Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1641
Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:52
1641. Toàn Cơ Các rốt cuộc muốn tính cái gì đây?
Tiêu trưởng lão lòng đầy những chữ "cạn lời". Hắn dần hiểu ra vì sao Cốc Lương trưởng lão và Phượng Khê lại là thầy trò. Chà, đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã! Lệ Trạch vốn chẳng muốn đi chút nào, nhưng sư phụ mình, rồi sư đệ, sư muội đều lũ lượt kéo đi cả, hắn cũng chẳng thể lạc đàn mà ở lại được, đành lẽo đẽo theo sau. Trên đường, Phượng Khê với Cốc Lương trưởng lão còn hăng say đối đáp, tập dượt mấy câu… hóa duyên (xin xỏ)!
Tiêu trưởng lão: “...”
Mấy người đúng là chuyên nghiệp thật sự! Thảo nào phát tài!
Mặc dù Cốc Lương trưởng lão một bụng oán khí với Miêu trưởng lão và Toàn Cơ Các, nhưng vì lời răn của Địch tông chủ, khi đến Nghị Sự Điện, ông ta vẫn tỏ vẻ khá lễ phép mà chào hỏi Quế trưởng lão cùng Miêu trưởng lão. Quế trưởng lão thì thái độ ôn hòa, còn Miêu trưởng lão thì sắc mặt chẳng mấy tươi tắn. Nàng liếc xéo Cốc Lương trưởng lão một cái, cười khẩy:
“Nghe đồn mấy năm gần đây thuật quy diễn của ngươi tinh tiến lắm à? Hay là lời đồn thổi vớ vẩn?”
Cốc Lương trưởng lão nghe vậy lập tức tinh thần hăng hái!
“Ôi chao! Danh tiếng thần toán tử của ta đã vang đến tận Toàn Cơ Các các ngươi rồi sao? Ngươi nói đúng lắm! Mấy năm nay, trải qua bao nỗ lực không ngừng nghỉ, thuật quy diễn của ta đã đạt đến một tầm cao mới! Ta có thể nhìn thấu mọi hư vọng, tố quá vãng, tính sáng nay, vọng tương lai, thấu hiểu vạn vật thế gian, muôn vàn pháp tắc...”
Phượng Khê: “...”
Sư phụ ơi, đây chẳng phải là mấy lời lúc trước người nói con là Thiên Nhãn vạn vật hay sao? Sao giờ lại xớn x/ác ôm vào thân mình thế này?
Miêu trưởng lão mặt đầy nụ cười khẩy, hiển nhiên, những lời Cốc Lương trưởng lão nói ra, nàng chẳng tin một chữ. Nàng cho rằng các chủ của nàng chỉ là có bệnh vái tứ phương, còn Cốc Lương Xuyên chính là một tên thần côn, hắn có thể tính ra được cái gì chứ?! Nghĩ đến việc một lão khuê nữ chưa chồng như nàng lại bị hắn vu oan là mệnh có một đứa con trai, nàng hận không thể tống cổ hắn vào mai rùa đen mà thiêu cho cháy rụi!
editor: bemeobosua
Trớ trêu thay, đúng lúc này, Cốc Lương trưởng lão mặt dày hỏi nàng:
“Miêu Nhược Vân, ngươi muốn ta tính cái gì đây? Có phải muốn biết đứa con trong mệnh ngươi giờ lưu lạc nơi nào rồi không?”
Miêu trưởng lão lập tức nổi trận lôi đình! Giơ tay táng thẳng một bạt tai vào mặt Cốc Lương trưởng lão!
Tuy rằng tu vi của Miêu trưởng lão có nhỉnh hơn Cốc Lương trưởng lão một chút, nhưng trong tình huống bình thường, Cốc Lương trưởng lão chắc chắn đã tránh được. Thế nhưng lúc này ông ta đang bay bổng trên mây, căn bản không ngờ Miêu trưởng lão lại ra tay. Thế nên cái tát này giáng xuống kêu một tiếng “chát” vang dội, đến nỗi… tóc giả cũng bay mất!
Cốc Lương trưởng lão phen này thì không chịu nổi nữa rồi!
“Miêu Nhược Vân, cái đồ đ/àn b/à đa/nh đ/á nhà ngươi! Ta tính cho ngươi tám trăm lần rồi, mệnh ngươi chính là có một con trai, ngươi dựa vào cái gì mà hết lần này đến lần khác lại đá/nh ta? Cũng tại hảo nam không chấp nữ, bằng không ta nhất định phải tẩn cho ngươi một trận mới hả dạ!”
Miêu trưởng lão không hé răng. Không phải vì chột dạ, mà là vì... sợ! Nàng còn tưởng một bạt tai của mình đã đ/ánh bay cái đầu của Cốc Lương trưởng lão rồi chứ!
Quế trưởng lão không vui nói: “Miêu sư muội, sao muội lại lỗ mãng đến vậy? Mau mau xin lỗi Cốc Lương trưởng lão đi!”
Miêu trưởng lão vừa tức vừa vội, nhưng nghĩ đến mục đích chuyến này, nàng vẫn cắn răng nói: “Xin lỗi!”
Cốc Lương trưởng lão nhận lấy bộ tóc giả Phượng Khê đưa qua, vừa đội lên đầu vừa hừ lạnh:
“Xin lỗi mà có ích thì nói làm gì? Lần trước Toàn Cơ Các các ngươi vì sao lại c/ắt c/ổ Thiên Diễn Đạo Tông chúng ta một khoản lớn? Nếu ngươi thật sự có thành ý, thì đem những thứ lần trước ăn q/uỵt trả lại đây!”
Miêu trưởng lão tức đến run bần bật, chỉ tay vào Cốc Lương trưởng lão: “Ngươi, ngươi...”
Lúc này, Địch tông chủ ho khan một tiếng: “Cốc Lương sư đệ, Miêu trưởng lão từ xa tới là khách, đệ cũng đừng có lý không tha người!”
Quế trưởng lão thầm mắng Địch tông chủ lại ch/âm dầu vào lửa, nếu không phải Cốc Lương Xuyên miệng tiện, làm gì có mấy chuyện này?! Ngươi nói như vậy, tự dưng lại biến hắn thành người có lý! Bất quá, giờ có việc cầu người, cũng chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Cốc Lương trưởng lão vẫn còn ấm ức, nhưng lại không dám trái lời Địch tông chủ, sau đó liền nghe thấy giọng nói trong trẻo của tiểu đồ đệ:
“Sư phụ, sư bá nói không sai, Toàn Cơ Các người ta vạn dặm xa xôi đến tham gia tiệc thu đồ đệ của người, người phải bao dung nhiều hơn mới đúng.”
Cốc Lương trưởng lão: !!!
Đúng vậy! Suýt nữa quên mất chuyện hạ lễ! Thế là, ông ta liền giơ tay ra:
“Quế trưởng lão, nghe rõ chưa? Hôm nay chính là ngày lành ta tổ chức tiệc thu đồ đệ, các ngươi có phải nên có chút biểu lộ không?”
Quế trưởng lão: “...”
Ngươi sợ không phải nghèo đến phát đ/iên rồi sao?!
Địch tông chủ không vui nói: “Sư đệ, tuy nói hôm nay quả thật là ngày đệ thu đồ đệ, nhưng cũng không thể công khai đòi hạ lễ của Quế trưởng lão, thật quá đáng! Quế trưởng lão, ngươi đừng chấp nhặt với hắn, mọi người đều biết, Toàn Cơ Các các ngươi trọng lễ nghi nhất, tự nhiên sẽ không làm ra việc thất lễ.” =)))
Quế trưởng lão: “...”
Xem ra cả tông các ngươi đều nghèo đến phát đ/iên rồi!
Quế trưởng lão nhìn về phía Phượng Khê với vẻ mặt ngoan ngoãn, rồi lại nhìn nhìn Cốc Lương trưởng lão đang xòe móng vuốt:
“Nàng là đồ đệ mới thu của ngươi sao?”
Cốc Lương trưởng lão chỉ tay sang Quân Văn bên cạnh: “Hai huynh muội chúng nó đều là đồ đệ mới thu của ta.”
Quế trưởng lão nghĩ thầm, Cốc Lương Xuyên này sao lại thu hai tiểu Hóa Thần làm đồ đệ vậy? Cũng phải thôi, thiên tài cũng chẳng thèm để mắt đến cái tên thần côn này! Nghe nói đại đồ đệ của hắn, vốn dĩ tư chất vượt trội, kết quả sau khi bái hắn làm thầy liền trở nên tầm thường.
Quế trưởng lão hiện giờ tâm trạng vô cùng mâu thuẫn. Một mặt thì khinh thường Cốc Lương trưởng lão, mặt khác lại chỉ có thể đặt tia hy vọng cuối cùng vào người hắn. Với tâm thái phức tạp đó, nàng lấy ra hai bình đan dược đưa cho Phượng Khê và Quân Văn.
“Đan này tên là Ngọc Lả Lướt, có công hiệu tĩnh khí ngưng thần, hai ngươi cứ nhận lấy đi!”
Phượng Khê và Quân Văn không lập tức nhận, mà nhìn về phía Cốc Lương trưởng lão, ý muốn hỏi, có nên nhận không? Cốc Lương trưởng lão nghiêm mặt nói:
“Trưởng giả ban, không thể từ, nhận lấy đi!”
Phượng Khê và Quân Văn lúc này mới đồng thanh nói: “Đa tạ Quế trưởng lão!”
Sau đó nhận lấy đan dược, khoái chí cất vào nhẫn trữ vật.
Quế trưởng lão suýt nữa không tức đến vỡ phổi! Thầy trò các ngươi diễn kịch cũng hay thật đó!
Nàng quyết định nói nhanh chuyện chính, bằng không bên Thiên Diễn Đạo Tông này không biết lại giở trò q/uái qu/ỷ gì nữa.
“Cốc Lương trưởng lão, lần này ta đến là muốn nhờ ngươi tính toán xem vì sao Bắc Đẩu Huyết Liên của Toàn Cơ Các ta lại mãi không mọc ra nụ hoa?”
Cốc Lương trưởng lão có chút cạn lời: “Thế ngươi vội vàng cái gì? Khi nào mọc ra thì khi đó tính thôi! Chẳng lẽ lại muốn dục tốc bất đạt sao?!”
Quế trưởng lão: “...”
Nàng có chút hiểu được Miêu sư muội rồi! Cái miệng thối của Cốc Lương Xuyên này đúng là quá đáng ghét! Người có hàm dưỡng tốt đến mấy cũng phải bị hắn chọc cho phát đi/ên!
Nàng nhẫn nại giải thích:
“Thông thường, Bắc Đẩu Huyết Liên cứ cách trăm năm sẽ mọc ra nụ hoa một lần, hơn nữa sẽ nở rộ trong vòng bảy ngày. Điều này đối với Toàn Cơ Các chúng ta vô cùng quan trọng, một mặt thì rất nhiều đan dược của chúng ta đều cần dùng đến Bắc Đẩu Huyết Liên, mặt khác chúng ta cần dùng Bắc Đẩu Huyết Liên để xác định người kế vị các chủ. Nhưng kỳ hạn trăm năm này đã trôi qua mười mấy năm rồi, Bắc Đẩu Huyết Liên vẫn không hề có bất kỳ dấu hiệu mọc nụ hoa nào, chúng ta lúc này mới muốn nhờ ngươi tính toán.”
Địch tông chủ cùng mọi người lúc này mới bừng tỉnh ngộ ra. Toàn Cơ Các lấy luyện đan làm trọng, tầm quan trọng của Bắc Đẩu Huyết Liên không cần nói cũng biết. Còn việc Toàn Cơ Các dùng Bắc Đẩu Huyết Liên để xác định người kế vị các chủ như thế nào, người ngoài thì không ai rõ.
Địch tông chủ nói với Cốc Lương trưởng lão:
“Sư đệ, vậy thì đệ cứ tính đi!”
Dù sao có tính không ra thì cũng có thể lấy ba vạn linh thạch, món làm ăn này chỉ có lời không có lỗ!
Cốc Lương trưởng lão trước mặt người ngoài vẫn rất giữ thể diện cho Địch tông chủ, lập tức lấy ra mai rùa. Địch tông chủ vội nói:
“Cái kia, Quế trưởng lão, trong điện chật hẹp, chúng ta vẫn nên ra ngoài đi!”
Cốc Lương trưởng lão: “...”
Sợ ta làm nổ mai rùa thì cứ nói thẳng ra đi!