Tôi Dựa Vào Đọc Tiếng Lòng Của Động Vật Để Livestream Chữa Bệnh - Chương 316
Cập nhật lúc: 03/09/2025 08:38
Hạ Thi Tình xách theo cái đĩa tròn có bánh xe lại, vừa đi vừa lau, mới từ bao bì lấy ra hoàn toàn mới, khử trùng xong còn phải lau lại một lần nữa.
“Nào, Mao Đoàn cho mày.” Hạ Thi Tình người chưa vào, chỉ đặt cái đĩa tròn có bánh xe vào.
Vốn dĩ là dùng để vận chuyển hàng hóa lớn, chịu được trọng lượng của một con gấu trúc dư dả.
Bánh xe sau bên trái bên phải có thêm hai bánh xe, dùng để cố định.
Thứ này hỏng vứt trong kho cũng không ai cố ý đi tìm, ai ngờ lại được gấu trúc để mắt đến.
“Ngao ô!” Gấu trúc hoan hô một tiếng, vội vàng chạy tới đẩy cái đĩa tròn có bánh xe lại.
Học theo dáng vẻ của gấu đen ngồi lên.
【 Đáng yêu ghê! 】
【 Mau, cử một người vào đẩy một phen, ý tôi là... tôi muốn để tôi lên! 】
【 Mao Đoàn à, lần sau muốn đồ chơi nhớ nói gần một chút, cậu mà ngồi xuống, thật rất giống bảo bối trầm cảm. 】
【 Ban đầu thấy tôi cũng tưởng trầm cảm bị cách ly. 】
...
“Ngao ô!” Gấu trúc ngồi trên đó nhưng không biết đạp, dứt khoát nằm sấp xuống, chân sau trên mặt đất gạt gạt.
Vui quá!
Gấu trúc vui vẻ thấy rõ.
Hạ Thi Tình mắt thấy chân sau của gấu trúc đạp đến bay lên, cũng không khỏi thả lỏng xuống, không bị trầm cảm thì tốt quá rồi.
Là người chăn nuôi của Mao Đoàn, gấu trúc được chẩn đoán bị trầm cảm, trách nhiệm đều ở trên vai cô.
Biết là hiểu lầm nhưng cảm ơn trời đất.
“Mao Đoàn à, lần sau muốn đồ vật gì nhất định phải nói với chị.” Hạ Thi Tình ngập ngừng nói, đang định nói ‘dù mày muốn gì tao cũng sẽ hết sức làm cho mày.’
Kết quả lời nói chưa kịp xuất khẩu, cô đã chìm vào suy tư, lần này gấu trúc hình như có nói, chỉ là cô không hiểu.
Hừm... không sao, lần sau gặp lại chuyện như thế này sẽ đi phòng livestream của cô Ôn kết nối trước.
【 Thật sự có vui như vậy sao? 】
【 Đĩa tròn chuyên dụng cho gấu trúc bơi ếch trên cạn? Có chút ý tứ. 】
【 Với góc nhìn của một chuyên gia quan sát hành vi động vật, biên độ lắc lư của chân sau và tần suất co duỗi của chân trước của gấu trúc, tôi đọc ra được ý nó muốn về nhà với tôi!!! Cho tôi! 】
【 Tôi là học sinh tiểu học, gấu trúc cho tôi lại cho tôi hai đồng đi xe buýt về. 】
Ôn Dữu Nịnh thần sắc dịu dàng nhìn gấu trúc trong tường kính nằm sấp trên chiếc xe nhỏ đạp tới đạp lui, lúc cọ qua bên phía cô, có một chút âm thanh rất nhỏ, làm cô nhíu mày, “Tiếng gì vậy?”
“Hửm?” Sự chú ý của Hạ Thi Tình đều ở trên người gấu trúc, con cưng của mình lại một lần nữa khôi phục sức sống, cô không khỏi vui mừng.
Sớm biết một cái khay vận chuyển hàng hóa có bánh xe là có thể làm gấu trúc tự mình chơi lên, vui vẻ lên, cô đã sớm đi lấy, lấy bảy tám cái tụ thành một đống cho gấu trúc xếp chơi cũng được.
Do đó, nghe thấy Ôn Dữu Nịnh nói, Hạ Thi Tình phản ứng chậm nửa nhịp.
Đồng thời, bánh xe dưới khay phát ra tiếng ‘kẽo kẹt’ không chịu nổi gánh nặng.
‘Cạch,’
‘Cạch cạch,’
...
Tiếng động rất nhỏ ngày càng lớn.
Gấu trúc còn đang trong quá trình chạy, bánh xe dưới khay không biết ở đâu liền lăn xuống, ‘cục cục’ bay ra rất xa.
Con gấu trúc đang nằm trên cái đĩa tròn lớn chơi hăng say từ từ ngẩng đầu, trơ mắt nhìn bánh xe sau một đi không trở lại.
“Hừm...?” Gấu trúc dần dần dừng lại.
Đó là cái gì...?
Gấu trúc không hiểu.
Gấu trúc lại một lần nữa nằm sấp xuống, trong nháy mắt, chiếc đĩa tròn mà nó đang đè hoàn toàn hỏng, bánh xe và linh kiện bên dưới đổ rạp thành một đống, tan nát.
‘Keng sát’
Gấu trúc nằm trên chiếc đĩa tròn đã biến dạng.
“?” Gấu trúc chớp chớp mắt nhỏ.
“?!” Hạ Thi Tình hít một hơi khí lạnh.
Ôn Dữu Nịnh thấy biến cố này, “Chất lượng của cái khay vận chuyển hàng hóa này không được.”
Hạ Thi Tình theo sát theo tiếng: “Đúng đúng đúng, tuyệt đối không phải do mày quá nặng.”
Cũng có thể là ở trong kho để lâu quá, linh kiện đều lỏng, cộng thêm vừa rồi triệt để khử trùng một lần, lại bị gấu trúc đè một cái...
Thì không phải là tan thành từng mảnh sao.
“A ô!”
Gấu trúc xoay người nằm thẳng trên mặt đất, một móng vuốt đạp bay một đống không biết tên rách nát trên mặt đất, tức đến mức ‘hừ hừ’.
‘Đồ tồi!’
‘Nhân gian không đáng!’
‘Gấu sống còn có ý nghĩa gì.’
Mắt thấy gấu trúc lại muốn emo, so với vừa rồi ở một mình lẳng lặng emo, lúc này hình như còn tăng thêm chút giá trị tức giận.
Ôn Dữu Nịnh vội mở miệng định dỗ.
—— “Sữa tươi mới đến rồi! Tiểu Hạ lại đây đưa một chút.”
Giọng của người chăn nuôi đang bưng đồ ăn từ sau cửa sắt truyền đến.
Chưa thấy người, đã nghe tiếng và —— ngửi thấy mùi sữa.
Gấu trúc trực tiếp một cái cá chép lộn mình, chổng vó —— không dựng thẳng lên, quay người tại chỗ lăn lộn thuận thế đứng dậy, “Ngao!”
Đến rồi đến rồi.
‘Sống thật tốt he he.’
‘Sữa, sữa.’
Làm Ôn Dữu Nịnh xem mà ngây người, “Nó trước đây uống sữa cũng là trạng thái này sao?”
Hạ Thi Tình lắc lắc đầu, “Không phải đâu... nó trước đây uống sữa trông rất khó nuốt, phải tôi dỗ mới chịu uống hết.”
“Hừm...”
Hừ hừ.
‘Các người biết cái gì, giả vờ không ngon, gấu có thể uống được rất nhiều.’
‘Thích uống cũng chỉ có một chậu thôi!’
‘Chết rồi! Bị lộ rồi.’
Gấu trúc ‘vụt’ một cái quay đầu nhìn về phía Ôn Dữu Nịnh, “Hừm,”
Người.
Không được nói ra ngoài nhé!
Phân cho cô một miếng...
Không! Gấu cho phép cô uống một ngụm lớn —— có thể là siêu cấp lớn đó!