Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1237: Không Bẩn
Cập nhật lúc: 05/09/2025 08:54
Cô bẩn ở chỗ nào?
Rõ ràng là không bẩn chút nào!
Tưởng Nguyệt đã nổi giận đùng đùng. Cô nhìn Kiều Niên với vẻ chán ghét, tức giận nói.
- Kiều Niên, cô quá giỏi tô trét. Cô còn tưởng mình cao siêu lắm sao? Cô tự đề cao mình quá. Cô nói tôi bẩn. Tôi bẩn ở chỗ nào? Rõ ràng tôi đang sống rất tốt. Bao nhiêu người ghen tị với tôi? Cô chỉ ghen tị vì tôi sống tốt hơn cô thôi!
Nói đến đây, Tưởng Nguyệt đứng dậy, lạnh lùng nhìn Kiều Niên.
- Cô quên năm đó cô gả vào nhà họ Cố sao? Cô là tiểu thư nhà họ Kiều không được cưng chiều, gả thay người khác, cô đã quen với việc tránh vận rủi rồi. - Tưởng Nguyệt nắm chặt tay, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên dữ dội. Giọng nói cũng cao vút.
- Cô không nghĩ là cô vô dụng đến mức đi lấy chồng thay người khác sao? Nói dễ nghe hơn thì là lấy chồng thay em gái mình. Nói nặng hơn thì là cướp bạn trai của em gái mình.
Tưởng Nguyệt càng nói càng kích động.
- Cô chỉ là con đàn bà cướp anh tôi. Sao cô dám nói về sự chính trực trước mặt tôi? Cô thật sự nghĩ mình là cái thá gì chứ? Cô còn chẳng biết đạo đức là gì mà còn cả gan lên mặt chỉ trích người khác. Đúng là đạo đức giả!
Kiều Niên nhìn vẻ mặt cuồng loạn của Tưởng Nguyệt rồi mỉm cười, như thể đang xem một chú hề biểu diễn. Đôi môi đỏ mọng của cô khẽ hé mở, giọng nói lạnh lùng.
- Nếu tôi không nhầm thì vết bỏng trên cổ cô là do sáp ong gây ra!
Tưởng Nguyệt hơi sững sờ, mặt tái mét. Trong cơn hoảng loạn, cô kéo cổ áo lên, cố gắng che giấu vết bỏng trên cổ. Ánh mắt cô có chút xa xăm.
Nhìn thấy Tưởng Nguyệt như vậy, Kiều Niên thản nhiên nói.
- Không ngờ cô lại giỏi S&M đến vậy! Làm M chắc hẳn rất thú vị!
Kiều Niên dừng lại một chút rồi nói tiếp.
- Những người S&M thực sự là những người sẵn sàng chơi đùa với đạo cụ, nhưng cả hai bên đều biết giới hạn của mình. Họ sẽ không để lại bất kỳ dấu vết nào trên người. Vết bỏng trên cổ cô chắc sẽ không biến mất!
- Im lặng! - Tưởng Nguyệt tức giận hét lên.
Thấy Tưởng Nguyệt nổi cơn tam bành vì nhục nhã, Kiều Niên thở dài một hơi rồi nói tiếp.
- Vậy ra cô nghĩ cuộc sống như chó của cô là tốt đẹp sao? Được rồi, miễn là cô nghĩ tốt đẹp. Tôi sẽ không tước đoạt phúc khí của cô. Dù sao thì tôi cũng không hứng thú làm đồ chơi cho người khác...
- Im lặng! Tôi bảo cô im lặng! - Tưởng Nguyệt hét lên như một kẻ điên.
Những gì ông chủ Kim đã làm với cô hiện lên trong đầu cô.
Cô đã bị ông ta đánh đòn!
Cô bị ép phải bò lê trên đất như một con chó!
Ông ta treo cô lên!
Ông ta đã nhỏ nến lên người cô!
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi người nếu theo đọc truyện em thì xin hãy chỉ đọc ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng đọc ở các trang web ăn cắp truyện em để em có động lực ra chương nhanh ạ.]
...
Những ký ức nhục nhã đó lập tức ùa về trong tâm trí cô.
Tưởng Nguyệt từng là một người rất kiêu ngạo. Trước đây, cô chấp nhận những chuyện đó chỉ để trả thù và tìm một nơi để ổn định cuộc sống.
Cô cảm thấy mình chỉ có thể làm một con ch.ó trước mặt ông chủ Kim. Bằng cách đó, cô vẫn có thể bình tĩnh đối mặt với mọi thứ xung quanh.
Nhưng sự chế giễu của Kiều Niên khiến cô nhận ra rằng vẫn còn những người khác biết về nỗi nhục mà cô phải chịu đựng.
Tưởng Nguyệt mím chặt môi, thở hổn hển. Cô nhìn Kiều Niên với đôi mắt đỏ hoe, cơn giận đã lên đến cực điểm.
Thấy Tưởng Nguyệt hành động như một con ch.ó điên, Kiều Niên không nói gì. Cô chỉ lặng lẽ nhìn Tưởng Nguyệt.
Tưởng Nguyệt mất một lúc lâu mới bình tĩnh lại. Cô vén tóc ra sau tai, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt Kiều Niên, mỉa mai nói.
- Kiều Niên, tất cả là tại cô mà tôi thành ra thế này. Chính là cô! Cô là con đàn bà độc ác đã đuổi tôi ra khỏi nhà, hủy hoại cả cuộc đời lẫn thể diện của tôi, không cho tôi nơi nào để đi! Giờ thì cô biết cách diễn kịch rồi đấy, hừ!
Kiều Niên nhìn Tưởng Nguyệt đang giả vờ như chó dại. Cô cảm thấy Tưởng Nguyệt thật đáng thương. Cô bình tĩnh nói.
- Tưởng Nguyệt, lý do cô trở nên như vậy không liên quan gì đến tôi. Tất cả là do cô.
- Cô nói nhảm!
- Cô và Triệu Thiến đều được bà nội nuôi dưỡng, bà nội càng cưng chiều cô hơn. - Kiều Niên nhìn vẻ mặt Tưởng Nguyệt, hình ảnh Triệu Thiến hiện lên trong đầu cô.
- Cô ấy hiện đang học thiết kế thời trang ở Paris. Cô ấy có những điều mình muốn làm và những ước mơ của mình. Cuộc sống của cô ấy giờ chẳng phải tốt hơn cô sao?