Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1718

Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:58

1718. Cả một kim quang đại đạo đang mở ra trước mắt Quân Văn!

Trên tàu bay, Cốc Lương trưởng lão đang nước miếng bay tứ tung mà khoác lác! Hận không thể khắc thẳng ba chữ "Thần toán tử" lên trán! Ban đầu Phượng Khê và Quân Văn còn rất hăng hái cổ vũ, nhưng sau một canh giờ, Cốc Lương trưởng lão vẫn cứ thao thao bất tuyệt. Phượng Khê bèn lấy cớ dưỡng thương, tìm một góc khoanh chân đả tọa. Cốc Lương trưởng lão sợ làm phiền đồ đệ nghỉ ngơi, liền chạy sang khoang của Đằng đường chủ tiếp tục bốc phét!

Phượng Khê điều tức một lát, tiếp tục biến ảo Thiên Diễn Đạo bia trong thức hải của mình. Thử mấy lần, vẫn không cách nào hoàn thành hai chữ "Thiên" và "Đạo". Nàng vốn đã khó chịu vì bị Nhiếp Hồn Triết lợi dụng, giờ lại mãi không viết ra được hai chữ "Thiên Đạo", tính tình nóng nảy liền nổi lên!

"Lão tặc Thiên Đạo vô cớ giáng lôi đ/ánh ta, trong thức hải của chính mình lại không viết ra được hai chữ "Thiên Đạo", cũng quá vô dụng! Đó là thiên của ta, đạo của ta, thức hải của ta còn chưa đến lượt lão Vương bát Thiên Đạo can thiệp!"

Thức hải đi/ên cuồng chấn động, ngay cả ngọc giản đen và trắng cũng bị xóc nảy đến tứ tung ngang dọc, ngã trái ngã phải. Phượng Khê thất khiếu lại lần nữa chảy m/áu, nhưng nàng hồn nhiên không hay biết. Nàng xé một sợi thần thức, hóa thành khắc đ/ao, từng nét từng nét khắc xuống bia hai chữ "Thiên" và "Đạo".

Một khối Thiên Diễn Đạo bia đứng sừng sững trong thức hải. Kim quang lấp lánh! Phượng Khê vào khoảnh khắc ấy lại nghĩ đến... gạch vàng. Tấm bia đá nàng biến ảo nhìn còn đáng giá hơn cả bản gốc! Ngay sau đó, nàng "ngạnh"một tiếng hôn mê bất tỉnh.

Quân Văn tuy đã chai sạn trước cảnh tiểu sư muội thất khiếu đổ m/áu thảm hại, nhưng lần này vẫn có chút run rẩy. Bởi m/áu này căn bản không ngừng được! Hắn vội vàng nhét đan dược Phượng Khê đưa cho hắn vào miệng nàng, cũng chẳng màng lòi không lộ nhân. Tuy nhiên, giờ mọi người ai nấy cũng chẳng để ý đến điều đó, tất cả đều lo lắng cho sự an nguy của Phượng Khê.

Nhận được tin, Cốc Lương trưởng lão giơ chân liền chạy tới, nhìn thấy thảm trạng của tiểu đồ đệ, suýt nữa ngất xỉu.

"Chắc chắn là di chứng của sét đ/ánh! Ta cũng quá hỗn đản, cứ lo khoác lác, quên mất chuyện này! Đợi tiểu đồ đệ tỉnh sẽ bảo nàng giải trừ khế ước, ta sẽ lập khế ước!"

Đúng lúc này, Phượng Khê đột nhiên ngồi dậy, trên người phát ra kim quang chói mắt, bao phủ nàng trong đó. Cốc Lương trưởng lão tuy vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng biết hẳn là chuyện tốt, lúc này mới khẽ thở phào nhẹ nhõm. Sau đó liền thấy Quân Văn "bùm" một tiếng ngã xuống đất. Cốc Lương trưởng lão suýt chút nữa bị hù c/hết! Khó khăn lắm tiểu đồ đệ mới không có việc gì, sao nhị đồ đệ lại ngất xỉu?

Bắt mạch xong, lão giận đến hừ hừ! Bởi Quân Văn căn bản không phải ngất xỉu, mà là ngủ rồi. =)))

"Muội muội ngươi đều như vậy, ngươi còn có thể ngủ? Tâm ngươi phải lớn đến nhường nào?"

Mắng thì mắng, nhưng lão cũng không nỡ đ/ánh thức Quân Văn, phỏng chừng tiểu tử này trong đạo tràng quá mệt mỏi, ngủ thì cứ ngủ một lát đi! Lão nào hay, Quân Văn lúc này đang đi trên một kim quang đại đạo, hắn vừa đi vừa cảm khái:

"Không hổ là lời tiểu sư muội nói, nhìn là thấy đáng giá!"

Hắn cảm thấy không thể uổng công, phải cung cấp chút giá trị cảm xúc, thế là vừa đi vừa lẩm bẩm:

"Tin Phượng Khê, sống đến vạn năm!"

Không biết có phải ảo giác không, mỗi khi hắn niệm một câu, phía trước lại có một đạo kim quang hiện ra! Hắn lúc này lẩm bẩm càng hăng say! Những kim quang không ngừng xuất hiện cứ như mưa sao băng!

Phượng Khê lúc này tiến vào một loại cảnh giới huyền diệu, dường như giữa trời đất này chỉ còn lại một mình nàng. Nàng là trời đất này, trời đất này là nàng. Trong lòng vô cùng bình tĩnh, nhưng lại có một tia tịch liêu. Cho đến khi từng đốm kim quang hiện ra, dường như giữa trời đất này có sinh cơ...

Phượng Khê mở mắt, nàng cảm thấy nhẹ nhàng chưa từng thấy, tựa hồ đã trừ đi một đạo gông xiềng vô hình. Ngay sau đó, nàng lại nhắm mắt lại, bởi vì nàng cảm thấy mình sắp thăng cấp!

Cùng lúc đó, Quân Văn làm một tư thế cái cá chép lộn mình nhảy lên, mờ mịt nhìn quanh bốn phía, sau đó cũng bắt đầu khoanh chân đả tọa. Cốc Lương trưởng lão cùng những người khác cũng lòng có sở cảm, sôi nổi bắt đầu đả tọa. Chỉ có Đằng đường chủ là ngoại lệ. Tàu bay to lớn như vậy, nhất thiết phải có người giữ tỉnh táo mới được. Hắn làm người dẫn đầu, bụng làm dạ chịu.

editor: bemeobosua

Trong nháy mắt một canh giờ trôi qua, mọi người sôi nổi kết thúc đả tọa, ai nấy đều vui vẻ ra mặt. Tô Siêu và đám người trước đây ở đạo tràng cũng đã thu hoạch lớn, tích lũy lại, giờ đã tăng lên một cấp bậc nhỏ so với lúc mới đến. Chẳng hạn, Tô Siêu ban đầu là Hợp Thể tầng sáu, giờ đã là Hợp Thể tầng bảy! Lệ Trạch vừa đến Tinh Diệu Môn đã lên tới Hợp Thể tầng năm, hiện tại lại lên tới Hợp Thể tầng sáu, trong thời gian ngắn ngủi đã thăng tầng hai. Đây là điều hắn trước đây nằm mơ cũng không dám tưởng.

Sư phụ thần côn tính ra biến số quả nhiên không giống người thường! Xem ra sư phụ ta vẫn có chút tài năng! Hắn trước đây đối với lão ấy thành kiến quá sâu!

Đúng lúc này, hắn nghe thấy Cốc Lương trưởng lão phát ra tiếng kêu như heo:

"Ha ha ha, ta từ Đại Thừa tầng ba trung kỳ thăng cấp đến Đại Thừa tầng ba hậu kỳ! Ngắn ngủi nửa năm ta đã từ Đại Thừa tầng hai thăng cấp đến Đại Thừa tầng ba hậu kỳ, phỏng chừng mười ngày nửa tháng nữa ta sẽ là tu sĩ Đại Thừa tầng bốn! Nếu nói như vậy, phỏng chừng không bao lâu ta sẽ là cao thủ đệ nhất của Thiên Diễn Đạo Tông chúng ta..."

Lệ Trạch: Thu hồi ý nghĩ vừa rồi, lập tức, lập tức.

Cốc Lương trưởng lão tự nhiên không biết ý nghĩ của đại đồ đệ, lão sướng đến muốn sùi bọt mép! Nếu không phải độ cao của tàu bay có hạn, lão đã muốn biểu diễn cho mọi người xem thế nào là nhảy cao ba trượng! Xem ra Địch Thiên Phóng nói không sai, lão quả thật là một thiên tài, chẳng qua trước đây vì tâm tư đều dồn vào Quy Diễn Chi Thuật, nên mới lạc hậu một tí xíu.

Kỳ thực, lão có thể nhanh chóng thăng cấp, ngoài việc mượn ánh hào quang của Phượng Khê, chủ yếu là do tâm cảnh thay đổi. Lão trước đây trừ gây họa thì cũng chỉ gây họa, danh tiếng trong tông môn thì khỏi nói. Từ khi nhận Phượng Khê làm đồ đệ, thật thật giả giả tính đúng rất nhiều lần, tâm thái liền khác hẳn. Hơn nữa nền tảng trước đây tương đối vững chắc, việc thăng cấp cũng là lẽ đương nhiên.

Cốc Lương trưởng lão khoe khoang một lát, hậu tri hậu giác phát hiện hai đồ đệ bảo bối vẫn còn đang đả tọa, vội vàng ngậm miệng lại, còn ý bảo những người khác đừng lên tiếng.

Những người căn bản không hề lên tiếng: "..."

Ngươi tưởng chúng ta đều không đáng tin cậy như ngươi sao?!

Chờ mãi chờ mãi, cuối cùng Quân Văn cũng kết thúc đả tọa. Tu vi của hắn cũng từ Luyện Hư tầng hai vọt thẳng lên Luyện Hư tầng sáu. Mọi người suýt nữa cho rằng mình hoa mắt, cái, cái này cũng quá khoa trương! Đâu có ai thăng cấp nhanh đến thế?!

Đằng đường chủ nhỏ giọng nói:

"Liễu Trì lĩnh ngộ kiếm ý, rất có lợi cho tu hành, hơn nữa nền tảng vững chắc, nên tu vi mới có thể tăng tiến mạnh mẽ. Ngoài ra, hắn và Liễu Yểu Điệu là huynh muội ruột, lần này được hưởng lợi đương nhiên nhiều hơn những người khác một chút."

Quân Văn vốn còn định giải thích một chút, không ngờ căn bản không cần, đều có đại nho thay hắn biện giải rồi. Hắn nhìn về phía Phượng Khê vẫn còn đang đả tọa, thầm nghĩ, không biết tiểu sư muội lần này sẽ thăng cấp đến Luyện Hư tầng mấy? Nếu còn thấp hơn hắn, phỏng chừng đôi mắt nàng sẽ còn đỏ hơn cả Tào điện chủ!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.