Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1586

Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:48

1586. Chẳng Lẽ Nàng Nói Gì Đó Khó Lường Sao?

Liễu thống soái cảm thấy nơi này chắc chắn có uẩn khúc, sao có thể cứ toàn mèo mù vớ phải chuột ch/ết mãi thế này?! Hắn liền hỏi Phượng Khê: 

"Ngươi nói thật đi, rốt cuộc là chuyện gì?"

Phượng Khê cười hắc hắc: "Sư phụ à, vừa nãy con phát hiện phía cửa hướng chính bắc mơ hồ có mùi khói lửa mịt mù. Con phân tích một cái, chắc chắn là từ gian thạch thất kia truyền tới.

Bởi vì lão già kia nướng mai rùa, con cũng nướng tiểu vương bát mà, nên cửa hướng chính bắc ắt hẳn liên thông với thạch thất trước đó, vậy mới có khói bay vào chứ!"

Liễu thống soái: "...Vậy sao ngươi không nói sớm?"

"Nói sớm thì đâu còn thú vị, phải có chút kích thích chứ!"

Liễu thống soái: "..." 

Đúng là kích thích thật, ta sắp bị ngươi kích thích mà hóa đ/iên rồi!

Lão giả hiển nhiên vô cùng kích động: "Ngươi lại tính ra nhanh đến vậy sao? Ta còn tưởng phải mất mấy canh giờ chứ, ngươi thật sự chỉ học có ba tháng thôi sao?"

Phượng Khê gật đầu: "Vâng, quả thật chỉ học được ba tháng. Có lẽ là sư phụ con dạy tốt, nên con học tương đối nhanh."

Lão giả gật đầu: "Xem ra Cốc Lương Xuyên quả thật là một sư phụ tốt, chỉ trong ba tháng ngắn ngủi đã có thể khiến ngươi đạt được thành tựu như vậy, thật không tệ!

Tư chất của ngươi siêu quần, những khảo hạch khác ta sẽ bỏ qua, chúng ta trực tiếp tiến hành khảo hạch cuối cùng đi! Ngươi thử tính xem vì sao Thiên Diễn Đạo Tông từ một trong những tông môn đứng đầu lại dần dần suy tàn?"

Phượng Khê: "..." 

Ngay cả Địch tông chủ còn không biết nguyên nhân, ngươi lại bảo ta tính? Đây là thứ mà một người chỉ học quy diễn chi thuật ba tháng có thể tính ra sao?! Ngươi thật sự coi trọng ta quá rồi!

Nhưng chuyện đã đến nước này, nàng cũng chỉ có thể căng da đầu mà tính. Vẫn là cái quy trình cũ rích ấy, chỉ tội cho Rùa Con, trong thời gian ngắn đã bị nướng rất nhiều lần, dù không đến mức nào, nhưng cũng chẳng dễ chịu là bao.

Nó thầm nghĩ, xem ra công phu của mình vẫn chưa tu luyện đến nơi đến chốn, sau này còn phải để Tiểu Chim Béo nướng nó nhiều hơn mới được.

Mộc Kiếm tưng tửng nói: 

"Ta thấy ngươi căn bản không cần phí công này, kia chẳng phải có một c/ái x/ác vương bát có sẵn sao?! Ngươi bảo chủ nhân lấy c/ái x/ác vương bát kia ra, sau này chủ nhân cần bói toán thì ngươi cứ đội cái xác vương bát đó mà ra ngoài! Vừa có thể làm nổi bật, lại không cần tự mình chịu tội, thật đẹp biết bao!"

Đôi mắt đậu xanh của tiểu vương bát tức thì trừng đến tròn xoe! Ngươi đừng nói, ngươi thật sự đừng nói mà! Cái thằng Mộc Tiện này thỉnh thoảng đúng là nói được tiếng người! Biện pháp này không tồi chút nào!

Nhưng mà, sao Mộc Kiếm lại lòng tốt đến vậy? Sao lại thấy bất thường thế này?

Nó đâu biết, Mộc Kiếm cảm thấy nếu sau này mỗi lần Phượng Khê bói toán đều phải th/iêu x/ác tiểu vương bát, nàng chắc chắn sẽ rất áy náy, rồi sẽ chuyển sự áy náy này thành ưu ái đặc biệt, đối xử với tiểu vương bát ngày càng tốt hơn!

Điều này đâu phải là thứ nó muốn thấy. Cho nên, nó nhất định phải nghĩ cách ngăn cản! Nó thật sự quá thông minh!

Phượng Khê không biết Mộc Kiếm lại chơi trò tiện, nàng đang cân nhắc làm thế nào để đối phó với khảo hạch cuối cùng.

Nàng cảm thấy Thiên Diễn Đạo Tông suy tàn chắc chắn có liên quan đến Thiên Khuyết Minh, nhưng cụ thể liên quan thế nào thì không rõ. Rốt cuộc ngay cả Liễu thống soái, vị thống soái cũ của Thiên Khuyết Minh, cũng không biết.

Nàng nghĩ đi nghĩ lại, lão giả này bỏ công tìm người đến đây, chắc chắn là có ý đồ. Không phải nàng tự biên tự diễn, với điều kiện của nàng, hắn có chờ thêm vạn năm cũng chẳng đợi được người tiếp theo, cho nên chỉ cần nàng nói không quá thái quá thì chắc chắn sẽ qua cửa. Nghĩ vậy, trong lòng nàng liền nắm chắc.

Làm bộ làm tịch đi theo một quy trình, chỉ là tăng thêm thời gian xem xét và bấm đốt ngón tay. Chẳng nói gì khác, ngón tay đều sắp bấm ra tàn ảnh rồi! Trên trán cũng toát mồ hôi lạnh... Bất kỳ ai nhìn vào, đều sẽ cảm thấy nàng bói toán vô cùng hao tâm tốn sức, là một thần côn xứng chức.   =)))

Cuối cùng, nàng dừng bấm đốt ngón tay, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, thân thể đều có chút lung lay sắp đổ. Quân Văn vội tiến lên đỡ nàng: 

"Tiểu muội, muội không sao chứ?"

Phượng Khê lắc lắc đầu: "Không sao, xem ra có một số việc không thể miễn cưỡng, muội vẫn còn hơi quá sức."

Lúc này, giọng nói của lão giả vang lên: "Xem ra ngươi không tính ra được sao? Điều này cũng bình thường thôi, dù ngươi là Vạn Vật Thiên Nhãn, nhưng rốt cuộc cũng chỉ học quy diễn chi thuật ba tháng mà thôi." 

Hắn vốn định nói tiếp, "Ta cũng không trông mong ngươi có thể tính ra được gì, chẳng qua là muốn ngươi có nhận thức rõ ràng về thực lực của mình." 

Nhưng chưa kịp nói hết, liền nghe Phượng Khê nói:

"Cũng không phải một chút cũng không tính ra được, chỉ có thể nói tính ra được một chút da lông. Nếu ngài không ngại, con nói thử xem?"

Lão giả vội vàng nuốt lời muốn nói vào: "Ngươi nói!"

Phượng Khê châm chước một ít lời lẽ thoái thác, lúc này mới trầm giọng nói:

 "Thiên Diễn Đạo Tông sở dĩ suy tàn, một câu có thể khái quát, đó chính là nội tà phục lưu thu nhận ngoại tà xâm nhập. Ngoại tà phần lớn là Thiên Khuyết Minh, bởi vì trong quẻ tượng hiển thị họa khởi Tây Bắc, đúng là nơi của Thiên Khuyết Minh.

Nội tà này không phải chỉ tông môn có phản đồ, mà là quy diễn chi thuật của chúng ta đã nhòm ngó thiên cơ, cho nên mới rước họa vào thân.

Nhưng cụ thể là bị thiên phạt dẫn tới, hay là chúng ta chủ động tránh đi mũi nhọn, con thì không tính ra được. Đương nhiên, tài học của con mới ba tháng, tính toán cực kỳ miễn cưỡng, xin ngài đừng chê cười!"

Kết quả, lão giả không động tĩnh.

Phượng Khê: "..." 

Sao cứ động một cái là không động tĩnh thế này? Chẳng lẽ nàng nói gì đó khó lường sao? Không thể nào, những điều này đều là nàng và Liễu thống soái phân tích ra trước đó, có thể nói là bày ra bên ngoài, rất nhiều người đều có suy đoán này.

Chờ mãi chờ mãi, mười lăm phút trôi qua, rốt cuộc có động tĩnh!

 "Tuy rằng ngươi tính cũng không đúng, nhưng xét việc ngươi chỉ học được ba tháng, tính ngươi thông qua trận khảo hạch này. Chắc hẳn ngươi rất tò mò, thông qua khảo hạch sẽ có phần thưởng gì đúng không?"

Phượng Khê thì rất thật thà, gật đầu: "Vâng!"

editor: bemeobosua

Lão giả cười nói: "Trong Chư Thiên bí cảnh này cất giấu một phần đại cơ duyên, nhưng hiện tại còn chưa thể cho ngươi, ngươi cứ đi ra ngoài, đem Lưỡng Nghi Tứ Tượng Bia mang vào, đến lúc đó tự nhiên sẽ thấy rõ sự tình."

Phượng Khê: "..."

 Ngươi xác định đây là phần thưởng? Lưỡng nghi bia thì dễ rồi, nằm ngay trong rừng bia ấy! Nhưng Tứ Tượng Bia lại ở Tinh Diệu Môn, ta còn phải giúp ngươi đi đòi nợ sao? Ngươi rốt cuộc là cho ta cơ duyên hay là bắt ta làm việc cho ngươi?

Nàng đang thầm cạn lời thì lão giả nói: "Đương nhiên, ngoài phần đại cơ duyên này ra, ta còn sẽ cho ngươi một ít phần thưởng!"

Vừa dứt lời, trước mặt Phượng Khê xuất hiện một chiếc nhẫn trữ vật. Phượng Khê đưa thần thức vào trong, đôi mắt tức thì vui đến thành hình linh thạch! Bởi vì bên trong toàn là linh thạch, lại còn là cực phẩm linh thạch!

Nàng trước đó thật sự quá không hiểu chuyện! Còn dám lén lút nói xấu lão đầu kia, chỉ nhìn cái sự hào phóng này, lão nhân này cũng là một vị lão thần tiên rồi!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.