Tôi Dựa Vào Đọc Tiếng Lòng Của Động Vật Để Livestream Chữa Bệnh - Chương 463

Cập nhật lúc: 03/09/2025 08:45

Người! Ngươi nói cho hắn biết! Mê chơi thì tự mình lên! Không cần mang gâu theo!

Chàng trai chú ý đến nhà mình chó rung đùi đắc ý, khó hiểu nói: "Nó làm sao vậy?"

Ôn Dữu Nịnh chỉ chỉ cầu trượt, "Nó muốn anh tự mình lên cầu trượt thử xem."

Chàng trai: "???"

Anh ta chỉ là thuận miệng hỏi một câu, không ngờ lại được trả lời nghiêm túc.

"Tôi lên thì lên, một cái cầu trượt thôi mà." Chàng trai ra vẻ thật, ôm chó đi lên, "Tôi lên thì tôi lên, đây là một trò giải trí mà, một cái cầu trượt còn có thể ăn thịt người sao…"

Husky trong lòng anh ta lúc đầu còn giãy giụa, thấy chàng trai ngồi xuống lúc này mới yên tĩnh lại.

Bây giờ thời tiết cũng không lạnh lắm, chàng trai vẫn mặc quần đùi, trượt một mạch xuống dưới, lời lải nhải lẩm bẩm ngừng lại.

Chàng trai mặt không biểu cảm, sắc mặt xanh mét, "Cái cầu trượt này…"

Đứng bên cạnh cầu trượt, chàng trai run nhè nhẹ.

"Chà — trời đất trời đất! Chẳng trách nó bị bỏ đi!" Chàng trai bị bỏng tứ chi vẹo vọ, mặt mày nhăn nhó.

Trượt hai lần, Husky trong lòng anh ta trợn trắng mắt, "Gâu!"

Đáng đời!

【 Lửa đốt m.ô.n.g lâu. 】

【 Ha ha ha cầu trượt sắt lớn toàn trách! 】

【 Chó nhỏ phản kháng không được bị ép chơi hai lần, tội nghiệp quá, tôi cũng không có ý định cười, chỉ là răng có chút nóng lộ ra ngoài phơi phơi. 】

【 Anh lại đến vài lần nữa, trượt được một nửa Husky cũng sẽ bị bỏng thành lông xoăn. Mông bốc hỏa tinh. 】

Con Husky vừa thấy bộ dạng quỷ quái của chủ nhân nhà mình, cũng không gào thét nữa, mà cười đến ngửa cả người.

"Gâu u!"

Đáng đời đáng đời!

Chàng trai nắm lấy móng vuốt nó lắc qua lắc lại, "Cười cười cười, lại mang ngươi trượt hai vòng nữa!"

Mắt Husky trợn tròn như chuông đồng, "Gâu?!"

【 Hồi niên thiếu vô tri, tôi đã trượt cầu trượt sắt giữa trưa, năm đó sĩ diện, phải về đến nhà mới khóc. 】

【 Tôi cảm giác cầu trượt sắt có thể làm tôi nóng chín. 】

【 Cầu trượt là phương tiện giải trí được yêu thích nhất của trẻ con trong tiểu khu, khi một cái cầu trượt còn tốt mà lại bị bỏ đi vì không ai chơi, vậy thì vấn đề hiển nhiên không hề nhỏ. 】

Chú Husky nhỏ cũng chỉ là vì còn nhỏ, thân hình nhỏ, giãy giụa không được, đánh không lại.

Chỉ cần lớn thêm một chút, lúc này đã phải đứng lên vung nắm đ.ấ.m với chàng trai rồi.

Chú Husky nhỏ lười để ý đến anh ta, dây dắt chó trên cổ đủ để nó đi đến bên cạnh Ôn Dữu Nịnh, "Gâu?"

Người?

‘Người vừa rồi có phải đã nói chuyện với gâu không?’

Ôn Dữu Nịnh khẽ cười một tiếng, bây giờ mới ý thức được sao, phản ứng cũng quá chậm đi.

Chú Husky nhỏ đứng lên, hai chân trước đặt lên đùi cô, "Gâu u!"

Ôn Dữu Nịnh sờ sờ đầu nó, "Về đi."

Chú Husky nhỏ không nói chuyện, quay đầu ngậm lấy dây dắt của mình.

Đầu kia của dây dắt đang ở trong tay chàng trai, anh ta khó hiểu nói: "Làm gì vậy? Đột nhiên lại gây sự với sợi dây."

Chú Husky nhỏ đến một tiếng ‘ô’ cũng không có, cắn xong là một mực vùng vằng kéo.

Chàng trai không hiểu nguyên do buông tay ra, chủ yếu là muốn xem Husky muốn làm gì.

Dây dắt vừa rơi xuống đất, chú Husky nhỏ cũng không quay đầu lại đi về phía Ôn Dữu Nịnh, để tránh chủ nhân, còn cố tình vòng một hướng khác. Nó ngẩng đầu lên, đôi mắt màu xanh băng lấp lánh, "Ô!"

Đi!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.