Tôi Làm Mẹ Kế Của Người Yêu Cũ - Chương 47
Cập nhật lúc: 21/09/2025 06:40
Hoàng Thiên Di miệng nói vẻ bất cần, nhưng trong ánh mắt nhìn tôi lại không giấu được sự ngưỡng mộ.
“Mẹ cậu chẳng phải chỉ có mình cậu là con gái sao? Gia cảnh nhà cậu tốt như vậy, làm sao có thể thiệt thòi cho cậu được?”
“Mẹ mình đúng là chỉ có mình mình là con gái, nhưng khi mình còn nhỏ, bà ấy phải cố gắng kiếm tiền, nên mình được bà ngoại nuôi nấng.
Bà ngoại có ba người con trai và hai người con gái, bà không chỉ giúp mẹ mình trông con, mà còn trông bốn đứa con của các cậu mình nữa. Hai đứa con trai của cậu út mình mới là cục cưng của bà ngoại, bà thường xuyên dạy chúng mình rằng đồ tốt phải nhường cho anh và em trai.
Họ là con trai, là gốc rễ của nhà họ Hoàng, còn nói rằng gia sản mà mẹ mình kiếm được, mình là con gái sau này chỉ cần một phần hồi môn là đủ rồi, còn gia sản phải dựa vào hai người anh họ để thừa kế.”
Không ngờ chủ nghĩa nữ quyền của Hoàng Thiên Di lại được hình thành trong một gia đình trọng nam khinh nữ như vậy.
“Vậy mẹ cậu cứ để bà ngoại sắp xếp sao?” Tôi hơi không dám tin.
“Đương nhiên là không, mẹ mình đã cãi nhau không ít lần với bà ngoại vì chuyện này, hồi nhỏ mình không có ai trông, mẹ mình đành phải nhịn nhục, đồ ăn vặt và đồ chơi mẹ mua cho mình gần như đều bị mấy anh họ lấy mất, chỉ có quần áo con gái là họ không mặc được.
Cho nên người ngoài nhìn vào thì thấy mình được nuôi rất tốt ở nhà bà ngoại, lúc nào cũng có quần áo mới để mặc.
Sau này mình mới học được, bà ngoại không thương mình, thì mình tự thương mình, mình bảo mẹ đừng mua đồ nữa, lén lút cho mình tiền, mình muốn gì thì tự mua.
Sau đó nữa, mình muốn chứng minh mình giỏi hơn mấy anh họ, nên mình đã cố gắng học hành hết sức, trong nhà chỉ có mình mình đậu vào đại học A.”
Hoàng Thiên Di nói rất bình thản, nhưng trong mắt lại ánh lên vẻ kiêu hãnh.
Những chuyện này trước đây cô ấy chưa từng kể với tôi, tôi cứ nghĩ tính cách cô ấy là do được mẹ chiều chuộng mà ra, không ngờ hoàn toàn là vì cô ấy tự mình nỗ lực.
“Trước năm tuổi mình cũng sống với bà ngoại, bà ngoại đối xử với mình rất tốt, có món ngon nào cũng đều giữ lại cho mình ăn, ở nhà, mình là đứa được cưng chiều nhất.
Đáng tiếc bà ngoại mất sớm, sau khi bà mất, mình không còn được ai cưng chiều nữa.
Bà nội không thích mình, chê mình là con gái, càng chê mẹ mình không sinh được cháu trai cho bà.
Mẹ mình để chứng minh mình xuất sắc hơn những đứa con trai của các chú, các bác, đã bỏ ra rất nhiều công sức và tiền bạc, cho mình học đủ các lớp năng khiếu, luyện thi, bà nội vì chuyện này mà không ít lần cãi nhau với mẹ mình, bà cho rằng số tiền đó nên chi cho mấy đứa em họ trai của mình.
Khác với cậu, cậu là tự mình muốn cố gắng, còn mình là do mẹ mình ép mình cố gắng, về điểm này thì mình vẫn rất cảm ơn mẹ mình, nếu không thì hai đứa mình cũng sẽ không quen biết nhau.”
--- Chương 47 ---
Có đàn ông thích n.g.ự.c phẳng
Nói rồi tôi rất cảm khái muốn ôm cô ấy một cái thật chặt, nhưng kết quả lại bị 'hung khí' vĩ đại của cô ấy cản lại.
Nhìn 'phiên bản C Plus' trước n.g.ự.c cô ấy, rồi nhìn lại 'phiên bản B mini' của mình, cái cảm xúc vừa nhen nhóm khi cùng cô ấy ôn lại chuyện cũ tan biến sạch.
Tôi nhìn chằm chằm vào 'khe sự nghiệp' của cô ấy, có chút ngưỡng mộ nói: “Có phải đàn ông đều thích n.g.ự.c lớn không nhỉ?”
“Cũng không chắc đâu, nói không chừng có đàn ông lại thích nhỏ thì sao, dù gì cũng có đàn ông thích n.g.ự.c phẳng mà.”
“Không đời nào, còn có người thích n.g.ự.c phẳng sao?”
Tôi không tin, tôi học ít nhưng cũng không thể lừa tôi được.
“Đúng vậy, nếu không thì đồng tính luyến ái từ đâu ra.”
Có lý! Về vấn đề nam nữ, Hoàng Thiên Di luôn có những cái nhìn độc đáo!
“Cậu có cách nào cho chỗ này lớn hơn không?” Tôi mặt dày hỏi cô ấy.
Cô ấy bĩu môi: “Để đàn ông của cậu xoa bóp nhiều vào, nghe nói có thể lớn hơn.”
Tôi tiếp tục truy hỏi: “Cậu là nhờ vậy mà lớn lên à?”
“Ha!” Cô ấy khinh thường nói: “Chị đây là đẹp tự nhiên.” Nói rồi còn dùng hai tay nâng n.g.ự.c một cái, một trận sóng vỗ cuồn cuộn, tôi nhìn mà còn đỏ mặt tim đập, đừng nói là đàn ông.
Ký túc xá tắt đèn, nhưng tôi vẫn chưa có ý buồn ngủ: “Thiên Di, cậu có dự định gì sau khi tốt nghiệp không? Ở lại thành phố A phát triển hay về quê?”
“Mình định ở lại thành phố A, sau khi xây dựng được nền tảng vững chắc thì đón mẹ mình lên đây, bán công ty đi, đổi hết thành tiền mặt, đỡ cho mấy cậu cứ nhòm ngó.”
Cô ấy thở dài, rồi nói tiếp: “Mạnh Mạnh, hôm qua mẹ mình còn gọi điện thoại cho mình, nói mấy anh họ đều muốn vào công ty của bà ấy làm, rõ ràng chả biết gì, mà cứ đòi làm quản lý, bản thân vào không nói, còn muốn dẫn bạn gái theo cùng, nói cho bạn gái làm tài chính, khiến mẹ mình phiền c.h.ế.t đi được.
Mình bảo bà ấy chuyển nhượng cổ phần đi, về thành phố A sống với mình, bà ấy nói sẽ suy nghĩ vài ngày rồi trả lời mình. Còn cậu thì sao? Cậu nghĩ thế nào?”
“Mẹ mình muốn mình và Lương Tử Thành về quê thi công chức, thi đậu thì kết hôn, sinh con.”