Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1904
Cập nhật lúc: 06/09/2025 22:54
1904. Mở cửa ra!
Lúc này, Phàn Lập Chí chẳng những không ngại bị gọi là Phàn Chó Săn, mà có bị gọi là Phàn Giò Heo, Phàn Đùi Gà cũng không sao! Tên chỉ là biệt danh mà thôi, không quan trọng! Quan trọng là đội trưởng ă/n t/hịt, còn hắn có thể húp canh!
Các chủ các của hắn vẫn luôn nói hắn không lanh lợi bằng Trịnh Thanh Hoài, giờ thì bị vả mặt rồi chứ gì?! Nếu không phải hắn kịp thời ôm chặt đùi Liễu Yểu Điệu, thì Trịnh Thanh Hoài làm sao có thể hưởng lây?!
Trước kia hắn chẳng qua chỉ là đại trí giả ngu thôi! Họ bên trong đang vừa ăn quả vừa nói chuyện, thì không khí bên ngoài lại rất căng thẳng. Mặc dù Ô Vân Cưu Nhi lúc này không giáng thiên lôi, nhưng vẫn lơ lửng trên không trung của Thiên Khuyết minh, khiến mọi người lo lắng không yên.
Tả hộ pháp tuy rất muốn rời khỏi chốn thị phi này, nhưng vì thể diện đành phải ở lại. Hắn thực sự không hiểu, tại sao tự nhiên lại gây ra lôi kiếp? Cơn lốc linh lực là chuyện gì? Hắn trong một khoảnh khắc đã nghĩ đến năm vị cạnh đồng tu đang bị nhốt trong Thiên Lệ quật, chẳng lẽ có liên quan đến họ?
Nhưng sau đó lại cảm thấy ý nghĩ này quá hoang đường! Họ bị nhốt trong Thiên Lệ quật, làm sao có thể ảnh hưởng đến trận bàn bên ngoài? Huống chi là lôi kiếp! Lúc này, Công Tôn Khiêm vội vàng chạy tới.
"Minh chủ có lệnh, lập tức chấm dứt thử luyện của năm vị cạnh đồng tu trong Thiên Lệ quật! Mau mở cổng đá ra!"
Sở trưởng lão đầu tiên liếc nhìn Tả hộ pháp, rồi mới nói:
"Công Tôn trưởng lão, vừa rồi kiếp vân đã giáng xuống mấy tia thiên lôi, mục tiêu chính là cổng đá của Thiên Lệ quật. Giờ mở ra, e rằng sẽ bất lợi cho năm vị cạnh đồng tu!"
Công Tôn Khiêm ng/hiến răng: "Ngươi cũng nói rồi, lôi kiếp là nhắm vào cổng đá, liên quan gì đến năm người họ?! Hơn nữa, bây giờ chẳng phải không đ/ánh sao?! Mau mở cổng đá ra, nếu không minh chủ trách phạt, ngươi sẽ không yên!"
Công Tôn Khiêm lúc này đang lo sốt vó, hắn h/ận Tả hộ pháp Lăng Yến đến tận x/ương. Nhất định là Lăng Yến, cái lão già ranh ma này đã chỉ đạo Sở trưởng lão động tay động chân vào trận pháp, nên mới gậy ông đập lưng ông, tạo ra cơn lốc linh lực và còn dẫn cả lôi kiếp đến!
Hắn không dám nghĩ nếu năm người Phượng Khê c/hết đi thì hậu quả sẽ thế nào. Chưa nói đến việc Lăng Tiêu cung, Trấn Hải tông và Thiên Diễn đạo tông sẽ phản ứng ra sao, ba vị Lữ đại sư sẽ không dễ dàng bỏ qua! Thậm chí cả Đan các cũng sẽ bị liên lụy.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi thầm m/ắng Tả hộ pháp đúng là một thằng ngốc! Dù có muốn mượn cớ đả kích hắn, cũng nên có chừng mực. Chẳng trách lại phái Cơ Đình đi do thám tin tức ở Cửu U đại lục, quả thực là ngu xuẩn đến mức không thể nào hơn được!
Sở trưởng lão lại nhìn sang Tả hộ pháp, thấy đối phương ngầm đồng ý, lúc này mới mở cổng đá ra. Vừa mở ra, bên trong đã tràn ra một lượng linh khí vô cùng nồng đậm, còn xen lẫn cả mùi thơm ngọt của quả. Sở trưởng lão và Công Tôn Khiêm đều ngẩn người.
Công Tôn Khiêm vội vàng gọi: "Yểu Điệu, Yểu Điệu? Mấy đứa có sao không? Có thể ra ngoài rồi!"
Phượng Khê một chút cũng không muốn ra. editor: bemeobosua. Bởi vì cổng đá vừa mở ra, Cải Trắng Lôi đã cảm nhận được sự tồn tại của Ô Vân Cưu Nhi, dùng cảm xúc nhắc nhở Phượng Khê. Thực ra không cần nó nhắc, Phượng Khê cũng đoán được Ô Vân Cưu Nhi đã tới.
Dù sao cũng chỉ có nó mới nhiệt tình đến mức "gửi than trong tuyết" như vậy. Nếu nàng ra ngoài lúc này mà bị sét đ/ánh thì giải thích thế nào? Dù là Hồng Mông Đại Thừa cũng không thể cứ bị sét đ/ánh mãi được!
Mặc dù có thể dùng Thiên Diễn đạo bia để tự biện minh, nhưng khó tránh khỏi sẽ gây ra những suy đoán không cần thiết. Nhưng không ra thì có vẻ cũng không ổn, phải làm sao đây? Phượng Khê đang lo lắng, thì Ô Vân Cưu Nhi đã sốt ruột từ bên ngoài lao thẳng vào!
Khi nó nhìn thấy Phượng Khê, lập tức phanh gấp!
Ô Vân Cưu Nhi: #¥*@#%##¥