Tôi Dựa Vào Đọc Tiếng Lòng Của Động Vật Để Livestream Chữa Bệnh - Chương 145

Cập nhật lúc: 03/09/2025 08:28

Giống uông!’

“Uông?!” Con chó nhỏ màu trắng đang cúi đầu ăn cơm bỗng ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn Ôn Dữu Nịnh cách đó không xa.

Vuốt ve đầu con ch.ó ngạc nhiên, Ôn Dữu Nịnh đứng dậy nói: “Đều quay xong rồi, tôi sẽ sàng lọc người nhận nuôi rồi chia sẻ cho anh.”

Người nhận nuôi rất lộn xộn, để tránh xảy ra tình huống bạch cấp không quý trọng này, phải đặt ra yêu cầu cao hơn một chút trước khi chó được nhận nuôi, cần phải có một chương trình cụ thể, thực hiện có rất nhiều việc phải làm.

“Ừm.” Thời Cẩm Thần ngồi xổm xuống, “Tướng Quân chào ba ba.”

“Uông!”

Trên đường về nhà, Ôn Dữu Nịnh gặp không ít người lấy điện thoại ra chụp ảnh.

Chủ yếu vẫn là vì ba con vật nhỏ này quá đáng chú ý.

Video được đề xuất ưu tiên người dùng gần đó. Có thể nói, ai ở gần đây, rất có thể sẽ lướt được video của chúng.

Ôn Dữu Nịnh giờ đây mang chúng về, tự nhiên thu hút không ít sự chú ý.

【Đỉnh lưu, chắc chắn là đỉnh lưu.】

【Nếu tôi ở hiện trường tôi cũng chụp. Nói thật hồng chuẩn có tính toán đặt cho nó một cái tên không?】

【Không chị em, đặt tên tính chất đã khác rồi. Thế này mới đúng kiểu.】

...

Quay cuồng cả buổi sáng.

An toàn mang ba con vật lông xù về nhà.

Trừ hồng chuẩn toàn bộ hành trình không chạm đất, mèo mướp nhỏ và Đức Mục đều phải cọ chân mới được vào nhà.

Nếu không một bước chân sẽ dính bụi.

Mèo mướp nhỏ cũng không đi được bao xa, phần lớn thời gian đều ở trên người Đức Mục, nhưng vẫn bị Ôn Dữu Nịnh ấn xuống lau chân.

“Meo ngao!” Mèo mướp nhỏ phản đối.

‘Mèo không tắm rửa!’

“Chỉ là lau thôi.” Ôn Dữu Nịnh nhẹ nhàng xoa chân con mèo nhỏ, “Được rồi, đi chơi đi.”

Mèo mướp nhỏ vội vã chạy đi, tìm một chỗ an toàn tự l.i.ế.m chân.

Hừ!

Ôn Dữu Nịnh tháo xe lăn cho Tướng Quân, xoa xoa chỗ bị dây buộc trên người nó. Bị bó chặt suốt, lông cũng bị hằn dấu.

Tướng Quân nằm trên ghế sofa, thoải mái ‘ô ô’ không ngừng.

Ôn Dữu Nịnh lấy máy tính ra, chuẩn bị chỉnh sửa video, “Mọi người ai muốn nuôi thú cưng bầu bạn, có thể chú ý video của tôi, bên trong có nhận nuôi thú cưng. Nhưng yêu cầu khá khắt khe, mọi người hãy cân nhắc kỹ.”

【Oa, giờ đang ghi hồ sơ nhận nuôi à? Dài thế.】

【Nhận nuôi thì phải nghiêm khắc một chút.】

【Cô Ôn! Khám khẩn cấp! Phiền cô nhận giúp! Rất gấp!】

...

Ngón tay gõ bàn phím của Ôn Dữu Nịnh dừng lại, “Chào bạn? Khám khẩn cấp?”

Kết nối được, nữ sinh đối diện xuất hiện trên màn hình có vẻ hoảng loạn, “Vâng, vâng là khám khẩn cấp. Con chó nhà tôi đột nhiên phát điên.”

Con chó Pomeranian màu trắng thuần đang đi vòng quanh nữ sinh, thỉnh thoảng gầm gừ ra ngoài, gâu gâu sủa không ngừng.

“Cô có thể giúp tôi xem có phải nó phát bệnh dại không?” Nữ sinh ngồi xuống bên cạnh Pomeranian, kéo màn hình điện thoại lại gần.

Ôn Dữu Nịnh nói: “Màu mắt bình thường, cũng không chảy nước miếng, triệu chứng rõ ràng đều không có. Nếu không thể xác nhận nhiễm virus dại, nó hẳn là đơn thuần hung dữ.”

“Con Kha Kha nhà tôi có tiêm vắc-xin dại đúng hạn.” Nữ sinh ngồi hẳn xuống, “Vậy nó như vậy là vì cái gì ạ?”

“Hôm nay đặc biệt hung, tôi ở nhà thì nó sẽ như vậy, ngày thường tôi không ở nhà thì chồng tôi nói nó rất ngoan.”

Nữ sinh sắp sầu chết, cứ tiếp tục thế này cũng không phải là cách. “Tôi ở nhà Kha Kha liền rất nóng nảy, đặc biệt bảo vệ tôi, không cho phép chồng tôi đến gần. Anh ấy chỉ cần đưa tay về phía tôi, Kha Kha liền muốn cắn anh ấy. Ngày thường đều nhốt trong lồng, chỉ khi tôi về nhà mới thả nó ra. Có phải vì chuyện này không ạ?”

“Gâu gâu!”

‘Cứ cắn! Cắn c.h.ế.t hắn!’

Ôn Dữu Nịnh từ từ nhếch nửa bên lông mày, xem ra Pomeranian có oán niệm rất sâu với nam chủ nhân, “Chắc không liên quan đến việc nhốt lồng.”

“Vì nó chỉ nhắm vào chồng tôi, tôi mới nghi ngờ có thể là chồng tôi thừa dịp tôi đi làm không có nhà, lén đánh nó. Nhưng kiểm tra thì trên người nó không có vết thương nào, ngược lại là chồng tôi, bị nó cắn rất nhiều lần, lần trước cắn đứt một mảng da trên cánh tay, giờ còn chưa lành.”

Nữ sinh thở dài, “Kha Kha có bị đánh hay không, không thấy vết thương tôi cũng không nói tốt được. Nhưng vì Kha Kha, nhà tôi bây giờ náo loạn gà chó không yên, tôi với chồng cũng cãi nhau cả ngày.”

“Nếu Kha Kha ngay từ đầu đối với thái độ của chồng bạn còn được, gần đây mới bắt đầu tấn công, vậy là đã xảy ra chuyện gì mà bạn không biết...” Ôn Dữu Nịnh chuyển ánh mắt về phía Kha Kha, “Kha Kha? Hắn đánh con sao?”

“Gâu gâu?” Bằng hắn?

Con Pomeranian nhỏ khinh thường, loại chó cỏ này nó một con đánh mười con!

Đến một con cắn một con!

【Con chó Pomeranian nhỏ không cho nam chủ nhân đến gần, có thể nào là nam chủ nhân bạo hành gia đình không?】

【Đúng đúng đúng, thấy chủ nhân của mình bị đánh, con Pomeranian nhỏ đang bảo vệ chủ nhân.】

【Nếu là vậy nữ chủ nhân sẽ tự biết là chuyện gì, tại sao còn phải tốn tiền kết nối làm gì?】

【Tôi vẫn nghi ngờ nam chủ nhân lén bắt nạt chó nhỏ, ví dụ như dùng kim châm, đá một cái. Không để lại vết thương, nhưng sẽ làm con Pomeranian nhỏ cảm thấy đau.】

...

Bình luận suy đoán đủ mọi thuyết.

Ôn Dữu Nịnh hỏi: “Tại sao con lại muốn cắn hắn?”

“Uông!”

Việc của ngươi!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.