Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 2061

Cập nhật lúc: 09/12/2025 21:04

2061. Năm thứ ch/ó này chắc chắn đã ăn vụng

Phượng Khê vừa thầm m/ắng vừa nói tiếp:

"Con không nói thì ngài chắc cũng đoán được, ý đồ của Minh chủ khi lập ra Đại Trận Tinh Luyện Phệ Hồn này. Ông ta chỉ muốn nuốt chửng nguyên thần và sinh cơ của tất cả những người tham gia Thiên Khuyết Thịnh Hội để tu bổ cơ thể và thần thức. Cứ như vậy, ông ta còn có thể trụ được một thời gian, tiếc là bị con vô tình phá hoại, ông ta đành phải đ/oạt xá sớm hơn.

Ông ta mới vội vàng phái ngài đến Huyền Không Thành chọn cạnh đồng tu. Một mặt là muốn thăm dò xem Đại Ấn Thành Chủ có thật sự bị h/ủy không, mặt khác có thể ông ta chưa quyết định chọn ứng cử viên Minh chủ nào để đo/ạt x/á, nên mới nghĩ ra việc trưng cầu cạnh đồng tu..."

Công Tôn Khiêm nhìn Phượng Khê: "Lúc đó con đã nghi ngờ Minh chủ rồi?"

Phượng Khê lắc đầu: "Ngài đề cao con quá rồi, lúc đó con đâu biết Minh chủ là một lão cưu nhi thích đ/oạt xá đâu?! Lúc đó con ph/ân tích, cảm thấy chắc chắn có một thế lực thần bí, cố ý khiêu khích mối q/uan h/ệ giữa Thiên Khuyết Minh và các môn phái khác.

Vừa đúng lúc Thiên Khuyết Thịnh Hội kết thúc, ngài chọn con làm cạnh đồng tu, con liền muốn mượn cơ hội này đến Thiên Khuyết Minh để mở mang kiến thức, tiệ/n thể xem có thể mượn Thiên Khuyết Minh tìm ra kẻ đứng sau không.

Ai ngờ điều tra hồi lâu lại tra ra trên người Minh chủ. Chỉ có thể nói lưới trời lồng lộng, tuy thưa nhưng khó thoát, Minh chủ làm hết chuyện xấu xa cũng nên gặp báo ứng rồi! Hề hề, báo ứng của ông ta chính là con!"

Công Tôn Khiêm: "... Bây giờ đầu óc ta hơi rối loạn, ta cần phải sắp xếp lại. Con về Thừa Đạo Điện trước, chờ ta sắp xếp xong, con tìm cách đi ra, chúng ta sẽ bàn bạc."

"Được ạ, vậy con về trước đây! Ngài bảo trọng!"

Phượng Khê đóng trận bàn lại, ra khỏi phòng, tìm thấy Phương Tôn giả đang ngắm trăng ở bên ngoài, cười tủm tỉm nói:

"Phương Tôn giả, trăng đêm nay thật tròn!"

Phương Tôn giả: "... Phải, vừa tròn vừa sáng!"

Ra khỏi khu vực c/ấm bay, Phượng Khê và Phương Tôn giả lên mây đưa đón đang bốc khói đen.

"Phương Tôn giả, ngài đoán xem Công Tôn sư bá nói gì với con?"

Phương Tôn giả thầm đảo mắt. Ai biết hai người lén lút nói gì, ta lại không có tai thần!

Lúc ông ta đang thầm m/ắng, nghe thấy Phượng Khê nói nhỏ: "Sư bá con nói, ông ấy sẽ tìm cách để con cũng trở thành ứng cử viên Minh chủ, hẹ hẹ hẹ..."

Phương Tôn giả nổi hết da gà vì tiếng cười của nàng. Tuy nhiên, ông ta đã đoán được một chút trước đó, nên cũng không quá bất ngờ.

"Phương Tôn giả, q/uan h/ệ của chúng ta tốt như vậy, ngài cũng sẽ giúp con chứ?"

Phương Tôn giả: "... Sẽ."

Không giúp cũng không được, đã lên thuyền giặc rồi!   =)))

Phượng Khê bẻ ngón tay: "Tốt quá! Ngoài ngài ra, chắc chắn Thức tôn giả, Tào Điện chủ, Đoạn Tôn giả... cũng sẽ giúp con. Cả Vạn Thống lĩnh của Ảnh Vệ Doanh, bốn vị giáo úy Phong Hỏa Lôi Điện nữa, nhân duyên của con thật sự quá tốt!"

Phương Tôn giả: "..."

Ta cuối cùng đã biết tại sao ngươi lại làm Đồng T.ử Tán Tài (người đi phát tiền)!

Hóa ra tất cả đều là mồi câu! Nếu nàng thật sự có thể trở thành ứng cử viên Minh chủ, có lẽ rất có hy vọng trở thành người thừa kế Minh chủ. Người duy nhất có thể cạnh tranh với nàng chỉ có Lan Chỉ...

Hai người vừa nói vừa cười quay về Thừa Đạo Điện, Phượng Khê vừa về đến sân của mình thì Quân Văn đã đến. Phượng Khê truyền âm nhập mật kể lại những chuyện xảy ra ngày hôm nay cho Quân Văn nghe.

Quân Văn không hề bất ngờ về việc Phượng Khê bái Lưu Đường chủ làm sư phụ, tiểu sư muội cứ cách ba bữa nửa tháng nhận một sư phụ không phải là chuyện thường ngày sao?! Còn về việc tiểu sư muội lại có thêm năm vị dã sư huynh, hắn cũng không bận tâm.   =))))

Hắn đã vượt qua giai đoạn ấu trĩ là ghen tị rồi! Nhưng hắn không ngờ Phượng Khê lại chọc thủng lớp cửa sổ giấy (làm rõ mọi chuyện) với Công Tôn Khiêm. Tiểu sư muội thật sự gan lớn quá! Tuy nhiên cũng phải, nếu không nhanh chân, chờ Minh chủ xuất quan sẽ quá bị động.

"Tiểu sư muội, vậy bước tiếp theo muội định làm gì?"

"Trước tiên án binh bất động, chờ Công Tôn Khiêm có chút manh mối, rồi mới tính tiếp. Bây giờ việc cấp bách là nâng cao tu vi, dù sao dựa vào ai cũng không bằng dựa vào chính mình! Ngũ sư huynh, bây giờ huynh cũng có thể tu luyện lực lượng thời gian rồi, hấp thụ thêm một ít Thú Hạch, cố gắng sớm ngày thăng cấp Độ Kiếp!"

Phượng Khê vừa nói vừa đưa cho Quân Văn một đống Thú Hạch.

Mộc Kiếm và các linh thú khác vô cùng ghen tị h/ận! Chủ nhân đối với sư huynh này quá tốt rồi! Tại sao bọn chúng lại không có tiểu sư muội như vậy?! Quân Văn cũng không nói lời làm bộ làm tịch nào, lặng lẽ hạ quyết tâm từ hôm nay trở đi mỗi ngày ngủ nhiều nhất một tiếng rưỡi, thời gian còn lại đều dùng để tu luyện!

Sau khi Quân Văn rời đi, Phượng Khê bắt đầu nghiên cứu Thời Toa Phong. Thứ này trước đây giấu ở đâu? Sao đột nhiên xuất hiện? Còn nữa, cái Quy Hư Bí Cảnh lớn như vậy đâu rồi?

Nàng nghiên cứu nửa ngày cũng không tìm ra manh mối, đành phải rút ra khỏi Thức Hải. Mặc dù đã nửa đêm, nhưng nàng vẫn quyết định tu luyện một lát rồi mới nghỉ ngơi. Trước khi tu luyện, nàng vô tình liếc nhìn Đan Điền, kinh ngạc phát hiện năm cây cẩu linh căn sáng hơn trước không chỉ một chút.

Ngựa không ăn cỏ đêm thì không béo, người không có của bất chính thì không giàu, năm thứ ch/ó này chắc chắn đã ăn vụng rồi!

"Nói, các ngươi đã ăn vụng cái gì sau lưng ta?"

Năm cây cẩu linh căn tuy không nói được, nhưng vẫn dùng cảm xúc và động tác biểu thị chúng trong sạch, chúng vô tội, chúng chẳng làm gì cả! Phượng Khê căn bản không tin. Sau một hồi đe dọa và d/ụ d/ỗ, năm cây cẩu linh căn vẫn lòi ra.

Kể từ khi Thời Toa Phong xuất hiện, trong Đan Điền của Phượng Khê đã xuất hiện lực lượng thời gian không rõ nguồn gốc, cả năm cây cẩu linh căn đều chặn lại coi như phí dịch vụ.

Phượng Khê tức giận:

"Nôn ra hết cho ta! Không được sót lại một chút nào!"

Năm cây cẩu linh căn vừa dập đầu vừa thả tim, cuối cùng Phượng Khê cũng chịu nhượng bộ, chỉ cần nôn ra một nửa là được. Phượng Khê lợi dụng lực lượng thời gian mà năm cây cẩu linh căn giải phóng để bắt đầu tu luyện...

Cứ thế tu luyện quên cả thời gian, đến khi nàng dừng lại đã là chiều hôm sau. Tuy không ngủ cả đêm, nhưng nàng tinh thần phấn chấn, cảm thấy mình có thể tay không đ/ánh c/hết một con hổ!

Liễu Thống Soái vô cùng cạn lời, con dù gì cũng là tu sĩ Độ Kiếp, có thể có chút triển vọng được không?

Ông ta đang thầm m/ắng, Phượng Khê đắc ý nói:

"Sư phụ, con đoán lực lượng thời gian không rõ nguồn gốc này chắc chắn có liên quan đến Thời Toa Phong, nếu không sao lại trùng hợp như vậy chứ! Con vốn còn muốn thử xem có thể trực tiếp hấp thụ lực lượng thời gian trong Thời Thoa Thạch không, bây giờ xem ra căn bản không cần phiền phức như thế!

Con sẽ không phải lo lắng không có lực lượng thời gian để tu luyện nữa! Thời Toa Phong lớn như vậy đủ cho con tu luyện tám trăm đời rồi! Đây gọi là người có phúc không cần phải bận rộn..."

Liễu Thống Soái không muốn nói, một chữ cũng không muốn nói. Ông ta không muốn nói, nhưng có người muốn nói.

Huyết Phệ Hoàn lạnh lùng hừ một tiếng:

"Có chút thành tích nhỏ đã vểnh đuôi lên, con tài giỏi như vậy, sao không đi đơn đấu với Minh chủ Điểu Minh?! Tại sao con còn ở đó chơi âm mưu qu/ỷ kế?!"

Phượng Khê: "..."

Đau lòng quá, gia gia!

Lời đau lòng của Huyết Phệ Hoàn vẫn tiếp tục:

"Đừng thấy Công Tôn Khiêm bây giờ rất hợp tác với con, Thức tôn giả họ cũng đối xử tốt với con, đó là vì họ đều không biết con là Phượng Khê! Giấy không gói được lửa, sớm muộn gì cũng sẽ bị lộ. Lúc đó con sẽ là mũi tên chỉ trích của mọi người! Muốn phá vỡ cục diện, ngoài âm mưu q/uỷ kế của con ra còn cần phải có sức mạnh cường đại, như vậy mới khiến họ bỏ qua hiềm khích chấp nhận con, và quy phục con.

Vì vậy, việc cấp bách bây giờ không phải là vểnh đuôi mà là tĩnh tâm tu luyện cho tốt! Cả đám linh thú của con nữa, đứa nào cũng vô dụng, con đã Độ Kiếp rồi mà tu vi của chúng vẫn giậm chân tại chỗ, tất cả đều cần phải chỉnh đốn! Con quá nuông chiều chúng rồi, nếu là ta, đứa nào dám lười biếng sẽ bị tr/a tấ/n..."

Một đám linh thú: "..."

Tụi này giậm chân tại chỗ hồi nào? Tụi này cũng tiến bộ mà! Hơn nữa, ngươi là một lão p/hế v/ật mà sao lại dám nói chúng ta? Đúng là quạ đậu trên heo! Chỉ thấy người khác đen mà không thấy mình đen! Phải nói là Mộc Kiếm biết cách làm việc, Huyết Phệ Hoàn vừa dứt lời, nó liền la ầm lên!

"Nghe thấy lời Huyết Lão Tổ nói chưa? Tất cả mau luyện tập đi! Kẻ nào dám lười biếng, ta sẽ chọc cho ngươi một lỗ thủng!"

Bây giờ nó không phải là Mộc Kiếm nữa, mà là... Thượng Phương Bảo Kiếm!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.