Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1451

Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:36

1451. Một thân phản cốt giờ thành xương sụn gà!

Phượng Khê thấy bốn con vượn trắng khổng lồ từ bỏ ý định tự bạo, bèn bắt đầu vuốt ve chúng: 

"Ta bày ra trận tỷ thí sơ hở trăm bề, các ngươi chắc hẳn đã sớm nhìn thấu, nhưng vì đại cục, các ngươi mới giả vờ mắc bẫy. Không phải ta cao minh gì, mà là các ngươi có cách cục! Các ngươi chính là trụ cột của Cực Địa Băng Nguyên này..."

Bốn con vượn trắng khổng lồ: ??? 

Chúng ta đã nghĩ vậy sao? Đúng không? Đúng, chính là nghĩ như vậy! Chúng ta đúng là điển hình của kẻ biết đại thể, vì đại cục mà hy sinh!

Vuốt ve xong xuôi, Phượng Khê lại cho mỗi con vượn một viên đan dược thượng phẩm và một viên thú hạch màu đỏ. Bốn con vượn trắng khổng lồ chưa từng thấy vật tốt đến vậy!

Lập tức bị mê hoặc! Một thân phản cốt tức khắc hóa thành xương sụn gà! Giờ đây, dù Phượng Khê có giải trừ khế ước, chúng nó cũng không thèm bỏ chạy!

Phượng Khê làm xong công tác tư tưởng cho bốn con vượn trắng khổng lồ xong, hỏi:

 "Hầu Đại, Hầu Nhị, Hầu Tam, Hầu Tứ Nhi, nói xem nào, tu vi của các ngươi sao lại đột nhiên mạnh lên? Trung tâm vùng đất lại xảy ra chuyện gì?"

Bốn con vượn trắng khổng lồ: "..." 

Được thôi, vượn cũng là khỉ mà! Không sai! Không gọi là "sao lâu" đã là tôn trọng lắm rồi!

Hầu Đại nói:

"Một núi không dung hai hổ, huống chi là bốn con vượn, cho nên lâu lâu bốn huynh đệ chúng ta lại đấu một trận. Khoảng nửa năm trước, bốn đứa chúng ta như mọi lần, tìm một nơi vắng vẻ đ/ánh nhau, đá/nh liền ba ngày ba đêm. Chúng ta có quy tắc, chỉ đá/nh ở địa điểm và thời gian quy định, cho nên trên đường về thì rủ nhau đi chung..."

Phượng Khê: "..."

Các ngươi đúng là kỹ tính quá mức!

"Khi đi ngang qua địa bàn của con Hổ Gai Khổng Lồ, chúng ta phát hiện vậy mà nó đã ch/ết! Không chỉ nó chế/t, mà mấy kẻ thù không đội trời chung khác cũng đều ch/ết sạch..."

Phượng Khê thầm nghĩ, trách không được lũ băng quỳ nói có mười mấy con đại yêu độc lai độc vãng, kết quả chỉ có bốn con này đến.

Hầu Đại tiếp tục nói: 

"Lúc đó chúng ta vui mừng khôn xiết! Nuốt chửng thú đan và thiên tài địa bảo của chúng nó xong, tu vi của chúng ta tăng vùn vụt!

Nhưng không hiểu sao, khi ở trong lãnh địa, cả cơ thể lẫn thần thức đều rất khó chịu, tránh xa một chút thì sẽ đỡ hơn. Nói đúng hơn, càng cách xa tòa thành trì kia thì càng thoải mái! Không còn cách nào khác, chúng ta đành phải bất đắc dĩ dời đi."

Phượng Khê nhướng mày: "Tòa thành trì đó? Các ngươi nói là Vô Danh thành?"

"Không biết có phải Vô Danh thành mà ngươi nói không, dù sao trung tâm vùng đất chỉ có một tòa thành trì đổ nát, nghe nói đã vài vạn năm rồi! Chúng ta cũng từng thử đi vào, nhưng vẫn không được.

Mấy năm trước, đúng là có đôi lúc nghe thấy bên trong có tiếng lão già lẩm bẩm, nào là con nha đầu thối lừa ta tự chặt một tay, nào là lừa hết mười vạn ma binh ma tướng của ta gì đó..."

Phượng Khê: "..." 

Không liên quan đến ta, một chút cũng không liên quan! Ta chưa bao giờ bắt nạt người già. Ừm, Ma tộc không tính là người.

Hầu Đại tiếp tục nói: "Nhưng từ khi mấy con đại yêu kia ch/ết, bên trong tòa thành trì đó liền không có động tĩnh gì, cũng từ đó mà chúng ta cảm thấy cả người không được khỏe. Cuối cùng chúng ta rút ra một kết luận, chắc là bên trong có m/a q/uỷ!"

Phượng Khê: "..." 

Các ngươi đường đường là yêu thú Hóa Thần tầng chín mà lại sợ ma ư?

Nàng đang thầm mắng, thì Huyết Phệ Hoàn nói: 

"Bốn con khỉ này trước kia chỉ có tu vi Hóa Thần tầng bảy, cho dù chúng nó ăn thú đan và thiên tài địa bảo thì nhiều nhất cũng chỉ lên đến Hóa Thần tầng tám, sao lại vọt lên Hóa Thần tầng chín? Chắc chắn có điều kỳ lạ ở đây, ngươi hỏi kỹ lại đi."

Phượng Khê thấy Huyết Phệ Hoàn nói có lý, thế là liền đem vấn đề này nguyên xi hỏi lại bốn con vượn trắng khổng lồ. Bốn khuôn mặt vượn đều có chút xấu hổ.

Cuối cùng vẫn là Hầu Đại nói: "Chuyện là nghe nói Cửu Vĩ Thiên Hồ xuất hiện, bốn huynh đệ chúng ta cảm thấy Hóa Thần tầng tám không an toàn, liền sử dụng bí pháp của tộc chúng ta để tạm thời tăng tu vi lên Hóa Thần tầng chín..."

Phượng Khê: "..." 

Trách không được bốn con khỉ này đồng ý tỷ thí với nàng, hóa ra là đồ "thủy hóa" (hàng dởm) à!

Huyết Phệ Hoàn bĩu môi: "Con với bốn con khỉ này đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, đều là đồ chỉ biết hư trương thanh thế!"

Phượng Khê giả vờ như không nghe thấy, nàng quan tâm một vấn đề khác hơn, hỏi bốn con vượn trắng khổng lồ:

 "Bí thuật này của các ngươi có thể duy trì được bao lâu? Sẽ không có tác dụng phụ gì chứ?"

Sắc mặt bốn con khỉ càng thêm xấu hổ. 

"Có thể duy trì ba canh giờ, tác dụng phụ thì cũng có một chút, chính là tu vi sẽ tạm thời rớt xuống Hóa Thần sơ kỳ, nhưng khoảng một tháng sau là có thể khôi phục."

Phượng Khê: "..." 

Trách không được sau đó lại chịu thua, hóa ra là muốn nàng làm bảo tiêu miễn phí cho chúng nó! Cứ tưởng là mình lừa được chúng nó, ai dè chúng nó lại tương kế tựu kế!

Bốn con vượn trắng khổng lồ tưởng rằng Phượng Khê nghe được những điều này sẽ vô cùng ghét bỏ chúng, thậm chí mắng chửi chúng, nhưng kết quả lại thấy thần sắc Phượng Khê không có gì bất thường.

Phượng Khê lại hỏi chúng nó: 

"Các ngươi có thấy cái trận pháp mà ta nói không? Chính là trận pháp trấn áp Tĩnh Mịch chi khí ấy?"

Hầu Đại lắc đầu: "Chưa thấy qua! Có tòa thành trì đổ nát kia chắn ngang, chúng ta muốn đi cũng không qua được! Chắc là ở bên trong thành trì đổ nát, hoặc là ở phía sau thành trì đổ nát."

Phượng Khê bực bội, rốt cuộc Vô Danh thành đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là trận pháp trấn áp Tĩnh Mịch chi khí lỏng lẻo, hun ch/ết lão già một tay? Tiện thể hun chế/t luôn mấy con đại yêu kia?

Lão già một tay là chấp niệm biến thành, hẳn là không hun ch/ết được chứ? Hơn nữa, cho dù Tĩnh Mịch chi khí thoát ra, những con đại yêu kia cũng đâu có ngốc, không thể nào đứng yên chờ ch/ết!

Dù sao thì, lão già một tay đã "chủ động" dâng Vô Danh thành cho nàng, còn nói cho nàng biết trung tâm Băng Nguyên có rất nhiều băng phách, nàng cần phải đi xem rốt cuộc là chuyện gì.

Thế là, Phượng Khê nói với đám yêu thú:

 "Các ngươi cũng đang rảnh rỗi, cùng ta đi Vô Danh thành xem thử!"

Đám yêu thú không muốn đi. Một mặt là sợ thần thức bị thương, mặt khác tuy đã ký khế ước với nữ ma đầu này, nhưng đó là bị ép buộc mà?! Cớ gì phải vì nàng mà bá/n m/ạng?

editor: bemeobosua

Lời từ chối của chúng nó còn chưa kịp thốt ra, Phượng Khê đã nói: 

"Các ngươi không muốn bá/o th/ù cho tổ tông ư? Chỉ một chút khó khăn nhỏ bé trước mắt đã lùi bước? Các ngươi quá bất hiếu rồi!"

Đám yêu thú: "...Vậy thì đi thôi!"

Phượng Khê: Xem ra bắt cóc đạo đức không chỉ hữu dụng với con người, mà đối với yêu thú cũng hữu hiệu tương tự!

Đi được không xa, Phượng Khê hỏi bốn con vượn trắng khổng lồ:

 "Đúng rồi, th/i th/ể của mấy con đại yêu kia còn ở đó không? Lấy ra đây ta kiểm tra một chút, xem nguyên nhân chúng nó ch/ết là gì."

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.