Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1258
Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:18
1258. Ngài hãy dùng Lưu ảnh thạch để chụp cho ta cùng ba vị sư phụ một bức ảnh kỷ niệm!
Sầm trưởng lão tò mò, định cầm lấy tờ giấy xem, nhưng Phượng Khê lại nắm chặt tờ giấy cùng chén trà bên cạnh. Trừ phi hắn chịu nhận lấy chén trà, bằng không đừng hòng nhìn thấy tờ giấy.
Sầm trưởng lão: "..."
Hắn hạ quyết tâm, đành nhận lấy chén trà.
Việc đã đến nước này, không còn đường cứu vãn, đệ tử này nhận cũng phải nhận, không nhận cũng phải nhận. Cùng lắm thì sau này nếu nàng vô dụng, hắn sẽ đuổi nàng ra khỏi nhà! Đúng! Cứ thế mà làm!
Ôm ý nghĩ đó, hắn mở tờ giấy ra, liền thấy trên đó viết:
Nay thiếu sư phụ Sầm Thu Thật một trăm viên cực phẩm đan dược bái sư lễ, phía dưới lạc khoản... Ái đồ Phượng Khê.
Sầm trưởng lão: "..."
Chưa nói đến là ái đồ hay nghiệt đồ, mấu chốt là cái giấy nợ này cô nương muốn lừa ta vào tròng à! Nếu ta đuổi ngươi ra khỏi sư môn, chẳng phải một trăm viên cực phẩm đan dược này coi như đổ sông đổ biển sao?
Trong lúc hắn đang lẩm bẩm chửi thầm, Phượng Khê cười tủm tỉm nói:
"Sư phụ, người có phải cũng nên cho con chút lễ gặp mặt không? Con thấy người cũng không dư dả gì, con cũng không dám đòi hỏi quá đáng, nhưng mà sau này con luyện đan cần dược thảo thì xin nhờ cả vào người đó!"
Sầm trưởng lão: "..."
Ngươi đây là coi ta như tiền chùa à?!
Hắn nghiến răng ken két, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái hộp ngọc: "Đây là Thiên Cơ Tử Tham, chính là dược thảo cấp Thiên..."
Lời còn chưa dứt, hộp ngọc đã bị Phượng Khê giật lấy!
"Đa tạ sư phụ!"
Sầm trưởng lão: "..."
Ta đây là thu đệ tử sao? Ta là thu một con Tỳ Hưu thì có!
Phượng Khê cất kỹ hộp ngọc, cười tủm tỉm đứng dậy, quay sang Cát trưởng lão nói:
"Ông ngoại, ngài dùng Lưu ảnh thạch chụp cho con cùng ba vị sư phụ một bức ảnh nhé!"
Cát trưởng lão: "..."
Ta còn đang chua chát đến muốn sùi bọt mép, ngươi còn bắt ta chụp ảnh cho các ngươi sao? Đúng là gi/ết người không da/o mà!
Nhưng trước mặt bao người, hắn cũng không tiện phát tác. Hơn nữa, dù sao hắn cũng là trưởng bối, không thể so đo với tiểu bối chứ?! Hừ! Sau này ba tên này đều phải gọi hắn một tiếng thật dễ nghe!
Khương trưởng lão đứng bên trái, Cổ tông chủ đứng giữa, Sầm trưởng lão đứng bên phải, còn Phượng Khê thì đứng ngay phía trước ba người họ, cười rạng rỡ, còn giơ tay tạo dáng "gia" (ý là chữ V)!
editor: bemeobosua
Ba người phía sau nàng, chỉ có Khương trưởng lão cười đến vẻ mặt ấm áp, Cổ tông chủ với cái mặt tròn vành vành không chút biểu cảm, còn Sầm trưởng lão thì trông như vừa ăn phải khổ qua.
Lúc Cát trưởng lão đang chụp thì chợt nảy ra ý tưởng, xoay người một cái, khuôn mặt già nua anh tuấn của hắn cũng lọt vào trong ảnh. Hoàn hảo!
Bên này "hòa thuận vui vẻ", Tấn trưởng lão sắc mặt âm trầm đến độ muốn hóa thành mực nước!
Sầm Thu Thật! Ngươi là đồ ngu xuẩn! Sớm đã nhắc nhở ngươi, gặp chuyện đừng xúc động, ít lời lại! Kết quả thì hay rồi, cuối cùng vẫn dính bẫy! Hắn muốn kéo cũng không kéo lên được!
Bây giờ nhận Phượng Khê làm đệ tử, sau này biết làm sao? Hắn càng lo lắng Sầm trưởng lão dưới sự dỗ dành của Phượng Khê mà phản bội, đến lúc đó phe bọn họ sẽ hoàn toàn mất ưu thế. Không được, nhất định phải tìm thời gian nói chuyện tử tế với Sầm trưởng lão, làm hắn kiên định lập trường.
Bảy vị trưởng lão còn lại trong chín vị trưởng lão cũng lòng dạ hoảng loạn, vốn tưởng rằng hôm nay có thể dạy cho Phượng Khê cùng Khương trưởng lão, Cát trưởng lão một bài học, kết quả lại không như ý muốn, ngược lại còn làm Phượng Khê tỏa sáng rực rỡ! Hiện giờ toàn bộ tông môn nàng là người hot nhất! Nàng là người chói mắt nhất!
Vốn dĩ nàng đã có uy tín cao trong đám đệ tử, giờ đây lại càng đạt đến đỉnh cao mới! Không nói là hô một tiếng trăm người đáp cũng không sai biệt lắm! Lại nghĩ đến đám đệ tử của họ, hiện giờ còn đang bị nhốt trong U Đô Luyện Ngục, từng người sắc mặt đều vô cùng khó coi. May mà còn hai ngày nữa là được thả ra.
Lúc này, trong bảy người, Lưu trưởng lão chợt nhớ ra một chuyện: "Lão Sầm, Phàn Bức thì sao?"
Sầm trưởng lão: "..."
Đúng vậy, suýt nữa quên mất chuyện này!
Phượng Khê thò đầu qua: "Sư phụ, Phàn Bức hiện tại là đồ đệ cũ của người, đương nhiên là phải thả hắn tự do chứ! Hắn muốn bái ai làm sư phụ thì cứ bái đi, dù sao cũng đừng ở gần thầy trò chúng ta, nhìn hắn là con thấy chướng mắt!"
Lưu trưởng lão: Ngươi đây không phải rõ ràng là chim khách chiếm tổ sao?!
Sầm trưởng lão lạnh mặt nói:
"Phượng Khê, tuy nói ta hiện tại nhận ngươi làm đệ tử, nhưng Phàn Bức dù sao cũng là đệ tử do ta tỉ mỉ dạy dỗ, sao có thể nói bỏ là bỏ?!"
Phượng Khê phụt một tiếng cười:
"Sư phụ, không phải con nói khó nghe, nhưng cái loại như hắn mà cũng là do người tỉ mỉ dạy dỗ ra sao? Bản lĩnh không có thì đã đành, mấu chốt nhân phẩm hắn thật sự không ra gì nha! Muốn nói ức h.i.ế.p kẻ yếu có thể dùng lý do 'trẻ người non dạ' để bao biện, nhưng hắn lại muốn ép buộc con làm đạo lữ của hắn, có thể thấy nhân phẩm này thấp kém đến mức nào! Cứ cái loại bại hoại như vậy, người còn muốn giữ hắn làm đệ tử sao?
Người sợ trên người mình không có vết nhơ à?! Bản lĩnh không được, đạo đức suy đồi thì đã đành, mấu chốt hắn còn ngu xuẩn nữa! Nếu không phải do hắn, người cùng Tấn trưởng lão bọn họ có thể đối đầu với con sao?
Các ngài có thể bị nhốt vào U Đô Luyện Ngục sao? Xét về phong thủy mà nói, hắn khắc người đó! Huống chi chúng ta đã viết rõ ràng trong vụ cá cược, nhận con đồng thời sẽ đuổi hắn ra mà, người không thể không giữ chữ tín chứ?! Cho nên người đừng do dự, bây giờ cứ coi như công khai tuyên bố khai trừ Phàn Bức, tiện thể để mọi người làm chứng!"
Không đợi Sầm trưởng lão kịp phản ứng, Phượng Khê đã quay sang mọi người nói:
"Phượng Khê ta thay sư phụ ta Sầm trưởng lão tuyên bố, Phàn Bức phẩm hạnh không phù hợp, liên tiếp ngỗ nghịch sư phụ, nay khai trừ tên hắn, giáng xuống làm nội môn đệ tử!"
Trong đám đệ tử hóng chuyện lập tức có người hô:
"Sầm trưởng lão anh minh!"
"Sầm trưởng lão đại nghĩa!"
"Sầm trưởng lão thật là tấm gương của chúng ta!"
Sầm trưởng lão tức đến nỗi mũi suýt nữa vẹo đi! Phượng Khê, ngươi dựa vào cái gì mà thay ta tuyên bố quyết định?!
Không đợi hắn nói chuyện, Phượng Khê liền "nhỏ giọng" nói:
"Sư phụ, tông môn đâu phải chỉ có mình người là luyện đan sư, đến lúc đó cho Phàn Bức bái Tấn trưởng lão làm sư phụ chẳng phải giống nhau sao?! Dù sao hai lão huynh đệ các ngài tình cảm tốt, ai làm sư phụ của Phàn Bức chẳng như nhau?!"
Sầm trưởng lão: Nào có giống nhau? Ta hỏi ngươi chỗ nào giống nhau?!
Tấn trưởng lão càng tức giận đến nghiến răng, các ngươi không cần thứ rách nát thì dựa vào cái gì mà bắt ta nhận lấy?! Hơn nữa, ta đâu phải không có đệ tử!
Đầu Sầm trưởng lão giờ ong ong, hắn chỉ muốn được yên tĩnh. Cho nên hắn cũng lười bắt bẻ với Phượng Khê, quay sang mọi người nói:
"Lão phu thân thể không khỏe, cáo từ!"
Nói xong, xoay người bỏ đi.
Phượng Khê vội vàng đi theo: "Sư phụ, sư phụ, để con đỡ người!"
Sầm trưởng lão đầu càng đau!
Nhưng Phượng Khê đi theo ít nhất có một cái lợi, đám đông tự động tránh ra một con đường. Xuyên qua đám đông xong, Phượng Khê quay người hô vào đám đông:
"Ca, nhớ đăng ký danh sách, một lát nữa muội sẽ phát đan dược cho mọi người!"
Quân Văn lập tức hô: "Được thôi!"
Đám đệ tử hóng chuyện lập tức vang lên tiếng hoan hô! Sư muội Phượng Khê quả nhiên hào phóng! Không uổng công bọn họ lật đật chạy đến cổ vũ cho nàng!
Sầm trưởng lão hừ lạnh: "Từng người phát đan dược cho bọn chúng? Cho dù có luyện đến ch/ết, một ngày ngươi có thể luyện chế được bao nhiêu đan dược? Thật là không biết trời cao đất rộng!"
Phượng Khê vẻ mặt cảm động: "Sư phụ, người đang lo lắng cho con sao? Quả nhiên là thầy trò tâm đầu ý hợp mà!"