Toàn Tông Môn Là Chó Liếm, Chỉ Có Ta Chó Thiệt - Chương 2072

Cập nhật lúc: 09/12/2025 21:05

2072. Điều này có khác gì mò kim đáy biển?!

Khi Phương Tôn giả và Phượng Khê đến Ảnh Vệ Doanh, Vạn Thống Lĩnh đã đứng đợi ở cổng đại doanh.

Phương Tôn giả: "..."

Nhìn cái dáng không đáng giá của ngươi kìa! Ngươi còn vài phần giống trước đây không?! Quả nhiên có tiền mua tiên cũng được! Đương nhiên, cũng không hoàn toàn là chuyện tiền bạc, Liễu Yểu Điệu còn bái được ba vị sư phụ tốt! Quan trọng là nàng đã trở thành ứng cử viên Minh chủ, rất có thể sẽ thành người kế vị Minh chủ.

Vạn Thống Lĩnh cười nói: "Yểu Điệu, nghe nói con không những bái được ba vị danh sư mà còn trở thành ứng cử viên Minh chủ, chúc mừng chúc mừng! Mau, mời vào!"

Phượng Khê mỉm cười nói vài lời khách sáo, rồi theo Vạn Thống Lĩnh đến chỗ ở của ông ta. Toàn bộ quá trình, Phương Tôn giả không được nhận lấy một ánh mắt nào.   =)))

Ông ta thậm chí nghi ngờ mình có được khả năng tàng hình của U Linh Vệ, nếu không Vạn Thống Lĩnh m/ù dở này sao lại "không thấy" ông ta?!

Sau khi chủ khách ngồi yên, Vạn Thống Lĩnh cuối cùng cũng nhìn về phía Phương Tôn giả:

"Lão Phương, ngươi nói ngươi quen Yểu Điệu sớm hơn những người khác, sao ngươi lại không kiếm được một chức sư phụ mà làm?"

Phương Tôn giả: @#¥@%¥@

Ngươi chọc đúng chỗ ngứa! Ngươi thiếu đức quá rồi!   =)))

Ông ta không phải chưa từng có ý định nhận Phượng Khê làm đồ đệ, nhưng cân nhắc trọng lượng của mình, hình như không đủ tư cách, hơn nữa cách chung sống của ông ta và Phượng Khê không giống sư đồ, mà giống... cùng nhau làm chuyện xấu.   =))))

Lúc ông ta đang xấu hổ, Phượng Khê mỉm cười nói:

"Các Tôn giả của Thừa Đạo Điện đều là sư giả truyền đạo thụ nghiệp, đặc biệt là Phương Tôn giả không chỉ dạy con Thuật Đoán Thể mà còn dạy con rất nhiều đạo lý đối nhân xử thế. Chỉ là ông ấy tạm thời không có ý định nhận đồ đệ, nếu không con đã bái ông ấy làm sư phụ lâu rồi."

Phương Tôn giả vội vàng hùa theo: "Yểu Điệu nói đúng, ta là người quen thói lười biếng, tạm thời không có ý định nhận đồ đệ."

Vạn Thống Lĩnh bĩu môi, nói tóm lại vẫn là ngươi không đủ tư cách!

Lúc này, Phượng Khê hỏi:

"Vạn Thống Lĩnh, con đến đây lần này một là muốn thăm hỏi ngài, hai là muốn hỏi Ám Nhị bọn họ đã ra khỏi ám thất chưa? Họ cũng bị liên lụy vì con, lòng con thấy áy náy quá."

"Mới có hơn nửa tháng thôi, lần này họ phạm lỗi lớn, ta đoán ít nhất phải giam ba tháng, còn lâu mới được ra!"

Phượng Khê thở dài:

"Đợi họ ra, con phải bày tỏ lòng thành mới được, nếu không áy náy quá! À, Ám Ngũ đâu? Huynh ấy có phải cũng chưa ra được ngay không?"

Vạn Thống Lĩnh hừ lạnh một tiếng: "Hắn à? Cái này phải xem tâm trạng của Ảnh Tôn rồi."

Ý tiềm ẩn là, xa vời vô vọng.

Phượng Khê có chút ngượng ngùng: "Cũng tốt, Ám Vệ top 10 đều ở trong đó, còn có thể trao đổi lẫn nhau."

Phương Tôn giả ở bên cạnh nói: "Yểu Điệu, con nói vậy sai rồi, tuy Ám Nhị bọn họ đều ở trong đó, nhưng Ám Nhất vẫn còn ở bên ngoài!"

Phượng Khê cảm thấy gói quà lớn tặng cho Phương Tôn giả lúc này ít nhất cũng đáng giá được một nửa! Nàng không hề sắp xếp Phương Tôn giả nói vậy từ trước, hoàn toàn là thiên phú nịnh hót của hắn!

Phượng Khê tiếp lời: "Nói đến mới nhớ, Ám Nhất này thật sự rất thần bí, nghe nói chưa ai từng gặp hắn, Vạn Thống Lĩnh, ngài ít nhất cũng từng gặp hắn chứ?"

Vạn Thống Lĩnh cười khổ: "Ta cũng chưa gặp, đừng nói là ta, nghe nói Ảnh Tôn cũng không biết vị Ám Nhất này rốt cuộc là thần thánh phương nào.

Ước chừng toàn bộ Thiên Khuyết Minh, chỉ có Minh chủ biết."

Phượng Khê đảo mắt, hạ giọng:

"Vạn Thống Lĩnh, ngài nói có khi nào Ảnh Tôn chính là Ám Nhất không? Hắn là thủ lĩnh của Ảnh Vệ Doanh, chẳng phải là Ám Nhất danh xứng với thực sao?"

Vạn Thống Lĩnh sửng sốt, rồi cười ha hả!

"Nha đầu con thật dám nghĩ, nhưng ta đảm bảo, Ảnh Tôn tuyệt đối không phải Ám Nhất!

Vì Ảnh Tôn từng úp mở hỏi ta, có manh mối nào về Ám Nhất không."

Phượng Khê cười cười: "Chúng ta cứ nói, có khả năng Ảnh Tôn cố ý thử lòng ngài không?"

Vạn Thống Lĩnh lắc đầu: "Không thể nào! Nếu Ảnh Tôn là Ám Nhất, hắn cứ nhận đi, có gì phải giấu đâu?! Hắn đã là Ảnh Tôn rồi, còn quan tâm người khác có biết hắn là Ám Nhất không? Dù sao đều là người của Ảnh Vệ Doanh!"

Phượng Khê sửng sốt. Lời của Vạn Thống Lĩnh quả thật là một câu nói thức tỉnh người mơ. Đúng vậy! Nếu Ảnh Tôn là Ám Nhất, thực ra không cần thiết phải che giấu. Toàn bộ Ảnh Vệ Doanh đều là lưỡi d/ao của Minh chủ, hắn cần gì phải che giấu?

Cho nên, Ám Nhất này phần lớn không ở trong Ảnh Vệ Doanh, mà là nằm vùng ở các bộ phận khác của Thiên Khuyết Minh, thậm chí nằm vùng trong các môn phái khác. Phạm vi này rộng lớn quá rồi! Khó khăn đây! Điều này có khác gì mò kim đáy biển?!

Tuy trong lòng dậy sóng, nhưng ngoài mặt nàng vẫn lộ vẻ kính phục:

"Vạn Thống Lĩnh, thảo nào ngài có thể đảm đương một mình ở Ảnh Vệ Doanh, ngài nhìn vấn đề toàn diện và sâu sắc hơn con nhiều, con không nghĩ được nhiều như vậy! May mà chúng ta đều là người nhà, con làm trò cười cũng không sao, nếu không thì quá mất mặt!"

Vạn Thống Lĩnh cười ha hả, bị nịnh đến vểnh môi rồi! Phương Tôn giả âm thầm bĩu môi, cho ngươi hai câu lời hay là ngươi không biết trời trăng gì nữa, thật không biết ngươi làm cái chức Thống Lĩnh Ảnh Vệ Doanh này bằng cách nào?!   =)))

Nhưng cũng phải, ai gặp phải kẻ biế/n th/ái Liễu Yểu Điệu này cũng hết cách! Phong Bộ và Hỏa Bộ bị nàng quậy banh chành, trừ Ám Nhất, Ám Vệ xếp hạng top 10 đều bị giam vào ám thất! Cái Ảnh Vệ Doanh này sắp bị nàng quậy thành cái rây rồi!

Lại trò chuyện thêm vài câu, Phượng Khê đề xuất muốn bái kiến Ảnh Tôn, nhờ Vạn Thống Lĩnh giúp xin chỉ thị. Kết quả lại bị từ chối khéo. Mặc dù Ảnh Tôn nói khá uyển chuyển, rằng công việc bận rộn, nhưng thực chất là không muốn gặp nàng. Phượng Khê đành phải nhờ Vạn Thống Lĩnh chuyển giao quà đã mang đến cho Ảnh Tôn.

Đương nhiên, nàng cũng mang quà cho Vạn Thống Lĩnh. Vạn Thống Lĩnh vui như mở cờ trong bụng! Ông ta đã biết Liễu Yểu Điệu sẽ không đến tay không mà! Không như lão già Phương Xuyên này, lần nào đến cũng tay không, còn ăn của ông ta một đĩa bánh ngọt, không sợ ch/ết ng/hẹn sao!

Phượng Khê tặng quà xong có vẻ muốn nói lại thôi.

"Yểu Điệu, chúng ta đều là người nhà, con có chuyện gì cứ nói thẳng đi!"

"Vạn Thống Lĩnh, con có một lời thỉnh cầu không phải phép, hơi khó mở lời. Cái đó, Ám Nhị bọn họ bị con liên lụy, con cũng không giúp được gì, ngài xem, con có thể vào thăm họ không? Nếu họ không tiệ/n nhận đồ, con nói với họ vài câu cũng được."

Vạn Thống Lĩnh do dự một chút, rồi nói: "Tặng đồ thì chắc chắn không được, nhưng nói vài câu thì có thể, nhưng ta phải đi cùng suốt."

Phượng Khê mừng rỡ: "Ngài không nói con cũng phải mời ngài đi cùng, lạ nước lạ cái, con cũng không dám đi một mình."

Phương Tôn giả thầm nghĩ, con đã dọn sạch kho chứa của Phong Bộ và Hỏa Bộ nhà người ta, còn có chuyện gì con không dám làm nữa sao? Con nhóc c/hết t/iệt này tại sao lại kiên quyết đi thăm Ám Nhị bọn họ? Chẳng lẽ thật sự chỉ là bày tỏ lời xin lỗi? Sao hắn lại cảm thấy không đơn giản như vậy chứ?

Lúc này, bên trong Ám Thất, Ám Nhị chín người ngồi xếp hàng. Lúc đầu Ám Ngũ và Ám Lục bọn họ còn cãi vã vài câu, sau này ngay cả cãi vã cũng lười. Bên trong Ám Thất tĩnh lặng như chế/t. Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo vang lên.

"Nhị ca, Tam ca, Tứ ca, Lục ca... Thập ca, Tiểu muội đến thăm các ca đây!"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.