Tôi Dựa Vào Đọc Tiếng Lòng Của Động Vật Để Livestream Chữa Bệnh - Chương 477

Cập nhật lúc: 03/09/2025 08:45

【 Trước khi ngủ phải lo lắng có người đột nhiên xách mình lên, mình chắc chắn không ngủ ngon giấc được. 】

【 A Hồ ơi, hay là chúng ta bỏ nhà đi đi. 】

【 Chú hồ ly này cũng quá chiều hắn rồi. 】

Biển Sâu Chưa Lam im lặng rúc sau màn hình điện thoại, không dám hó hé.

Chủ yếu là… hồ ly nói mơ, chuyện này nói ra ai mà tin.

Anh ta cũng không phải là người không có kinh nghiệm nuôi thú cưng, gặp phải chuyện này cũng ngớ người.

Tin tức gửi đi quá hai phút không thể thu hồi, nếu không Biển Sâu Chưa Lam thế nào cũng phải thu hồi lại lời dặn của bác sĩ đã gửi cho Ôn Dữu Nịnh.

"Vậy cái này là chuyện thế nào ạ?" Biển Sâu Chưa Lam phản ứng lại, "Ở bệnh viện chẩn đoán chính xác… tính là chẩn đoán sai sao?"

"Suy nhược thần kinh là một loại bệnh tâm lý có đặc trưng chủ yếu là suy nhược chức năng não và cơ thể do căng thẳng và áp lực kéo dài." Ôn Dữu Nịnh gỡ rối cho anh ta, "Nói một cách nghiêm túc, phản ứng của cáo lông đỏ quả thực phù hợp với đặc trưng chủ yếu của suy nhược thần kinh."

Bệnh tâm lý không giống như cảm cúm sốt, xét nghiệm m.á.u có thể phát hiện ra bất thường, chủ yếu vẫn là dựa vào phán đoán của bác sĩ.

"Khó nói là chẩn đoán sai, chỉ có thể nói phán đoán có sự khác biệt." Ôn Dữu Nịnh cũng không tiện kết luận, "Tóm lại những loại thuốc đó không cần ăn, là thuốc ba phần độc, ngủ thêm mấy giấc, đảm bảo giấc ngủ đủ, ăn nhiều một chút đồ bổ dưỡng dưỡng, tự mình sẽ hồi phục."

Biển Sâu Chưa Lam gật đầu, "Được, tôi hiểu rồi."

"Ngao a ——" Cáo lông đỏ móng vuốt gạt điện thoại không chịu buông ra.

Người tốt ơi!

Cô cuối cùng cũng nói cho hắn hiểu, cuộc sống của hồ thật sự không thể chịu đựng nổi nữa.

Tai cáo lông đỏ áp sát vào đầu, ‘rên rỉ’ kêu, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía chủ nhân sau điện thoại, đôi mắt nhỏ tủi thân lại ai oán.

Cuộc sống này, ai sống người đó biết.

Thức đêm lại không chịu nổi người ta, định nhân lúc người ta ngủ đánh thức, làm người ta đồng cảm như bản thân mình cũng bị một chút cũng không được.

【 Người! Anh xin lỗi hồ ly đi! 】

【 Bảo bối ngươi đáng thương quá, hu hu, thật không dám giấu, vừa mới kết nối lúc đó ta liếc mắt một cái liền nhìn ra là lỗi của Biển Sâu Chưa Lam! 】

【 Cầu xin ngươi, cho nó một miếng đi. Ta cho phép. 】

"Mọi người trong nhà, tôi đã ý thức được sai lầm của mình." Biển Sâu Chưa Lam ngẩng đầu lên, đầu ngón tay dính nước trà điểm ở khóe mắt giả vờ hai hàng lệ trong, "Tôi rút kinh nghiệm xương máu, sau này nhất định sẽ chăm sóc tốt cho nó."

Ôn Dữu Nịnh nói: "Trước hết hãy giữ im lặng, để nó ngủ một lát."

Biển Sâu Chưa Lam há miệng định đồng ý, nhưng hít sâu một hơi rồi im lặng, ánh mắt kiên định gật đầu.

— Vâng!

Hình ảnh tối sầm, cuối cùng hiển thị, là con cáo lông đỏ đang cọ vào điện thoại.

Sau khi vào thu, trời cũng ngày càng lạnh.

Vội vàng sau khi cuộc di cư lớn của động vật Đông Phi kết thúc, Ôn Dữu Nịnh bước lên máy bay.

Trên máy bay không thể dùng mạng.

Một số máy bay có wifi, nhưng lúc cất cánh hạ cánh không thể dùng, chỉ có thể dùng khi máy bay bay ổn định. Internet cũng không ổn định lắm, không thể livestream được.

Ôn Dữu Nịnh không vì wifi mà chọn máy bay, mà là dựa theo thời gian.

Máy bay hạ cánh dành ra thời gian bắt xe đi ngồi du thuyền.

Chuyến bay đường dài, khô khan nhàm chán, Ôn Dữu Nịnh không biết đã ngủ mấy giấc, cuối cùng sắp hạ cánh, bị tiếp viên hàng không đánh thức.

Ôn Dữu Nịnh kiểm tra lại dây an toàn, rút một tờ khăn ướt lau mặt.

Người đến đây không nhiều lắm, một chiếc máy bay hành khách cỡ trung, khoang hạng nhất cũng không ngồi đầy.

Đi ra khỏi cửa khoang, hành lang trên không chói mắt, đi vào bên trong dù có bật điều hòa cũng có cảm giác khô nóng.

Ôn Dữu Nịnh mang theo hai chiếc vali hành lý, đều đi gửi vận chuyển. Cô một bên cầm điện thoại trả lời tin nhắn, một bên đi lấy hành lý.

Lâm Bách Dữ: 【 Tôi đã liên hệ với người đón sân bay bên đó, họ Bách tên là Bách Minh Huy (ảnh minh họa). Anh ấy thường xuyên công tác bên đó, tương đối hiểu biết về bên đó, có thể nói là xem xét livestream 24 giờ. Chú ý an toàn. 】

Luôn ở dưới ống kính livestream, gặp phải vấn đề gì cũng có thể kịp thời phản ánh.

Ôn Dữu Nịnh đầu ngón tay gõ màn hình, một tấm ảnh giấy chứng nhận công tác.

Cô gõ chữ trả lời: 【 Ừm, không cần lo lắng, tôi ứng phó được. 】

Lâm Bách Dữ trả lời một biểu cảm cười lớn.

"Chào cô, cô Ôn phải không ạ?" Một giọng nam ấm áp truyền đến từ bên cạnh.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.