Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1538

Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:43

1538. Cốc Lương trưởng lão thật khiến người ta choáng váng.

Cốc Lương trưởng lão cảm thấy trời đất như sụp đổ! Dù ánh hào quang của thần toán tử trên đỉnh đầu có sáng đến mấy cũng vô ích! Hắn vậy mà lại để thằng họ Bạch nhìn thấy cái đầu trọc lóc của hắn! Hắn không dám tưởng tượng về sau Bạch trưởng lão sẽ châm chọc hắn thế nào…

Hắn cảm thấy Địch tông chủ khẳng định là cố ý, từ nhỏ đã không ưa hắn, luôn vì ganh tị mà lén lút đào hố cho hắn, không thì cái chức tông chủ này đã sớm là của hắn rồi! Cũng chính vì chí lớn của hắn không ở đây, không thì hươu chế/t về tay ai còn chưa chắc đâu!

Hắn lúc này lại cảm thấy Đằng đường chủ thuận mắt hơn hai người kia nhiều, bởi vì Đằng đường chủ vậy mà lại không có phản ứng gì, vô cùng bình tĩnh. Hắn đâu biết Đằng đường chủ đã sớm biết cái đó của hắn là tóc giả! Sớm đến mức nào ư, ừm, ngay từ lần đầu tiên Cốc Lương trưởng lão lén lút mua tóc giả, Đằng đường chủ đã nhìn thấy rồi. Mấu chốt là lúc đó Cốc Lương trưởng lão bao bọc mình kín mít như cái bánh chưng, muốn không chú ý cũng khó. =)))

Cốc Lương trưởng lão bên này đang nghiến răng nghiến lợi, Địch tông chủ nói với Bạch trưởng lão:

"Tuy rằng xuất phát điểm của ngươi là tốt, nhưng không khỏi quá lỗ mãng. Nếu sự việc đã xảy ra, ta cũng không nói nhiều nữa, về sau nhất định phải lấy đó làm cảnh giới. huynh muội họ Liễu liên quan đến sự hưng suy của Thiên Diễn Đạo Tông chúng ta, về sau bất cứ chuyện gì liên quan đến họ đều phải báo cáo ta trước, sau đó mới đưa ra quyết định."

Bạch trưởng lão muốn biện giải một phen, ví dụ như nói Liễu Yểu Điệu nói chuyện thật sự là quá đáng giận, ví dụ như nói hắn cũng là muốn uốn nắn tính tình họ, không có ý xấu gì, nhưng vẫn nuốt vào. Trước mặt Thiên Diễn Ngộ Đạo Đồ, những lý do đó của hắn đều không quan trọng. Quan trọng là, hắn đã chậm trễ đại sự. Hơn nữa, hôm nay hắn quả thật cũng có chút hành động theo cảm tính, tên thần côn Cốc Lương trưởng lão kia thực ra nói cũng có lý, hắn ít nhiều vẫn trộn lẫn một chút tư tâm.

Địch tông chủ rất biết điểm dừng, cũng không nói quá sâu, bởi vì phải tùy đối tượng. Đối với người như Bạch trưởng lão, chỉ cần điểm qua một chút là được. Nhưng đối với Cốc Lương trưởng lão, phải vừa mắng vừa đá mới có tác dụng. Hắn nghĩ đến chuyện sông ngầm trước đó, nói:

"Ba người các ngươi nửa tháng này đừng làm gì cả, cứ ở đây canh chừng, cho đến khi huynh muội họ Liễu ra ngoài thì thôi."

Nhưng rất nhanh, hắn lại nói thêm: "Thôi, vẫn là Bạch trưởng lão và Đằng đường chủ ở đây canh đi, sư đệ, ngươi về cùng ta."

Cốc Lương trưởng lão vừa nhặt khăn trùm đầu đội lên: "..."

Ngươi đừng tưởng ta không biết vì sao ngươi đổi ý, chẳng phải sợ ta gây chuyện sao?! Ta có thể gây chuyện gì chứ?! Nếu không có ta, đâu ra huynh muội họ Liễu?! Trong lòng hắn lẩm bẩm, nhưng không dám nói ra, vì hiện tại tâm trạng Địch tông chủ không tốt, hắn cũng không dám chuốc lấy phiền phức. Mấy năm nay hắn gây ra nhiều họa như vậy mà vẫn có thể an ổn làm trưởng lão, có một điểm rất quan trọng, đó chính là có tầm nhìn.

editor: bemeobosua

Rời khỏi Bàn Cờ Bình, Cốc Lương trưởng lão ung dung trở về chỗ ở. Tuy rằng có chút "trục trặc nhỏ", nhưng cũng không ảnh hưởng đến uy danh thần toán tử của hắn. Nhìn thấy một mảnh phế tích trên mặt đất, lúc này hắn mới nhớ ra nhà cửa còn chưa xây xong! Tên tiểu tử hỗn xược Lệ Trạch đó đâu rồi? Sao nhìn đâu cũng không thấy? À đúng rồi, trước đó tên tiểu tử đó có gửi tin cho hắn. Hắn nhanh chóng đưa thần thức vào ngọc bài thân phận, liền nghe thấy Lệ Trạch lo lắng nói:

"Sư phụ, việc lớn không hay rồi, Bạch trưởng lão muốn nhốt huynh muội họ Liễu vào Phong Linh Luyện Tâm Động, người mau nghĩ cách ngăn cản đi ạ!"

Liên tiếp vài tin nhắn, đều có nội dung tương tự. Phản ứng đầu tiên của Cốc Lương trưởng lão là lén lút nhìn quanh, sau đó quyết định quên tiệt chuyện này đi. Cái này mà để sư huynh biết, chưa biết chừng lại đổ tội cho hắn làm hỏng chiến cơ. Đừng nhìn sư huynh đối với Bạch trưởng lão nhẹ nhàng buông xuôi, chứ đối với hắn thì có thể ra tay tàn nhẫn đấy! Tên nhóc Lệ Trạch này cũng không đáng tin cậy, ta chưa hồi âm, ngươi liền không biết nghĩ cách khác sao? Aizz, đúng là đồ vô dụng!

Hắn lập tức gửi tin cho Lệ Trạch, muốn hưng sư vấn tội, kết quả phát hiện tin nhắn không gửi đi được. Hắn sững sờ, chuyện gì thế này? Hắn hỏi hết người này đến người khác, cuối cùng mới có người nói cho hắn:

"Lệ Trạch đi theo huynh muội họ Liễu vào Phong Linh Luyện Tâm Động rồi."

Cốc Lương trưởng lão: "..."

Hắn đầu tiên sững sờ, sau đó vỗ đùi! Tên nhóc Lệ Trạch này có tiến bộ! Đúng như câu "hoạn nạn thấy chân tình", hắn đây là đi bồi dưỡng tình cảm! Không tồi, không tồi! Tên nhóc này nếu có thể xử lý tốt quan hệ với huynh muội họ Liễu, biết đâu có thể lôi kéo hai người họ về làm đồ đệ cho hắn! Thu hai biến số làm đồ đệ, hơn nữa có ông sư huynh làm tông chủ, về sau ở Thiên Diễn Đạo Tông chẳng phải được đi ngang sao?!

Cốc Lương trưởng lão càng nghĩ càng khoái, bắt đầu huy động người xây nhà cho mình. Kết quả huy động một vòng, không một ai đến. Không đúng nha, ta đã thành thần toán tử rồi mà, sao vẫn không có duyên với mọi người vậy? Một lũ chỉ biết nhìn danh lợi! Chờ đó! Chờ ba đồ đệ của ta xuất quan, cho các ngươi biết mặt!

Phượng Khê và Quân Văn còn không biết đã bị người ta đơn phương thu làm đồ đệ, hai người bọn họ nhìn thấy Lệ Trạch mạnh mẽ gia nhập, đều tỏ ra vô cùng cảm động.

"Lệ Trạch sư huynh, trước đây huynh đã chiếu cố huynh muội chúng ta rất nhiều, bây giờ lại cố ý đến bầu bạn với chúng ta, ta không biết nói gì cho phải nữa."

"Lệ Trạch sư huynh, huynh thật là người tốt, người tốt!"...

Lệ Trạch nghiến răng nghiến lợi. Là ta tự nguyện vào sao?! Rõ ràng là hai người các ngươi nài ép lôi kéo ta vào! Ta có lòng tốt đến quan tâm các ngươi, kết quả các ngươi lại lấy oán trả ơn! Ta thật sự là mắt bị mù rồi, còn tưởng rằng hai người các ngươi đều là người thật thà! Kết quả, còn không bằng những đệ tử thân truyền trong tông môn!

Vốn dĩ hắn chạy đến ngoại môn là để dẫn Phượng Khê và Quân Văn làm quen với hoàn cảnh. Hắn không có chút lợi ích nào trong việc này, thuần túy là có thiện cảm với Phượng Khê và Quân Văn. Ừm, xuất phát từ sự "đầu trọc" cùng nhau mà thưởng thức lẫn nhau. Kết quả nhìn thấy Bạch trưởng lão muốn nhốt hai người vào Phong Linh Luyện Tâm Động, lúc đó liền tái mặt, nhanh chóng gửi tin cho Cốc Lương trưởng lão. Kết quả lão sư phụ không đáng tin cậy của hắn cứ không hồi âm.

Hắn đi tìm người căn bản không kịp, đành phải đi theo Phượng Khê bọn họ đến ngoài động Phong Linh Luyện Tâm, dặn dò họ một số điều cần chú ý khi vào động, cũng có thể chịu ít khổ hơn. Những đệ tử áp giải đều đã mở Phong Linh Luyện Tâm Động, Lệ Trạch còn ở đó dặn dò mãi không thôi. Những đệ tử áp giải nóng lòng trở về báo cáo kết quả công việc, thúc giục nói:

"Lệ Trạch sư huynh, đã đến giờ rồi, chúng ta muốn nhốt người vào, xin huynh lùi ra phía sau."

Lệ Trạch vốn định lùi ra sau, kết quả hai cái đồ chó "thiếu đạo đức" Phượng Khê và Quân Văn này, vậy mà lại vươn tay kéo hắn vào! Trong miệng còn nói:

"Lệ Trạch sư huynh, huynh thật là quá đủ tình nghĩa, vậy mà muốn cùng chúng ta chịu phạt!"

"Lệ Trạch sư huynh, huynh thật sự là người tốt!"

Lệ Trạch: ¥%#¥%%%

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.