Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1775

Cập nhật lúc: 05/09/2025 23:02

1775. Thật đúng là kiếm hùng mà không có đất dụng võ nha!

Địch tông chủ cười nói: “Ta đã dò hỏi Cừu môn chủ rồi, hắn rất hoan nghênh các con đến đó.”

Phượng Khê thầm nghĩ, Cừu môn chủ vốn không ưa Mạc Thiên Khoát, lần này lại đồng ý sao? Hoặc là Mạc Thiên Khoát đã cho hắn lợi lộc, hoặc là có điều mờ ám. Bất kể là gì, nàng cũng phải đến Tinh Diệu Môn một chuyến. Địch tông chủ hiển nhiên muốn bọn họ đi, là một đệ tử tốt của tông môn, nàng đương nhiên phải tuân theo. Hơn nữa, nàng là minh chủ cũng nên đi tuần tra địa bàn một chút!

Còn một nguyên nhân nữa, vừa rồi khi Địch tông chủ nhắc đến Thiên Diễn Kì Phổ, quân cờ đen trắng trong tay áo Phượng Khê bỗng nhiên nhảy nhót không ngừng! Nếu không phải Phượng Khê cố gắng giữ lại, chắc người khác sẽ nghĩ nàng lên cơn c/o g/iật mất!

Ngoài những điều đó, Phượng Khê đến Tinh Diệu Môn còn một mục đích nữa, đó là xem có cách nào giải quyết vấn đề mai rùa bị nổ không. Tuy uy lực của việc rùa mai bị nổ rất lớn, nhưng cứ nổ mãi cũng không phải chuyện hay, nàng căn bản không thể nào thi triển quy diễn chi thuật.

Địch tông chủ lại dặn dò một hồi, rồi mới cho Phượng Khê về nghỉ ngơi.

Phượng Khê vừa ra khỏi Nghị Sự Điện, đã bị Tiêu trưởng lão kéo đến phòng luyện đan. 

“Yểu Điệu à, theo lý mà nói con vừa về, ta không nên vội vã như vậy mà bắt con đến phòng luyện đan, nhưng ngày mai con phải đi Tinh Diệu Môn rồi, ta thật sự nóng ruột quá!”

Phượng Khê tủm tỉm cười nói: “Tiêu trưởng lão, kỳ thực dù ngài không gọi con, con cũng muốn biểu diễn cho ngài xem một chút, để ngài chỉ điểm cho con.”

Tiêu trưởng lão nghe nàng nói vậy, trong lòng rất ấm áp. Ông rất rõ, ông chẳng qua chỉ là ngũ đỉnh luyện đan sư, những trưởng lão ở Toàn Cơ Các đều mạnh hơn ông, Yểu Điệu nói vậy chỉ là đang vẽ thêm vàng cho ông mà thôi.

Đến phòng luyện đan, Phượng Khê không luyện chế đan dược, chỉ là trình bày đan ấn đơn giản hóa cho Tiêu trưởng lão xem một phen. Còn vì sao không luyện đan? Giấu dốt quá khó khăn! May mà Tiêu trưởng lão lại hứng thú với đan ấn đơn giản hóa hơn, cũng không nhất định phải bắt Phượng Khê luyện đan.

Đến khi Phượng Khê từ phòng luyện đan trở về chỗ ở, trời đã chạng vạng. Nàng đầu tiên là lấy quân cờ đen trắng ra nhìn, phát hiện hai món đồ chơi này lại không có động tĩnh. Nàng quan sát một lát, thu lại cẩn thận, sau đó ném thanh nhưỡng xuống đất, phần còn lại giao cho Khô Thụ Chi.

Bắc Đẩu Huyết Liên trên đầu Phượng Khê cũng nhảy xuống đất, cùng Khô Thụ Chi bận rộn. Chỉ là, nó giúp toàn là làm loạn, càng giúp càng rối. Khô Thụ Chi rất ghét bỏ, dùng dây leo quấn Bắc Đẩu Huyết Liên lên, ném lên xà nhà.

Bắc Đẩu Huyết Liên liền dùng cánh hoa bám vào xà nhà, tò mò nhìn xuống xung quanh, trông lại rất ngoan ngoãn.

Mộc Kiếm nói với Tiểu Chim Béo: “Theo kinh nghiệm của ta mà phán đoán, nó chắc chắn là giả vờ! Chính là một hắc liên hoa (bông sen lòng dạ đen tối)!”

Tiểu Chim Béo lười biếng chẳng thèm đáp lại nó, chỉ coi nó đang đ/ánh rắm mà thôi. Mộc Kiếm lại chạy đến trước mặt Heo Vàng chúng nó lải nhải, đáng tiếc ai cũng chẳng thèm để ý. Mộc Kiếm đành phải liên tục cảm thán, mọi người đều say mình ta tỉnh vậy!

Lúc này, Phượng Khê lấy rương đá ra, nằm bên trong tu luyện. Bắc Đẩu Huyết Liên trên xà nhà hiển nhiên bị kinh động! Cánh hoa buông lỏng, trực tiếp rơi xuống mặt rương đá. Nó vội vàng dùng cánh hoa gõ rương đá… Khô Thụ Chi ngại nó ồn ào, lại quấn nó lên xà nhà.

Khi Phượng Khê tu luyện xong từ trong rương đá ra, Bắc Đẩu Huyết Liên trực tiếp bổ nhào vào trước mặt nàng, dùng cánh hoa không ngừng cọ vào mặt nàng.

Phượng Khê: “……” 

Nếu không biết, còn tưởng rằng đây không phải hoa, mà là… một tiểu miêu hoa vậy.

Mộc Kiếm quả thực tức đến chua ch/ết! Thế mà lại dùng cái phương thức vô sỉ này để tranh sủng! Đúng là một bông sen tâm cơ! Nó cũng muốn dùng cách này, nhưng nghĩ đến hậu quả, nó đành bỏ cuộc. Nếu nó mà cọ một cái, chủ nhân vô lương tâm chắc sẽ… hủy dung!

editor: bemeobosua

Sáng sớm hôm sau, Quân Văn đến tìm Phượng Khê. Vừa gặp mặt liền ngây người.

 “Tiểu sư muội, mặt muội, mặt muội sao thế?”

Phượng Khê không rõ nguyên do, lấy Gương Vô Danh ra soi, phát hiện làn da trên mặt vô cùng trắng nõn, tinh tế, dung mạo sau khi dịch dung vốn chỉ thanh tú, giờ lại thêm vài phần minh diễm. Phượng Khê lập tức nhớ đến việc hôm qua bị Bắc Đẩu Huyết Liên cọ vài cái, chẳng lẽ là do vậy?

Không có tiểu cô nương nào không thích đẹp, Phượng Khê cũng không ngoại lệ. Nàng liền khen ngợi Bắc Đẩu Huyết Liên một phen. Bắc Đẩu Huyết Liên dùng hai cánh hoa che kín “mặt”, rất ngượng ngùng.

Mộc Kiếm tức đến phát đi/ên rồi! Nó đề phòng cái này, đề phòng cái kia, không ngờ lại bị một bông sen tâm cơ hái mất quả đào! Cố tình bản thể Bắc Đẩu Huyết Liên lại trốn trong vũng nước nhỏ, Mộc Kiếm dù muốn gây sự cũng chẳng có cách nào. Thật đúng là kiếm hùng không có đất dụng võ mà!

Phượng Khê ngắm nghía vẻ đẹp của mình một lát, rồi mới cùng Quân Văn đến chào từ biệt Cốc Lương trưởng lão. Cốc Lương trưởng lão thở ngắn than dài nói:

 “Vi sư lần này không thể đi cùng các con, trong lòng các con nhất định không yên đúng không? Cái này cũng không có cách nào, ai bảo sư bá các con không cho ta đi! Các con mọi việc đều phải lưu tâm, đừng để bị người ta h/ãm h/ại, đặc biệt là cái tên Tào Vĩnh Lộc lần trước đã chịu thiệt ở chỗ vi sư, chắc chắn sẽ tìm các con gây phiền phức. Aizz! Đều do vi sư quá ưu tú, bọn họ đều ghen ghét ta…”

Phượng Khê thấy hắn thao thao bất tuyệt, đành phải ngắt lời:

 “Sư phụ, lời người nói chúng con đều nhớ kỹ, Đằng đường chủ còn đang đợi chúng con, chúng con xin đi ngay đây, người bảo trọng!”

Cốc Lương trưởng lão lúc này mới vẫy tay: “Đi đi, nhớ gửi tin nhắn cho vi sư, đừng để vi sư lo lắng.”

Khi Phượng Khê sắp ra cửa, nàng quay đầu hỏi Cốc Lương trưởng lão: “Sư phụ, người không thấy con hôm nay có chỗ nào khác lạ sao?”

Cốc Lương trưởng lão ồ một tiếng! 

“Yểu Điệu, mặt con sao lại trắng như vậy? Có phải lại phát bệnh rồi không?”

Phượng Khê: “……” 

Coi như con chưa nói gì. Đáng đời người không theo đuổi được Miêu trưởng lão!

Phượng Khê mang theo o/án ni/ệm với Cốc Lương trưởng lão, cùng Quân Văn đến ngoài sơn môn, chờ Đằng đường chủ.

Một lát sau, Đằng đường chủ dẫn theo hai vị trưởng lão đến. Vốn dĩ Địch tông chủ chỉ định cho Đằng đường chủ đi cùng, nhưng hiện giờ xảy ra chuyện của Đan Các, Địch tông chủ có chút không yên tâm, liền tăng thêm hai vị trưởng lão đi cùng.

Đằng đường chủ nhìn thấy Phượng Khê, kinh ngạc nói: 

“Yểu Điệu, con đã uống được loại mỹ nhan đan dược nào từ Toàn Cơ Các vậy, sao trông lại xinh đẹp hơn trước nhiều thế?”

Phượng Khê ậm ừ đáp một tiếng, thầm nghĩ, nhìn Đằng đường chủ người ta rồi lại nhìn cái tên sư phụ thần côn của nàng, sao khoảng cách giữa người với người lại lớn đến vậy?!

Trên đường đi vô cùng thuận lợi, chạng vạng, phi thuyền đến Tinh Diệu Môn. Tào điện chủ cùng vài vị trưởng lão dẫn theo một đám thân truyền đệ tử ra ngoài sơn môn nghênh đón.

Kỳ thực, Tào điện chủ không muốn dẫn Phương Khuê và đám thân truyền này, nhưng những thân truyền đệ tử này đã sớm nhận được tin tức của Phượng Khê, cản cũng không được, cứ nhất định phải ra nghênh đón. Tào điện chủ tức điê/n lên! 

Sau Đại tỉ thí Cấm Địa, những thân truyền này như trúng tà, chỉ cần hắn nói Liễu Yểu Điệu không tốt, họ liền nhìn hắn như nhìn kẻ th/ù. 

Nếu không phải pháp không trách chúng, hắn đều muốn đ/ánh cho một trận, tống hết cái nước trong đầu bọn họ ra ngoài! Liễu Yểu Điệu lần này đến vừa đúng lúc, hắn muốn cho những thân truyền này thấy rõ bộ mặt thật của nàng!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.