Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 1920

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:08

1920. Vặt lông dê quả thực vui sướng vô cùng!

Hứa chấp sự dụi mắt, rồi véo mình một cái, vẫn không thể tin được những gì đang diễn ra trước mắt. Chỉ đành quay ra ngoài, rồi lại bước vào phòng. Chắc hẳn là lúc nãy bước qua ngưỡng cửa không đúng cách, bằng không sao lại xuất hiện cảnh tượng kỳ quái thế này?!    =))))

Tiếc rằng đã làm bao nhiêu vậy, cảnh tượng trước mắt vẫn không hề thay đổi. Hắn ch/ết trân nhìn sáu bó tơ hàn quang băng phách được bó lại chỉnh tề, một lúc lâu không nói gì. Phượng Khê than thở với Cơ Đình:

"Người của Thiên Khuyết Minh các ngươi sức chịu đựng tâm lý kém quá! Ta hôm nay mới ra tay thử sức đã làm ra sáu ngàn sợi mà hắn đã sợ hãi thế này, nếu một ngày làm ra mấy triệu sợi chẳng phải dọa c/hết hắn sao?!"

Cơ Đình: "..."

Đừng nói hắn chỉ là một chấp sự nhỏ bé, ngay cả điện chủ của Thừa Đạo điện cũng phải ngây người vì ngươi! Ta rất thắc mắc, sao ngươi luôn nghĩ ra những cách làm không giống ai vậy?! Liễu thống soái cũng không khỏi cảm thán vài câu, khen Phượng Khê quả là kỳ tư diệu tưởng.

Huyết Phệ Hoàn lạnh lùng nói:

"Nói cho cùng vẫn là người của Thiên Khuyết Minh các ngươi đầu óc không thông minh bằng. Nghĩ lại ta trước đây còn dùng con rối người để đào hang chuột, Tiểu Khê để con rối rút tơ tách kén thì có gì lạ?! Tiếc rằng ta yểu mệnh về chầu trời, không có cơ hội tiếp tục nghiên cứu người rối, bằng không đừng nói chín cánh tay, ta có thể làm ra một con rết!"

Lận Hướng Xuyên lập tức nói:

"Huyết lão tổ, ngài thật quá lợi hại! Ta thật sự rất đồng cảm với các thiên tài cùng thời với ngài! Họ ngày ngày sống dưới ánh hào quang của ngài, chắc hẳn vô cùng đau khổ! Phượng soái thông minh như vậy, đúng là được thừa hưởng từ ngài..."

Huyết Phệ Hoàn cười ha hả! Niềm vui của hắn cuối cùng đã trở lại! Vẫn là Tiểu Xuyên tử biết ăn nói, mạnh hơn Liễu lão tặc và Gà Con nhiều! Bên này nhóm chat đã đầy màn hình, Hứa chấp sự cuối cùng cũng lên tiếng.

"Những thứ này đều là do các ngươi tháo dỡ ra sao?"

Dù lời này là thừa, Phượng Khê vẫn ngoan ngoãn nói:

"Vâng, đều là chúng ta tháo dỡ ra."

Hứa chấp sự lại xác nhận hai lần, mới truyền tin cho Tuyên Viên Tôn giả.

Tuyên Viên Tôn giả cũng rất kinh ngạc, nhưng suy nghĩ một lát, nếu năm người bọn họ có khả năng khống chế linh lực rất mạnh, năm người hợp sức trong nửa ngày tháo dỡ xong một đám mây đưa đón thì cũng hợp lý.

Tuy có chút hối hận về mức giá đã đưa ra trước đó, nhưng cũng không t/iện nuốt lời, liền bảo Hứa chấp sự tạm ứng linh thạch trước, sau đó sẽ "thanh toán". Thế là, Hứa chấp sự đưa cho Phượng Khê sáu vạn linh thạch.

Phượng Khê vui vẻ cất đi, rồi hỏi: "Hứa chấp sự, chúng ta rảnh rỗi cũng không có việc gì làm, ngài kéo thêm mấy đám mây đưa đón nữa đi, chúng ta làm đêm nay luôn!"

Hứa chấp sự: "...Được!"

Hắn thầm nghĩ, người trẻ tuổi đúng là dễ đắc ý quên mình, các ngươi có thể thuận lợi tháo dỡ đám mây đưa đón này chẳng qua là may mắn thôi, thế mà lại muốn tháo dỡ mấy đám cùng lúc?

Thật là tự rước họa vào thân! Hắn vừa mở cửa kho Tây, lấy ra cái móc, Phượng Khê đã sốt sắng nói:

"Hứa chấp sự, nếu ngài không chê, loại việc nặng nhọc này cứ giao cho chúng ta, ngài cứ ở bên chỉ huy là được!"

Hứa chấp sự mừng như vớ được vàng! Dù sao kéo đám mây đưa đón cũng cần tiêu hao thể lực và linh lực. Phượng Khê khẽ nhếch mép, Phàn Lập Chí nhận lấy cái móc từ tay Hứa chấp sự, ì ạch kéo một đám mây đưa đón phế liệu ra khỏi kho...

Hắn một hơi kéo sáu đám mây đưa đón, mới dừng lại. Không phải vì hắn mệt, chủ yếu là diện tích căn phòng có hạn, không chứa nổi. Hứa chấp sự lạnh lùng nhìn, trong lòng cười nhạo Phượng Khê bọn họ tự đại vô tri.

Lúc chia tay, Phượng Khê tốt bụng nhắc nhở: "Hứa chấp sự, ngài tốt nhất nên chuẩn bị thêm linh thạch trước đi, bằng không sáng mai ngài lại phải viết giấy nợ cho ta."

Hứa chấp sự: "..."

Hắn chỉ coi Phượng Khê nói nhảm, hừ lạnh một tiếng rồi đóng cửa rời đi. Phượng Khê thấy hắn đi rồi, mới thả con rối Cửu Điều ra. Sau khi hạ lệnh tháo dỡ, Phượng Khê bảo Tào Tiêu bọn họ kích hoạt trận bàn phòng hộ, vạn nhất đám mây đưa đón phế liệu nổ tung cũng không bị thương.

Sau đó bắt đầu ôn lại nội dung bài học buổi sáng của Thức tôn giả…

Đợi bọn họ ôn tập xong bài vở, Cửu Điều đã tháo dỡ xong hai đám mây đưa đón. Phượng Khê cảm thấy tốc độ hơi chậm. Tiếc rằng bàn tay linh lực nhỏ của nàng không thể lộ ra ánh sáng, bằng không tốc độ tháo dỡ còn nhanh hơn Cửu Điều nhiều.

Tuy nhiên, chậm một chút cũng được, nếu quá nhanh, Đoạn Hỏa Đường có lẽ sẽ không giữ lời hứa mà không trả tiền. Bận rộn một trận đã nửa đêm, Phượng Khê như thường lệ lấy giường gỗ nhỏ và chăn hoa ra.

Vừa kiếm được linh thạch lại vừa có chỗ ở miễn phí, sự tr/ừng p/hạt của Phương tôn giả thật là chu đáo nha! Phượng Khê mơ một giấc mơ đẹp. Mơ thấy nàng đã "vặt lông" Thiên Khuyết Minh, đến cả đám mây đưa đón cũng biến thành trọc lóc…      =))))

Ngày hôm sau, Phượng Khê tỉnh dậy rất sớm. Chủ yếu là tỉnh dậy vì vui vẻ trong mơ. "Vặt lông" thật là vui sướng! Phượng Khê rửa mặt xong, "xì xụp" uống một bát cháo hải sản, mở cửa phòng tìm bóng dáng "đại oan gia" Hứa chấp sự.

Tìm một vòng cũng không thấy người. Nàng đoán có lẽ là còn quá sớm. Nàng lại vội đi học, liền đem những thứ đã tháo dỡ thu vào nhẫn trữ vật, rồi dẫn Quân Văn bọn họ đi học ở Đạo Huyền đường.

Phương Tôn giả đã sớm đợi ở Đạo Huyền đường, ông ta nóng lòng muốn nhìn năm người Phượng Khê bọn họ thảm hại! Kết quả, nhìn thấy cả năm người đều hồng hào khỏe mạnh, đặc biệt là Liễu Yểu Điệu, đi lại nhảy tưng tưng, cứ như một chú thỏ!

Ông ta ho khan một tiếng. Năm người Phượng Khê lập tức tiến lên hành lễ.

"Công việc tháo dỡ hôm qua của các ngươi tiến hành thuận lợi chứ?"

Phượng Khê thở dài: "Kém xa so với dự liệu của ta, trưa nay tan học chúng ta phải nhanh chóng qua đó, tránh làm chậm trễ công việc!"

Phương Tôn giả yên tâm rồi. Đúng là phải như vậy! Ông ta giả vờ nói hai câu, rồi mãn nguyện rời đi. Nhìn bóng lưng ông ta, Phượng Khê lại thở dài:

 "Chúng ta đúng là phải cố gắng lên, sửa mái nhà tốn mười vạn linh thạch, còn thiếu bốn vạn linh thạch chưa kiếm về được!"

Trịnh Thanh Hoài và mấy người khác: "..."

Thức tôn giả vẫn như hôm qua, lấy thước ra bắt đầu hỏi. Phượng Khê bọn họ vẫn trả lời rất xuất sắc, đến nỗi Thức tôn giả cũng bắt đầu nghi ngờ trình độ giảng dạy của mình có bước nhảy vọt về chất!

Bằng không sao đám học sinh này lại mạnh hơn trước nhiều như vậy?! Theo lý mà nói, bọn họ không nên là khóa kém nhất sao?! Bên này đang học, Hứa chấp sự bên kia thì bồn chồn! editor: bemeobosua. Đêm qua ông ta cứ suy nghĩ mãi về chuyện của Phượng Khê bọn họ, trở mình qua lại không ngủ được, đến gần sáng mới ngủ thiếp đi, nên dậy muộn.

Đến nơi xem xét, trong phòng trống rỗng. Năm người cạnh đồng tu rời đi là chuyện bình thường, rốt cuộc bọn họ có chân. Nhưng, sáu đám mây đưa đón phế liệu kia đâu? Cho dù bọn họ tháo dỡ một đám trong đêm, dù là hai đám, thì vẫn còn bốn đám!

Cần biết thứ này trước khi tháo dỡ, căn bản không thể cho vào nhẫn trữ vật được! Chẳng lẽ, bọn họ đã tháo dỡ hết sáu đám mây đưa đón? Có thể sao?

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.