Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1091: Rèn Luyện!
Cập nhật lúc: 04/09/2025 12:04
Tô Tuyết bỗng nhiên hoảng hốt ngẩng đầu nhìn Kiều Sơn.
Sắc mặt Kiều Sơn càng lúc càng đen tối. Đen đến mức có thể nhỏ cả mực. Xem ra ông đã đoán đúng. Năm đó, Kiều Niên có hơn một triệu!
- Số tiền còn lại đâu? Mày đưa hết cho mấy anh đẹp trai nhà mày rồi à? - Kiều Sơn tức giận hỏi.
Tô Tuyết sợ hãi nhìn Kiều Sơn. Bà nhớ lại những gì Kiều Vũ đã nói với bà lúc ở bệnh viện. Lúc đó, bà thậm chí còn từ chối sự giúp đỡ của Kiều Vũ.
- Không, toàn bộ số tiền đó đều dùng để chi tiêu trong nhà! - Tô Tuyết chắc chắn không dám thừa nhận mình đã từng có người đàn ông nào đó.
Cầm bức thư, bà nhìn Kiều Sơn.
- Kiều Hân đã làm sai với em. Chắc chắn nó cố tình bịa đặt những chuyện này, vì em đã giao nó cho Lục Châu! Chồng à, em thật sự vô tội.
- Ý mày là con gái mày vu oan cho mày sao? - Kiều Sơn tát Tô Tuyết một cái thật mạnh. Không ngờ Tô Tuyết vẫn không chịu thừa nhận. Người phụ nữ này thật sự quá đê tiện, vô liêm sỉ!
- Đúng vậy. Anh không thấy giờ nó hận em đến mức nào sao? Nó bịa chuyện thật đấy! Nghĩ kỹ lại xem. Nó còn nhỏ như vậy, sao nhớ được nhiều chuyện như vậy? - Tô Tuyết lo lắng giải thích, thân thể không khỏi run lên. Bà không biết Kiều Sơn có tin mình không.
- Trước đây tao đã đánh giá sai mày rồi. Không ngờ mày lại có nhiều trai đẹp như vậy. Đến bây giờ, mày vẫn có thể nói dối trơ trẽn như vậy. Lời nói của mày thật sự rất dễ nghe. Nếu tao biết mày ăn nói lưu loát như vậy, mấy năm nay mày nên đi làm nhân viên bán hàng thì hơn. Biết đâu mày đã kiếm được kha khá tiền rồi. Cần gì phải tốn tiền tìm đàn ông chứ? Trực tiếp bán mình cũng không tệ! - Kiều Sơn mỉa mai nói.
- Anh thật sự hiểu lầm rồi. Em thật sự không làm những chuyện này! - Tô Tuyết khóc đến mức thở không ra hơi. Cuối cùng, bà vẫn nói ra những lời đó.
Nỗi giận trong mắt Kiều Sơn càng lúc càng dữ dội. Mắt ông càng lúc càng đỏ. Ông túm lấy Tô Tuyết, đập đầu bà vào tường.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi người nếu theo đọc truyện em thì xin hãy chỉ đọc ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng đọc ở các trang web ăn cắp truyện em để em có động lực ra chương nhanh ạ.]
Thịch thịch!
Thịch thịch!
Lại nữa, lại nữa!
Tô Tuyết đau đến mức hoa cả mắt. Bà cảm thấy một luồng điện ấm áp từ đỉnh đầu chảy xuống. Bà đưa tay chạm vào thì phát hiện mình đang chảy máu!
- Buông em ra! Em thật sự biết lỗi rồi. Anh không thể tha thứ cho em sao? - Tô Tuyết hét lớn. Bà quỳ xuống, vẻ mặt hối lỗi, nhìn Kiều Sơn van nài.
- Mày biết mày sai rồi. Mày muốn tao tha thứ cho mày sao? Tại sao lúc đó mày vẫn còn làm những chuyện này? - Ánh mắt Kiều Sơn tràn đầy sát khí. Trước đây, ông cứ tưởng Tô Tuyết chỉ lừa dối mình. Ông thầm nghĩ Tô Tuyết đã lớn tuổi rồi. Vì hai đứa con, Tô Tuyết biết mình sai, ông sẽ tha thứ cho bà!
Nhưng giờ đây, ông mới nhận ra sai lầm của bà thật nực cười. Tô Tuyết có thể già đi nhưng không bao giờ trở nên tốt đẹp. Hơn nữa, bà đã lừa dối ông từ lâu rồi!
Bao năm qua, ông đã vất vả làm việc bên ngoài, mang hết tiền về nhà!
Ông đã chống chọi với biết bao cám dỗ bên ngoài, nhưng ông không ngờ vợ mình lại phản bội mình!
Một người phụ nữ bạc tình như vậy không nên sống trên đời này!
Lòng hận thù dâng trào trong lòng Kiều Sơn. Ông dùng hai tay túm lấy cổ Tô Tuyết, dùng sức. Vẻ mặt càng thêm hung dữ.
- A!
Tô Tuyết hét lên. Kiều Sơn siết chặt cổ bà đến nỗi oxy trong phổi bà sắp cạn kiệt. Mặt bà càng lúc càng đỏ. Bà đưa tay ra, muốn gỡ tay Kiều Sơn ra khỏi cổ mình.
Nhưng Kiều Sơn quá mạnh, bà hoàn toàn không thể thoát khỏi bàn tay ông.
Thời gian trôi qua từng chút một. Tô Tuyết cảm thấy đã rất lâu rồi. Mọi thứ trước mắt dần trở nên trắng xóa, mí mắt bà ngày càng nặng trĩu. Sức lực trong cơ thể dường như bị rút cạn, bà hoàn toàn không thể vùng vẫy.
Tô Tuyết chớp mắt yếu ớt. Cuối cùng, bà nhắm mắt lại, bàn tay đang giữ Kiều Sơn yếu ớt rơi xuống đất.
Lúc này, Kiều Vũ vội vã chạy đến. Thấy Kiều Sơn vẫn đang siết chặt Tô Tuyết, Tô Tuyết quỳ xuống bên cạnh xe lăn như một món đồ chơi hỏng.
- Bố! - Kiều Vũ vội vàng bước tới, đẩy tay Kiều Sơn ra.