nổi uy áp của Thiên Đạo ban phúc đi! Sập thì sập thôi, chờ trời sáng, ba huynh muội chúng ta lại đào cái mới là được."

editor: bemeobosua

Người vừa nãy nói chuyện lập tức nói:

"Phượng Khê sư muội, muội nói lời này là sao chứ?! Chúng ta cũng đang nhàn rỗi, giúp muội đào xong là được thôi!"

Phượng Khê vội vàng xua tay: "Đừng, đừng, lần trước các huynh giúp muội đào nấm mồ đã đủ ngại rồi, làm sao có thể lại phiền đến các huynh nữa chứ?!"

Nàng càng nói vậy, mọi người càng kiên quyết đòi đào cho nàng! Phượng Khê muốn ngăn cũng không ngăn được!

Cát trưởng lão nhìn đám đệ tử "ăn dưa" đang hăng hái đào bới khí thế ngút trời: "..."

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.