Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1101: Đuổi Cô Ta Đi!
Cập nhật lúc: 04/09/2025 12:04
Cố Châu gọi điện thoại trực tiếp cho bảo vệ. Cuộc gọi được thực hiện rất nhanh.
- Bảo vệ, có một kẻ điên ở cửa nhà chúng tôi. Hệ thống an ninh của các anh hoạt động như thế nào vậy?
- Xin lỗi, tôi có thể biết anh đang ở đâu không?
Cố Châu cho anh ta số nhà rồi buông Thẩm Phương ra. Anh đứng cạnh Kiều Niên, đưa tay ôm eo cô. Chỉ khi đó tâm trạng anh mới tốt hơn.
Chưa đầy hai phút, bảo vệ đã đến và kéo Thẩm Phương đi.
Thẩm Phương bị bảo vệ lôi đi trong bộ dạng thảm hại. Cô liên tục quay lại nhìn Cố Châu và hét lớn.
- Em đã nguyện ý từ bỏ địa vị để đi theo anh rồi. Sao anh còn làm vậy với em? Rõ ràng em xinh đẹp hơn Kiều Niên nhiều! Kiều Niên thôi miên anh rồi. Tình cảm của anh dành cho Kiều Niên không phải là thật! Anh bị cô ta lừa dối!
Giọng Thẩm Phương càng lúc càng xa. Cố Châu hoàn toàn không để tâm đến lời Thẩm Phương. Ôm Kiều Niên trong tay, anh đi bộ vào nhà.
Cố Châu đóng cửa sân, trầm ngâm nói.
- Xem ra hệ thống an ninh khu biệt thự cần phải tăng cường. Lát nữa, anh sẽ cho bảo vệ canh cửa!
Khi Kiều Niên nghe thấy lời Cố Châu, cô gật đầu đồng ý.
- Hồi đó, Tống Mạn từng ở đây. Cô ta và Kiều Hân cấu kết với nhau. Chuyện biệt thự Đông Giang chắc hẳn nhiều người biết. Nơi này giờ không còn an toàn nữa rồi.
Ban đầu, Cố Châu cũng không nghĩ ngợi nhiều. Giờ nghe Kiều Niên nói, anh trầm ngâm một lát rồi nói.
- Chúng ta nên chuyển nhà thôi! Nhưng dù sao thì vẫn phải tìm người trông coi chỗ này. Đến lúc đó xem bọn họ có đến tìm chúng ta không.
- Được. - Kiều Niên mỉm cười gật đầu.
Cố Châu cúi đầu, hôn lên trán Kiều Niên. Cơn buồn nôn vừa rồi lập tức tan biến. Anh dịu dàng nhìn Kiều Niên.
- Anh đi gọi điện thoại.
Cố Châu gọi cho Trần Thanh, anh hỏi.
- Giờ cậu đang ở đâu?
- Nhị thiếu gia, tôi đang ở bệnh viện nhà họ Cố. Tôi đã gọi người đến phẫu thuật cho Thẩm Hạo rồi. Hắn ta giờ là thái giám. Chúng ta nên nhốt hắn lại hay thả hắn đi? - Giọng Trần Thanh đầy vẻ cung kính.
Cố Châu nghe thấy lời Trần Thanh, ánh mắt anh trở nên lạnh lùng.
- Thả hắn ra!
Thẩm Hạo giờ đã là thái giám rồi. Tương lai ông ta không thể làm đàn ông được nữa. Anh không thể phí công sức cho một người như vậy.
Trước đây, Thẩm Hạo đã ngoại tình. Giờ ông ta là thái giám. Hứa Thu chắc cũng không muốn Thẩm Hạo nữa.
Trần Thanh gật đầu.
- Được rồi, Nhị thiếu gia. Tôi thả hắn ta đi.
Thấy Kiều Niên bước vào phòng khách, Cố Châu hạ giọng hỏi.
- Trước đây tôi nhờ cậu điều tra chuyện sinh nở của Niên Nhi. Việc điều tra thế nào rồi?
Trần Thanh nắm chặt điện thoại, cau mày, vẻ mặt bất lực.
- Nhị thiếu gia, tôi đã điều tra rồi. Mọi thứ đều bình thường. Không có gì bất thường cả.
Cố Châu nhíu mày. Lúc đó, chuyện đứa bé bị tráo đổi, chắc hẳn có rất nhiều người liên quan. Anh không tin nếu không có chứng cứ thì ai cũng có thể im lặng, nên nói.
- Cậu đi điều tra xem tuần trước ngày hôm đó, tất cả các bệnh viện trong thành phố đã sinh bao nhiêu đứa trẻ. Lúc đó, Niên Nhi sinh ba đứa. Một đứa nữa chắc chắn đã bị đưa đi rồi. Cậu đi tìm tin tức về đứa trẻ đó.
- Ba đứa sao? - Trần Thanh sửng sốt.
Ban đầu, anh cứ tưởng Nhị thiếu gia chỉ có Tiểu Kỳ. Sau đó, Tiểu Thi xuất hiện. Anh cứ tưởng Nhị thiếu gia và Thiếu phu nhân ngây ngô kia đã sinh đôi.
Chỉ mới không gặp Nhị thiếu gia một thời gian, Nhị thiếu gia đã nói với anh rằng Thiếu phu nhân ngây ngô kia đã sinh ba.
Chuyện này... chuyện này thật quá hoang đường!
- Phải. - Cố Châu xác nhận.
Trần Thanh lấy lại tinh thần, nói.
- Nhị thiếu gia, tôi sẽ làm ngay.
Cố Châu cúp máy, đi về phía phòng khách. Thấy Kiều Niên từ trong bếp bước ra, tay cầm hai ly nước ép trái cây, ánh mắt anh dần dần dịu lại.
- Đây. - Kiều Niên bước đến bên cạnh Cố Châu, đưa cho anh một ly nước ép trái cây.
Cố Châu cầm lấy, kéo tay Kiều Niên ngồi xuống sofa, nhẹ nhàng nói.
- Niên Nhi, em hẹn gặp Tần Xuyên nhé. Anh muốn gặp cậu ấy!
Kiều Niên cũng muốn hỏi Tần Xuyên chuyện gì đã xảy ra lúc đó, nên gật đầu nói.
- Được rồi.
Kiều Niên gọi Tần Xuyên. Hai người hẹn gặp nhau tại quán cà phê Venus lúc bảy giờ tối nay.
Cố Châu và Kiều Niên mải mê với đứa con thứ ba nên sáu giờ đã lên đường đến quán cà phê.
Hai người ngồi trong phòng riêng. Cố Châu nhíu mày, thỉnh thoảng lại nhìn điện thoại, muốn xem có tin tức gì từ Trần Thanh không.
Tuy nhiên, điều khiến Cố Châu thất vọng là Trần Thanh không hề nhắn tin cho anh.