Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1118: Nhầm Phòng?
Cập nhật lúc: 04/09/2025 12:05
Lục Kỳ rối bời. Cô cứ tưởng phải rất lâu nữa mới gặp được Giang tiên sinh. Không ngờ hôm sau khi giải xong câu đố, Giang tiên sinh lại hẹn gặp cô.
Suy nghĩ về việc gặp Giang tiên sinh tối qua cứ lởn vởn trong đầu Lục Kỳ. Cô trằn trọc mãi, gần như cả đêm không ngủ!
Người phục vụ mở cửa phòng riêng mời Lục Kỳ vào!
Lục Kỳ mỉm cười với người phục vụ.
- Cảm ơn!
Lục Kỳ rời mắt khỏi mặt người phục vụ, ánh mắt rơi xuống phòng riêng. Thấy cả phòng riêng toàn là người mặc vest đen, cô chớp mắt vẻ khó hiểu.
Chẳng lẽ cô nhớ nhầm số phòng riêng rồi sao?
Lục Kỳ xấu hổ đến mức không dám nhìn mọi người. Cô lặng lẽ lùi lại và đi về phía cửa. Lúc này cô mới nhận ra cửa phòng riêng đã đóng. Cô vội vàng lấy điện thoại ra xem email. Địa chỉ cuộc hẹn ghi trên email ở đây!
Cô không đến nhầm chỗ!
Kỳ lạ, sao trong phòng lại có nhiều người lạ thế?
Lục Kỳ lúng túng mở cửa, định đi ra ngoài. Vừa mở cửa, một người đàn ông đã đứng trước mặt cô.
....
Kiều Niên uể oải nằm dài trên giường, nghĩ đến việc tối qua không nhận được cuộc gọi nào từ Lục Kỳ. Giờ cô gọi lại cho Lục Kỳ. Vừa mở điện thoại lên, cô thấy tin nhắn của Lục Kỳ.
Thầy Giang nào cơ?
Kiều Niên có linh cảm không lành. Cô vội vàng chuẩn bị gọi cho Lục Kỳ!
Mười câu hỏi trong bài đăng đó có liên quan đến Giang Trì không?
Bất kể đối phương có phải là Giang Trì hay không, chỉ cần Lục Kỳ không gặp mặt anh ta, cô ấy sẽ không gặp nguy hiểm.
Kiều Niên chưa kịp gọi điện thì điện thoại đã reo. Là Tần Xuyên.
- Alo? Lão Tần?
Giọng nói bình tĩnh của Tần Xuyên vang lên từ điện thoại di động. Anh nói.
- Kiều Niên, Giang Trì đã đến An Thành!
Tim Kiều Niên giật thót, sống lưng lạnh toát. Cô nhớ lại tin nhắn Lục Kỳ gửi trước đó, nhíu mày, sốt ruột hỏi.
- Vậy anh có biết Giang Trì đến An Thành làm gì không?
- Vừa xuống máy bay là anh ta đã đến quán cà phê Venus rồi!
Tim Kiều Niên giật thót. Cô nuốt nước bọt, vội vàng nói.
- Lão Tần, anh đến quán cà phê Venus ngay đi. Lục Kỳ đã đến đó rồi. Con bé vừa nhắn tin cho tôi, nói là muốn gặp thầy Giang. Tôi hơi lo lắng cho sự an toàn của con bé. Nếu thầy Giang là anh Giang, con bé có thể bị thương. Anh giúp tôi bảo vệ em gái tôi. Tôi sẽ quay lại ngay!
- Được!
Sau khi cúp máy, Tần Xuyên tháo tai nghe Bluetooth trên tai ra và nhấn ga. Chiếc xe lập tức biến mất ở cuối con đường như một mũi tên!
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi người nếu theo đọc truyện em thì xin hãy chỉ đọc ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng đọc ở các trang web ăn cắp truyện em để em có động lực ra chương nhanh ạ.]
Quán cà phê Venus!
Lục Kỳ ngước nhìn người đàn ông trước mặt. Dù đã quen ngắm nhìn những người anh đẹp trai trong gia đình, và thẩm mỹ của cô đã được nâng lên gấp bội, cô vẫn không khỏi sững sờ khi nhìn thấy người đàn ông trước mặt!
Đôi mắt xanh biếc của người đàn ông như biển cả, mê hoặc lòng người.
- Anh Giang Trừng? - Lục Kỳ lẩm bẩm. Người đàn ông trước mặt cô trông rất giống Giang Trừng.
Vừa dứt lời, cô cảm nhận được áp lực từ người đàn ông, vội vàng nói.
- Xin lỗi, có lẽ tôi đã nhầm anh với người khác!
Anh Giang Trừng đã mất hai năm trước!
Lục Kỳ hơi cụp mắt xuống, không để ý đến ánh mắt dò xét của người đàn ông. Cô định vòng qua người đàn ông rồi rời đi!
Giang Trì cúi đầu nhìn cô gái trước mặt. Cô gái có mái tóc ngắn ngang tai, khuôn mặt nhỏ bằng lòng bàn tay. Cô gái trông rất ngoan ngoãn, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng biết là một cô bé ngoan ngoãn!
Tuy nhiên, cô gái này lại mặc một chiếc áo len rộng thùng thình và quần jean rộng thùng thình. Trông cô như một tomboy vậy!
Giang Trì nhìn khuôn mặt cô gái trước mặt, cảm thấy quen quen. Hình như đã gặp ở đâu rồi.
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Giang Trì. Khuôn mặt cô gái dần dần hòa quyện với Kiều Niên.
Khuôn mặt cô gái này giống Kiều Niên đến 70%, nhưng hơi thấp. Đầu cô vừa chạm n.g.ự.c anh.
Thấy cô sắp rời đi, Giang Trì liền dịch người ra chắn đường, nhìn chằm chằm không chớp mắt.