Tôi Làm Mẹ Kế Của Người Yêu Cũ - Chương 198
Cập nhật lúc: 21/09/2025 06:57
Lúc này, một người phụ nữ trông giống quản lý từ văn phòng bên trong đi ra, cười nịnh nọt nói: “Hai vị không hài lòng với dịch vụ của cô ấy sao? Cô ấy là người mới, chưa có kinh nghiệm, tôi sẽ lập tức đổi nhân viên bán hàng khác cho hai vị.”
Tiêu Thế Thu lạnh nhạt nói một câu: “Cô nhân viên này có thể bị mua chuộc để đặt điều nói xấu khách hàng, e rằng không thích hợp với ngành này, sau này e rằng sẽ mang lại những rắc rối không cần thiết cho cửa hàng của cô.”
Cô nhân viên trẻ mặt trắng bệch, nức nở nói: “Xin lỗi, là Tiêu Thiềm Thiềm vừa gọi điện bảo tôi nói vậy, cô ấy nói, cô ấy nói ngài là cha của cô ấy, hôm nay dẫn tiểu tam đi mua sắm, bảo tôi giúp cô ấy trút giận...” Cô ta càng nói giọng càng nhỏ, đến cuối cùng gần như chỉ còn là tiếng muỗi kêu.
Quản lý trừng mắt nhìn cô ta, “Cô còn chưa hết thời gian thử việc đã gây ra chuyện thị phi thế này, ngày mai không cần đến nữa.”
Cô nhân viên “òa” một tiếng khóc òa lên, ôm mặt chạy vào trong.
Quản lý gọi một cô nhân viên lớn tuổi hơn, trông khoảng hơn ba mươi tuổi, không quá xinh đẹp nhưng có vẻ tính cách rất tốt.
Cô ấy điềm đạm đến trước mặt tôi, hơi cúi người, nói: “Tiểu thư Hạ, tôi tên là Lữ Hân, đây là lần đầu tiên cô đến Miu Miu phải không? Tôi sẽ giúp cô làm một bài kiểm tra màu sắc trước, sau đó mới giới thiệu những kiểu dáng phù hợp nhất với cô.”
Nghe có vẻ chuyên nghiệp đấy, tôi vui vẻ đồng ý.
Cô ấy đưa tôi vào phòng trong, bảo tôi ngồi trước một chiếc bàn trang điểm, cô ấy đứng phía sau tôi, lấy ra một loạt các loại vải có màu sắc khác nhau, đặt cạnh má tôi để so sánh, cẩn thận quan sát sự thay đổi màu da của tôi dưới ánh đèn.
“Tiểu thư Hạ, màu da của cô thuộc loại trắng lạnh, vì vậy những màu như trắng ngà, trắng sữa sẽ làm cô trông dịu dàng và thanh lịch.
Còn những màu xanh nhạt như xanh da trời, xanh pastel sẽ khiến cô trông tươi tắn, thanh thoát.
Màu hồng nhạt, hồng anh đào sẽ làm tôn lên vẻ mềm mại của cô.
Đương nhiên, những màu hồng có độ bão hòa cao hơn như hồng cánh sen, hồng tím cô cũng có thể thử, sẽ thể hiện một vẻ quyến rũ khác biệt.
Nếu cô thích màu xanh lá cây, những màu xanh nhạt như xanh bạc hà sẽ phù hợp với cô hơn là xanh ô liu.”
Là người học chuyên ngành thiết kế thời trang, tôi đương nhiên rất quen thuộc với những cách phối màu này.
Nhưng Lữ Hân, với tư cách là một nhân viên bán hàng thời trang, lại là người chuyên nghiệp nhất mà tôi từng gặp.
Thực ra tôi rất rõ mình hợp với màu nào, nhưng cô ấy cứ thay đổi cách để khen tôi, tôi thực sự không nỡ ngắt lời cô ấy.
Cô ấy lại lấy ra mấy kiểu cổ áo khác nhau đặt lên n.g.ự.c tôi để ướm thử.
“Khuôn mặt cô rất ngọt ngào, là kiểu mặt tròn nhỏ nhắn, ngoài cổ cao có thể hơi nặng nề một chút, thì các kiểu cổ áo khác đều phù hợp với cô.
Nhưng tôi đặc biệt giới thiệu cô thử kiểu cổ Peter Pan, không chỉ khiến cô trông ngọt ngào đáng yêu mà còn làm khuôn mặt trông nhỏ nhắn hơn.”
Cô ấy lấy một chiếc cổ Peter Pan hơi lớn hơn một chút đeo cho tôi, hiệu quả thực sự rất tốt.
Tôi bắt đầu hiểu tại sao người giàu lại thích mua quần áo ở các cửa hàng đồ hiệu, giá trị cảm xúc mua sắm ở đây mười người bạn trai cũng không sánh bằng.
Chương 234: Lần sau chúng ta vẫn sẽ tặng xe đẩy nhỏ
Tôi tưởng như vậy là xong, không ngờ cô ấy còn cẩn thận đo chiều cao và ba vòng của tôi.
“Tiểu thư Hạ, tỉ lệ cơ thể của cô rất tốt, vòng eo thon gọn, vòng m.ô.n.g đẹp, thuộc dáng người đồng hồ cát.
Chúng ta có thể chọn những chiếc váy liền thân ôm sát, hoặc áo ngắn ôm sát kết hợp với quần ống rộng, để tôn lên vẻ đẹp đường cong của cô.”
Khuyết điểm của tôi cô ấy không hề nhắc đến, ưu điểm thì không bỏ sót một chi tiết nào.
Sau một loạt thao tác, cô ấy đã thành thạo phối cho tôi vài bộ quần áo với phong cách khác nhau, cẩn thận treo lên một giá treo di động, đẩy vào phòng thử đồ cho tôi, ngay cả giày và túi xách cũng đã được phối sẵn.
Mỗi khi tôi thay một bộ quần áo ra, Lữ Hân còn chu đáo đeo cho tôi những kiểu phụ kiện tóc khác nhau.
Lúc thì là một chiếc kẹp tóc, lúc thì đổi thành bờm tóc, hoặc chỉ là một chiếc dây buộc tóc, phải nói là mắt nhìn của cô ấy thực sự rất tốt, tuy chỉ là những món đồ nhỏ nhưng lại rất tăng điểm.
Tôi hết lần này đến lần khác mặc ra cho Tiêu Thế Thu xem, mỗi lần đều thấy ánh mắt anh ta lóe lên sự kinh ngạc, tôi phải thừa nhận, cảm giác này hoàn toàn khác so với trải nghiệm mua sắm cùng Hoàng Thiên Di.
Tôi đã cảm nhận sâu sắc thế nào là “nữ vì người yêu mình mà làm đẹp”.
Tôi thay liền sáu bộ quần áo, bắt đầu khó chọn lựa, “Anh thấy em mặc bộ nào đẹp nhất?”
“Bộ nào cũng đẹp.” Anh ta cười đầy cưng chiều.
“Không được, trả lời qua loa quá. Thái độ nghiêm túc chút đi.” Tôi bĩu môi không chịu buông tha, nhất định bắt anh ta phải nhận xét nghiêm túc.
Anh ta đầy "ý chí cầu sinh": “Màu trắng ngà thì dịu dàng thanh lịch, màu hồng phấn thì mềm mại đáng yêu, màu xanh lá thì tươi mát thanh thoát, màu xanh dương thì trong trẻo ngọt ngào, màu hồng tím thì kiều diễm động lòng người.