Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1268

Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:18

1268. Chân Muỗi Cũng Là Thịt

Tấn trưởng lão đối với những lời Phượng Khê nói chỉ có một đánh giá: không biết xấu hổ! Ngươi dám thật sự dán vàng lên mặt mình à! Cái loại như ngươi mà còn là "điểm cân bằng"? Còn, còn "hòa bình Nhân tộc"? Một con nhóc vắt mũi chưa sạch mà bày đặt làm nhân vật quan trọng gì chứ?!

Oái oăm thay, lúc này Phượng Khê trong mắt hắn, lại thật sự có vài phần dáng vẻ "thương trời xót đất"! Thật là gặp qu/ỷ mà! Hắn nào có biết có kẻ nào đó vẫn luôn lén lút thêm cả nghìn lớp kính lọc cho bản thân!

Khi Tấn trưởng lão đang thầm mắng, Phượng Khê còn nói thêm:

"Tấn sư thúc, nếu ngài động đến con thì có nghĩa ngài đã nghĩ kỹ người thay thế Cổ tông chủ trong tương lai rồi, không cần hỏi, chắc chắn là chính ngài đó! Ngài chẳng những muốn leo lên vị trí tông chủ, ngài còn muốn xử lý cả sư phụ con để tuyệt hậu hoạn! Ngài làm như vậy có làm thất vọng sư phụ con không?! Lão nhân gia ông ấy vì ngài làm bao nhiêu việc, chịu bao nhiêu lời mắng, chịu bao nhiêu khổ, kết quả lại có được cái kết cục như vậy sao?! Ngài cũng quá nhẫn tâm!"

Sầm trưởng lão nghe vậy không khỏi trừng mắt giận dữ nhìn Tấn trưởng lão!

Tấn trưởng lão: "..."

Nàng ta đó là đang giả thuyết! Giả thuyết ngươi hiểu không? Cái lão "khúc gỗ" nhà ngươi!

Tuy nhiên, ngay cả chính hắn cũng không thể không thừa nhận, nếu thực sự có ngày đó, hắn chắc chắn sẽ phải tự mình ngồi vào vị trí tông chủ này, bởi vì hắn đối với ai cũng không yên tâm. Vậy những người khác thì sao? Chẳng phải cũng đều nghĩ như vậy sao?

"Tấn sư thúc, con nói thật, thực ra duy trì hiện trạng là lựa chọn tốt nhất! Ngài và sư phụ con là trụ cột của tông môn, dù ai làm tông chủ cũng phải coi hai ngài như mâm cỗ, chẳng những là mâm cỗ, mà còn phải là mâm cỗ thịnh soạn, giống như trong tiệc rượu thế tục có gà quay, thịt kho tàu chân giò..."

Tấn trưởng lão: "..."

So sánh này của ngươi có phải không được thỏa đáng lắm không?

Phượng Khê tiếp tục nói:

"Muốn gió được gió muốn mưa được mưa, lại không cần bận lòng những chuyện lộn xộn của tông môn, thật tốt biết bao! Như vậy cũng có tinh lực nghiên cứu luyện đan, tương lai cũng là một đời tông sư, lưu danh muôn đời, chẳng phải hơn việc lưu tiếng xấu muôn đời sao?! Hơn nữa, cái chức tông chủ này có ý nghĩa gì chứ? Cả ngày mệt muốn ch/ết, đến cả thời gian tu luyện cũng không có, lại còn phải luôn sẵn sàng hy sinh bản thân vì tông môn! Tấn sư thúc, sống yên ổn không tốt sao? Tại sao cứ phải bận tâm vào những chuyện vặt vãnh vậy?!"

Tấn trưởng lão mặt âm trầm nói: "Dù cho ngươi có tài ăn nói đến mấy, lão phu cũng sẽ không mắc mưu ngươi! Tuy nhiên, ta có thể cho ngươi một cơ hội sống sót, ngươi quay về thuyết phục Cát Đại Lợi và Khương Nguyên Sơ đầu quân cho chúng ta, mọi chuyện trước đây sẽ xóa bỏ toàn bộ!"

Phượng Khê gật đầu: "Được, vậy con sẽ thử xem."

Tấn trưởng lão biết rõ Phượng Khê đang trả lời qua loa, nhưng cũng chỉ có thể dựa bậc thang mà xuống, bởi vì con bé ch/ết ti/ệt Phượng Khê này trong tay đang cầm một tấm Bát Hoang Thần Quang Phù phe phẩy. Hơn nữa, nàng vừa nói chuyện vừa lùi dần ra cửa, sẵn sàng chuồn. Càng không cần phải nói Sầm trưởng lão cố ý vô tình chắn giữa hai người bọn họ.

Trong lòng Tấn trưởng lão ẩn ẩn bất an, lão Sầm sẽ không thật sự coi Phượng Khê này là đồ đệ ruột thịt của mình đó chứ?! Nếu không phải lập trường bất đồng, hắn cũng sẽ động lòng, dù sao ai mà chẳng muốn một truyền nhân kinh tài tuyệt diễm chứ?! Nhưng mà, hiện giờ hai bên là thù địch, cần thiết phải phân rõ giới hạn!

Hắn phóng thích uy áp về phía Phượng Khê:

"Hôm nay tha cho ngươi một ngựa, hy vọng ngươi tự lo liệu cho tốt!"

Phượng Khê thực ra chẳng hề hấn gì, nhưng vẫn diễn xuất ra vẻ cây tùng nhỏ kiên cường trong gió. Nhìn thấy cảnh này, Sầm trưởng lão trong lòng có chút không vui, nhìn về phía Tấn trưởng lão:

"Lão Tấn, vừa rồi chẳng phải ngươi nói có việc bận sao, vậy thì nhanh đi đi!"

Tấn trưởng lão: "..."

Ngươi bảo ta đi, ta càng không đi! Ta mà đi rồi, ngươi không phải sẽ bị con bé Phượng Khê này dụ dỗ đến quay mòng mòng sao?! Ngươi làm vậy, có làm thất vọng Phàn Bức ngày mai ra tù không?!

Thế là, hắn dứt khoát ngồi xuống.

"Lão Sầm, chuyện của ta không vội, các ngươi thầy trò cứ tự dạy bảo nhau, ta ở một bên nhìn là được."

Hắn nhấn mạnh hai chữ "thầy trò", hiển nhiên là đang nhắc nhở Sầm trưởng lão, cái tình thầy trò này của các ngươi chỉ là bề ngoài, đừng có nhập vai quá.

Sầm trưởng lão trong lòng vô cùng khó chịu, nhưng cũng khó mà nói được gì.

Lúc này, Phượng Khê cười tủm tỉm nói:

"Sư phụ, đúng như câu nói 'gặp cao nhân không thể bỏ lỡ cơ hội', vừa vặn Tấn sư thúc đến, không bằng để Tấn sư thúc luyện một lò đan dược để con được thêm kiến thức, ngài thấy sao?"

Sầm trưởng lão lập tức nói: "Con nói có lý! Lão Tấn à, vậy ngươi cứ thể hiện chút đi!"

Tấn trưởng lão: "..."

Hắn đang định từ chối, liền nghe Phượng Khê nói: "Tấn sư thúc, không phải là ngài không dám đó chứ? Cũng phải, có con là châu ngọc ở đằng trước, ngài có tâm khiếp đảm cũng bình thường thôi, bằng không thì thôi vậy?"

Tấn trưởng lão biết rõ nàng đang khích tướng, nhưng nhìn thấy cái vẻ mặt "xem kịch vui" của Sầm trưởng lão, hắn cười lạnh nói:

"Ta có gì mà không dám?! Phượng Khê, tuy nói ngươi quả thật rất có thiên phú luyện đan, nhưng muốn trở thành một luyện đan sư đỉnh cấp, chỉ có thiên phú thôi thì không đủ, còn phải có tu vi đủ cao mới được! Lấy một ví dụ đơn giản nhất, hiện giờ ngươi cũng chỉ có thể luyện chế đan dược cấp Hoàng mà thôi, đừng nói cấp Thiên hay cấp Địa, ngay cả đan dược cấp Huyền ngươi cũng không được. Ngươi có phục không?"

Phượng Khê cười đến tít mắt: "Không phục."

Tấn trưởng lão: "..."

"Tốt, tốt, ngươi đúng là 'vịt ch/ết cái mỏ vẫn còn cứng' (bướng bỉnh), ta bây giờ liền luyện một lò Thiên Tâm Dưỡng Tủy Đan cấp Huyền, nếu ngươi cũng có thể luyện ra được, ta liền tặng ngươi một cây dược thảo cấp Thiên!"

Phượng Khê gật đầu: "Được, tuy tiền cược hơi nhỏ, nhưng chân muỗi cũng là thịt, con không kén chọn."

Tấn trưởng lão: "..."

editor: bemeobosua

Hắn lập tức bắt đầu luyện chế Thiên Tâm Dưỡng Tủy Đan. Hắn đang luyện thì nghe Phượng Khê nhỏ giọng thì thầm với Sầm trưởng lão:

"Sư phụ, Tấn sư thúc chỉ nói con thành công thì tặng con một cây dược thảo cấp Thiên, chứ chưa nói con thất bại thì thế nào, ngài ấy thật là tốt bụng mà!"

Tấn trưởng lão: "..."

Đúng vậy! Sao hắn lại quên mất chi tiết này chứ! Hắn cũng bị con bé chế/t ti/ệt này làm cho bối rối rồi!

Tuy trong lòng bực bội, nhưng hiện tại cũng không tiện nói thêm gì, hắn nhanh chóng thu liễm tâm tình tiếp tục luyện chế. Kết quả, lại nghe Phượng Khê nói:

"Sư phụ, Tấn sư thúc vừa rồi đều nhìn thấy con dùng những đan ấn đơn giản hóa đó, vì sao hắn còn dùng kiểu cũ? Có phải trí nhớ hắn không tốt, không nhớ kỹ?"

Tấn trưởng lão: "..."

Ngươi nghĩ ai cũng đều giống ngươi đều bi/ến th/ái, nhìn một lần là có thể nhớ kỹ sao?! Hơn nữa, hai loại đan dược sử dụng đan ấn lại không hoàn toàn giống nhau!

"Sư phụ, con thấy quá trình Tấn sư thúc kết ấn không mượt mà như người, cứ thấy gập ghềnh, không phải là cố ý thả chậm tốc độ để con học đó chứ?"

"Sư phụ, cốt hỏa mà Tấn sư thúc phóng ra sao màu sắc không đẹp bằng của con, giống như chưa ăn no vậy?"

...

Hắn biết Phượng Khê cố ý nói như vậy, chính là để nhiễu loạn tâm thần hắn, nên hắn thu liễm tâm thần, không để bản thân bị lời lẽ của Phượng Khê quấy rầy. Nhưng càng không muốn nghe, giọng Phượng Khê lại càng chui vào tai, y như "ma âm truyền não" vậy! Hắn dứt khoát che chắn thính giác!

Trong chớp mắt, toàn bộ thế giới đều yên tĩnh.

Phượng Khê tròng mắt chuyển động, nhớ đến ấn đan nổ lò lúc nàng còn ở Lang Ẩn Uyên trước đó, không biết dùng ở Niết Tu có được không? Thử xem sao?

Thế là, nàng nói với Sầm trưởng lão: "Sư phụ, con được Tấn sư thúc gợi ý, đột nhiên nghĩ ra một đan ấn mới, con khoa tay múa chân chút ngài xem!"

Phượng Khê nói rồi liền dùng ấn đan nổ lò, sau đó làm bộ lơ đễnh ném về phía lò luyện đan của Tấn trưởng lão! Tấn trưởng lão đang ở đó hết sức chuyên tâm luyện đan, liền thấy một đạo đan ấn đánh vào lò luyện đan. Hắn đoán là chuyện tốt của Phượng Khê, nhưng cũng không để tâm. Lò luyện đan này là của hắn, chỉ có thể phân biệt hơi thở thần thức của hắn, đan ấn của người khác vô dụng!

Hắn đang nghĩ ngợi thì, lò luyện đan trước mặt hắn liền như bị động kinh, không ngừng run rẩy, cái nắp bỗng nhiên bay lên, bên trong bột dược phun trào ra, phủ đầy mặt Tấn trưởng lão...

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.