Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1513

Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:41

1513. Đợi vào Thiên Diễn Đạo Tông rồi, nàng lại tha hồ xưng vương xưng bá đi!

Phượng Khê ngủ một giấc ngon lành xong, tinh thần tràn đầy. Nàng lướt nhìn những người khác trong khoang, có chút hoài niệm những ngày tháng làm ngục bá trước đây.

Khi nàng đang có chút rục rịch, Liễu thống soái cảm khái nói:

“Khi ta còn tại thế, tông chủ Thiên Diễn Đạo Tông lúc ấy hình như tên là Mạc Vấn Thời, người này tinh thông quy diễn chi thuật. Lúc đó ta muốn nhờ hắn đẩy diễn cho ta một phen, nhưng vẫn luôn không tìm được người. Bây giờ nghĩ lại, chắc hẳn lúc ấy hắn đã tính ra chuyến đi này của ta có đi mà không có về, nên đã tránh mặt. Không biết hiện giờ Thiên Diễn Đạo Tông còn có người nào tinh thông quy diễn chi thuật không…”

Phượng Khê nói: “Sư phụ, người nói chẳng phải là thầy bói thế tục sao?! Cái trò đó chẳng qua là ngõ hẻm bắt lừa, hai đầu đổ, căn bản không chuẩn!”

Liễu thống soái: “Lời này sai rồi! Thiên Diễn Đạo Tông sở dĩ được gọi tên như vậy, chính là vì quy diễn chi thuật vô cùng cao siêu. Có người suy đoán Thiên Diễn Đạo Tông sau này xuống dốc, chính là vì tiết lộ thiên cơ. Bởi vậy cũng có thể chứng minh, quy diễn chi thuật của họ không phải là trò bịp người, mà là bản lĩnh thật sự.”

Phượng Khê đối với lời Liễu thống soái nói nửa tin nửa ngờ, tiếp tục cân nhắc có nên làm “ngục bá” không. Thôi, mấy trái dưa vẹo táo nứt này chắc không mấy kẻ có thể thông qua khảo hạch, không đáng lãng phí thời gian.

Chờ vào Thiên Diễn Đạo Tông, nàng lại xưng vương xưng bá đi!

Liễu thống soái: “…”

Ngươi có thi đậu được không còn chưa chắc đâu, lại dám ảo tưởng xưng vương xưng bá? Dù Thiên Diễn Đạo Tông hiện tại có sa sút, cũng không phải nơi một tiểu Hóa Thần như ngươi có thể làm oai!

Đúng lúc này, tàu bay đột nhiên rung lắc kịch liệt. Mọi người không khỏi một trận hoảng loạn, đều đoán xem đã xảy ra chuyện gì.

Sau một lát, Hách Hữu Tài đến nói:

“Tàu bay có chút vấn đề, nơi đây cách Thiên Diễn Đạo Tông còn một ngày đường, chúng ta ngự kiếm đi qua.”

Nói xong, Hách Hữu Tài liền sai người mở cửa khoang tàu bay, mọi người lũ lượt ngự kiếm bay ra.

Phượng Khê: Aizz, cái gì đến rồi cũng phải đến! May mà nàng có thể ké linh kiếm của Ngũ sư huynh. Hắn ké đạo của nàng, nàng ké linh kiếm của hắn, hoàn hảo!

Ơ? Trước đây ở Cửu U đại lục Ngũ sư huynh thăng cấp, tu vi nàng cũng tăng trưởng theo, sao lần này không có động tĩnh gì? Chẳng lẽ suy đoán trước đó là sai?

Phượng Khê đang ở trên thân kiếm của Quân Văn cân nhắc chuyện thăng cấp, bên cạnh vang lên giọng của Lệ Trạch:

“Liễu Yểu Điệu, sao ngươi không tự mình ngự kiếm? Ca ca ngươi còn phải tham gia khảo hạch, tốt nhất nên để hắn tiết kiệm chút thể lực và linh lực.”

Phượng Khê: Nói thật giống như ta không cần tham gia khảo hạch vậy! Nàng vừa chửi thầm vừa nói:

“Ta đau bụng.”

Lệ Trạch suy nghĩ một chút nói: “Vậy ngươi đi nhờ kiếm linh của ta đi!”

Quẻ bói cho thấy Quân Văn có thể thông qua khảo hạch, tuy hắn cảm thấy không đáng tin, nhưng từ tận đáy lòng lại hy vọng điều này là thật. Một mặt hắn tiếc tài, cảm thấy Quân Văn không thể vào Thiên Diễn Đạo Tông quá đáng tiếc, mặt khác tuy hắn ngoài miệng nói sư phụ hắn là kẻ lừa đảo, nhưng lại hy vọng quy diễn chi thuật của sư phụ hắn có thể ứng nghiệm. Cho nên thấy Phượng Khê đi nhờ kiếm linh của Quân Văn, cảm thấy quá hao phí thể lực và linh lực của Quân Văn, theo bản năng đã nói như vậy.

Đổi lại người bình thường chắc chắn sẽ từ chối, dù sao quan hệ còn chưa đủ thân thiết đến mức này. Nhưng Phượng Khê hiển nhiên không phải người bình thường, nàng vui vẻ nói:

“Được nha, vậy làm phiền Lệ sư huynh!”

Thế là, Phượng Khê trên đường đổi phương tiện di chuyển mượt mà! Những người tham gia khảo hạch thấy cảnh này, càng thêm chắc chắn lời Phượng Khê nói trước đó là thật, hậu thuẫn của nàng thật sự rất cứng! Ngay cả Hách Hữu Tài cũng có chút nghi ngờ.

Người của Thiên Diễn Đạo Tông ai cũng biết, cái tên Lệ Trạch này cùng với sư phụ hắn, Cốc Lương trưởng lão, đều thần thần thao thao, ngày thường chẳng mấy khi thân cận với người khác, sao lại đối với Liễu Yểu Điệu này bất thường đến vậy? Chẳng lẽ là coi trọng nàng? Thiếu niên mộ ái, cũng bình thường thôi, nhưng Liễu Yểu Điệu này tu vi quá thấp, chỉ sợ không cách nào thông qua khảo hạch.

Nghĩ đi nghĩ lại, tuy Cốc Lương trưởng lão trong tay không có thực quyền gì, trong môn phái cũng chẳng mấy được trọng dụng, nhưng dù sao cũng là trưởng lão, muốn phá cách tuyển chọn một đệ tử cũng không phải là việc khó gì…

editor: bemeobosua

Lệ Trạch không biết Hách Hữu Tài đã tưởng tượng ra một màn kịch cẩu huyết rồi, hắn hỏi Phượng Khê:

“Huynh muội các ngươi là người địa phương Vọng Hải Trấn sao?”

Phượng Khê giọng có chút ảm đạm nói:

“Không phải, kỳ thật chúng ta cũng không biết chúng ta là người ở đâu, từ khi có ký ức, huynh muội chúng ta đã lưu lạc. May mà ca ta thông minh, từ nhỏ đã dẫn ta tu luyện, tuy nói công pháp và kiếm pháp tu luyện đều là học trộm được, tu vi chúng ta cũng không cao, nhưng chỉ cần cẩn thận một chút cũng có thể duy trì sinh kế. Vì tuổi còn nhỏ, tu vi thấp lại không có người nhà chăm sóc, chúng ta không dám ở một nơi dừng lại lâu, thường xuyên còn sẽ đơn giản cải trang, để tránh bị người theo dõi. Lần này cũng là nghe nói quý tông đến Vọng Hải Trấn tuyển nhận đệ tử, lúc này mới tới Vọng Hải Trấn.”

Liễu thống soái thầm nghĩ, con nhóc ch/ết ti/ệt này đúng là gà tặc! Lời này nói xong, sau này Thiên Diễn Đạo Tông dù có tra không ra lai lịch của hai đứa họ cũng có thể nói xuôi được, dù sao hai tiểu đáng thương này là cô nhi, hơn nữa tùy thời cải trang giả dạng khắp nơi lưu lạc. Ngoài ra, còn có thể giải thích vì sao bọn họ chỉ có tu vi Hóa Thần tầng sáu.

Quả nhiên, Lệ Trạch nghe xong liền bừng tỉnh đại ngộ, khó trách tên Liễu Trì kia kiếm đạo có thiên phú đến vậy, tu vi lại không cao, hóa ra là tự học thành tài. Dù vậy, hắn vẫn cảm thấy kết quả bói toán không quá khả năng thành hiện thực, dù sao khảo hạch phải dựa vào thực lực mà nói chuyện.

Lệ Trạch đang định nói hai câu an ủi tượng trưng, phía sau lại có một chiếc tàu bay tới. Chiếc tàu bay này hoành tráng hơn chiếc tàu bay Phượng Khê bọn họ ngồi trước đó rất nhiều! Chẳng biết dùng vật liệu gì, sáng lấp lánh, trông liền rất… đáng tiền.

Theo lý thuyết độ cao của tàu bay phải cao hơn độ cao ngự kiếm phi hành không ít, chiếc tàu bay này không biết sao lại thế nào, lại hạ thấp độ cao, lao về phía Phượng Khê bọn họ! Mọi người một trận luống cuống tay chân, vội vàng hạ thấp độ cao.

Tàu bay lướt qua trên đỉnh đầu mọi người, ngay sau đó là một tràng tiếng cười kiêu ngạo. Rõ ràng là cố ý!

Lệ Trạch tức giận mắng to:

“Lại là đám cẩu đồ vật của Tinh Diệu Môn kia, cả ngày không làm việc tử tế, sớm muộn gì cũng gặp báo ứng!”

Cũng không biết sư phụ có tính chuẩn không, nói Tinh Diệu Môn sẽ không tung hoành được mấy ngày nữa…

Lệ Trạch đang mắng ầm ĩ, phát hiện không ít người đều đang nhìn hắn. Hắn tức khắc nhặt lại phong thái đệ tử thân truyền, điều chỉnh lại biểu cảm, làm mình trông tiên khí phiêu phiêu. Nhưng, hắn phát hiện ánh mắt mọi người vẫn có chút khó nói thành lời.

Hắn bỗng nhiên nhớ ra một chuyện, dùng tay sờ lên đỉnh đầu, trơn bóng, lạnh toát!

Cái tóc giả đâu?! Cái bộ tóc giả bảo vệ tôn nghiêm đệ tử thân truyền của ta đâu?! Chắc chắn là do tàu bay của Tinh Diệu Môn bay lên đã thổi bay cái tóc giả đi rồi!

Tinh Diệu Môn, ta và các ngươi không đội trời chung!

Hắn cảm thấy cần thiết giải thích một chút, thế nên nói với Phượng Khê:

“Ta không phải người hói đầu, mấy ngày trước xảy ra chút tai nạn mới cạo tóc, qua chút nữa là có thể mọc ra rồi.”

Phượng Khê nhìn da đầu không chút dấu hiệu nảy mầm của hắn, che giấu lương tâm nói:

“Ừm, nhìn bây giờ đều đã nhú tóc con rồi!”

Trời đất ơi, vừa rồi nàng còn tưởng rằng đầu Lệ Trạch rụng rồi, kinh hãi quá! Hóa ra, là một người hói đầu! Thảo nào cái tên Lệ Trạch này thường xuyên phải sờ đầu, hóa ra là muốn xác nhận tóc giả có rớt không nha!

Lệ Trạch biết Phượng Khê nói dối, dù sao sáng sớm hắn mới soi gương, nhưng loại lời nói dối thiện ý này, hắn vẫn bằng lòng nghe một chút.

Lúc này, Phượng Khê hỏi: “Lệ sư huynh, cái Tinh Diệu Môn này vì sao lại nhắm vào Thiên Diễn Đạo Tông chúng ta?”

Lệ Trạch hiện tại ước gì được chuyển chủ đề, vừa lấy ra tóc giả mới đội lên vừa nói:

“Tinh Diệu Môn trước kia là môn phái phụ thuộc của Thiên Diễn Đạo Tông chúng ta, sau này phát đạt, liền luôn muốn dẫm chúng ta một chân, chẳng qua là tiểu nhân đắc chí thôi!”

Phượng Khê cùng chung kẻ thù nói:

“Ta cũng ghét nhất loại này vứt bát cơm rồi chửi mẹ cái đồ cẩu đồ vật, ta thấy chúng nó chính là châu chấu sau thu, sẽ không tung hoành được mấy ngày nữa đâu!”

Lệ Trạch sững sờ một chút, lời nói của Liễu Yểu Điệu này sao lại giống kết quả bói toán của sư phụ đến vậy? Chắc chỉ là trùng hợp thôi!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.