Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1481
Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:38
1481. Các ngươi thật sự ngu xuẩn bằng năng lực!
Hữu hộ pháp vừa dứt lời, có kẻ buột miệng:
"Ta nghe đồn tông chủ Bách Lí Mộ Trần của Hỗn Nguyên Tông có xích mích với Phượng Khê kia, chi bằng chúng ta thử chiêu dụ Hỗn Nguyên Tông xem sao."
Tức thì, không ít người tỏ vẻ tán đồng.
Cơ Đình: "..."
Các ngươi muốn chiêu dụ đương kim thống soái Thần Ẩn quân ư? Các ngươi thật sự ngu xuẩn bằng năng lực!
Cũng có người đề nghị chiêu dụ Ngự Thú Môn, dù sao Hồ Vạn Khuê vừa nhìn đã thấy có tư tâm, loại người này dễ dàng bị dụ dỗ nhất…
Phượng Khê thất vọng vô cùng, bởi chẳng ai nhắc tới việc chiêu dụ Huyền Thiên Tông! Huyền Thiên Tông của bọn nàng kém hấp dẫn đến vậy sao?!
Huyết Phệ Hoàn im lặng đến khó tin, "Ngươi cũng không nghĩ lại xem, người Thiên Khuyết Minh dù có thiếu não đến mấy cũng không thể nào đi chiêu dụ bổn tông của chủ nhân Cửu U ngươi chứ!"
Hữu hộ pháp chẳng tỏ ý kiến gì với các lời đề nghị, chỉ nhìn về phía Phượng Khê:
"Ám Ngũ, ngươi thấy sao?"
Phượng Khê thầm nghĩ, cái tên Hữu hộ pháp này rảnh rỗi là hỏi nàng thấy sao, nàng có thể thấy sao, đương nhiên là trợn mắt mà xem, chứ nhắm mắt lại thì xem cái nỗi gì?!
Nàng vừa lẩm bẩm vừa nói:
"Thuộc hạ lại thấy Vân Tiêu Tông mới thích hợp hơn! Tuy Vân Tiêu Tông từng phản bội Thiên Khuyết Minh chúng ta, nhưng bọn chúng cũng phản bội Cửu U đại lục. Bọn chúng chính là cỏ đầu tường, bên nào gió mạnh thì ngả theo bên đó. Chỉ cần cho bọn chúng nhận ra thực lực Thiên Khuyết Minh chúng ta vượt xa Cửu U đại lục, hơi chút ban ân là bọn chúng có thể quy thuận. Ngoài ra còn một điểm rất quan trọng, thực lực Vân Tiêu Tông xa trên tứ đại tông phái Bắc Vực, tuyệt đối là một lưỡi đao sắc bén!"
Hữu hộ pháp phá lên cười:
"Ý tưởng của ngươi thật trùng khớp với bổn tọa, bổn tọa cũng thấy Vân Tiêu Tông là thích hợp nhất! Đã vậy, trước tiên hãy cho bọn chúng một trận ra oai phủ đầu, sau đó phái người đi du thuyết Vân Tiêu Tông."
Bàn bạc thỏa đáng, đại quân xuất phát. Hữu hộ pháp để lại một vạn người đóng giữ đại bản doanh, phòng vạn nhất.
Cơ Đình ít nhiều có chút lo lắng, trong Vô Danh Thành tổng cộng chưa đến một ngàn người, tương lai nếu đ/ánh nhau, hai bên thực lực chênh lệch quá xa! Tuy nhiên, hắn nghĩ lại, nữ ma đầu chưa bao giờ đánh trận không chắc thắng, chắc nàng đã liệu định trong lòng, hắn cũng đừng bận tâm làm gì.
Trên đường hành quân, Hữu hộ pháp nghi hoặc nói:
"Sao không thấy bóng dáng yêu thú hệ băng cấp cao nào?"
Lưu phó tướng vội vàng giải thích: "Những yêu thú hệ băng cấp cao đó đều bị Ám sứ đại nhân hiến tế, chính vì vậy mới nhanh chóng mở ra thông đạo nguyên thần phóng ra."
Đám linh thú trong túi: "..."
Đúng vậy, chúng ta bị hiến tế! Tế cả ngũ tạng miếu! Đói bụng quá! Giờ cuối cùng chúng nó cũng hiểu vì sao đám Ma Tiêu lúc trước lại điê/n cuồng như vậy, chúng nó cũng sắp phát đi/ên rồi!
Hữu hộ pháp chẳng những không hề nghi ngờ, còn khen Phượng Khê một phen.
"Quả không hổ là xuất thân ảnh vệ, thân thủ quả nhiên lợi hại!"
Tuy Phượng Khê chỉ là Hóa Thần tầng sáu, nhưng nàng lại ngụy trang thành Hóa Thần tầng chín, đặc biệt là vòng nguyên thần phía sau lưng, quả thực có thể làm lóa mắt người khác! Ai nhìn cũng phải khen một câu, cao thủ, đây đích thị là cao thủ!
Bộ trang bị vòng nguyên thần của Phượng Khê bây giờ đã không phải bộ may vá chắp vá lúc trước nữa, bộ kia ở trong ảo cảnh còn ổn, ngoài đời nếu nhìn kỹ vẫn có thể phát hiện sơ hở. Trải qua sự cải tiến không ngừng của mọi người, cộng thêm kế sách của Cơ Đình, phiên bản nâng cấp sau này hoàn toàn có thể giả mạo. Đương nhiên, cũng chỉ có Phượng Khê, người khác mặc vào, vì thiếu tự tin, nói không chừng lại khiến người khác nghi ngờ. Ở Phượng Khê thì không hề tồn tại điều đó, nàng hiện tại chính mình còn cho rằng mình là Ám Ngũ của Điểu Minh! =)))
Lúc này, có tin tức truyền đến, Thiên Quyền doanh của Thần Ẩn quân, Thiên Cơ Doanh cùng với Vân Tiêu Tông ba bên cùng xuất binh, đang tiến gần đến Cực Địa Băng Nguyên.
Lưu phó tướng và đám người bắt đầu nói năng luyên thuyên:
"Bọn chúng tới thật đúng lúc, đang lo làm sao tìm ra từng kẻ bọn chúng, giờ lại tự động đưa đầu đến cửa, vừa lúc tiện tay giải quyết hết bọn chúng!"
"Không sai, cái gì doanh này doanh kia, ta thấy chỉ là tích cóp lông gà thành cây phất trần, chẳng đáng sợ hãi!"
"Đừng thấy bề ngoài nhân số chúng ta không chênh lệch là mấy, nhưng tu vi của chúng ta cao hơn bọn chúng nhiều lắm! Huống hồ chúng ta còn có khả năng sống lại, thu thập bọn chúng là quá dư dả!"
…
Hữu hộ pháp hỏi Phượng Khê: "Ám Ngũ, ngươi thấy sao?"
Phượng Khê: "..."
Ngươi không thể đổi câu từ khác sao?!
"Hữu hộ pháp, thuộc hạ cho rằng Nhân tộc Bắc Vực là yếu nhất trong ba thế lực của Cửu U đại lục, nên tận lực dùng cái giá nhỏ nhất để thu phục bọn họ, sau đó tập trung tinh lực đối phó Nhân tộc Nam Vực và Ma tộc. Trận đầu chúng ta chỉ cần cho bọn chúng biết thực lực của chúng ta là đủ, không cần thiết phải dốc hết toàn lực. Sau đó, lại phái người đi du thuyết Vân Tiêu Tông. Một khi Vân Tiêu Tông quy thuận chúng ta, hãy để bọn chúng đi tấn công tứ đại tông môn Bắc Vực, chúng ta sẽ mượn da/o gi/ết người, để bọn chúng chó cắn chó. Đợi bọn chúng đ/ánh đến gần tàn tạ, chúng ta lại ra thu dọn tàn cục. Cứ như vậy, Vân Tiêu Tông sẽ không còn đường lui, chỉ có thể một lòng một dạ bá/n m/ạng cho chúng ta, chúng ta cũng có thể giảm bớt tổn thất không cần thiết."
Lời Phượng Khê vừa dứt, đừng nói Hữu hộ pháp, ngay cả Lưu phó tướng và đám người đều cảm thấy cao tay, thật sự là cao tay! Trách không được người ta có thể xếp thứ năm trong Ảnh Vệ, cái đầu óc này quả thật linh hoạt!
Cơ Đình thì thầm nghĩ, nếu nàng thật sự là người Thiên Khuyết Minh, e rằng Cửu U đại lục sẽ không còn đường sống nữa chăng? Đáng tiếc không có nếu, người Cửu U đại lục thật là có phúc khí nha!
editor: bemeobosua
Hữu hộ pháp mặt đầy vẻ tán thưởng:
"Hay, không tệ, kế sách này cực kỳ diệu! Không hổ là người được minh chủ chọn, có gan có kiến thức lại có mưu lược, tiền đồ không thể lường được!"
Mặc dù được khen ngợi như vậy, trên mặt Phượng Khê vẫn chẳng gợn sóng, trầm giọng nói:
"Ngài quá khen!"
Hữu hộ pháp càng thêm hài lòng! Minh chủ thật biết cách dạy dỗ người khác! Ảnh vệ xếp hạng thứ năm đã ưu tú đến vậy, bốn người xếp trên chắc chắn cũng phi thường xuất chúng. Tuy nhiên, ngày thường lại chẳng có cơ hội giao tiếp, đặc biệt là Ám Nhất, chỉ nghe nói có người như vậy chứ chưa từng gặp mặt.
Hữu hộ pháp quyết định chấp nhận kiến nghị của Phượng Khê, trận giao chiến đầu tiên với Thần Ẩn quân sẽ lấy việc phô trương thực lực làm chủ, không cần thiết dùng toàn lực. Đối phương c/hết bao nhiêu người không quan trọng, chỉ cần cho bọn chúng biết Thiên Khuyết Minh lợi hại là được.
Rất nhanh, Hữu hộ pháp lại nhận được tin tức, Thần Ẩn quân đã đóng quân ở Dương Đầu Bình, cách Cực Địa Băng Nguyên trăm dặm.
Hữu hộ pháp xem xét bản đồ xong, cười lạnh:
"Xem ra Thần Ẩn quân đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc binh bại, sau Dương Đầu Bình là khe núi Lạc Hà, bên trong có vô số lối rẽ, hơn nữa đường núi gập ghềnh, vô cùng có lợi cho bọn chúng thoát thân. Tuy nhiên cũng tốt, lần này vốn dĩ chúng ta cũng không muốn một lần bắt gọn bọn chúng, chỉ cần cho bọn chúng biết lợi hại là được."
Sáng hôm sau, hai bên chạm mặt.
Hai quân giằng co, cao thấp lập tức rõ ràng. Phe Thần Ẩn quân ai nấy kinh hoảng, không ít người còn run rẩy. Phe Thiên Khuyết quân thì tràn đầy tự tin, thậm chí có thể dùng từ cuồng vọng để hình dung. Hữu hộ pháp thầm nghĩ, xem ra chi Thần Ẩn quân này cũng chỉ mang cái danh hão, nhìn dáng vẻ hoảng loạn của bọn chúng, vừa nhìn đã thấy là hạng người tham sống sợ chế/t.
Đám Thần Ẩn quân quả thật rất hoảng, trời ơi, chúng ta cũng chưa từng diễn kịch bao giờ, nghe nói mấy ngày trước Hồ chưởng môn còn suýt nữa diễn hỏng, chúng ta có làm được không?! Chốc nữa lúc chạy trốn, có phải kêu gào thảm thiết hơn một chút mới được không? Giống như giế/t heo thì có đủ thảm không? Trong túi má/u đựng toàn huyết chó, cũng chẳng biết có giả được không?
...