Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1262: Ngoan Ngoãn
Cập nhật lúc: 07/09/2025 16:00
Thấy Tiểu Thi vui vẻ, Cố Kỳ đưa điện thoại cho cô và nói.
- Em nghe máy đi!
Tiểu Thi cầm lấy điện thoại, gật đầu lia lịa. Cô vội vàng nghe máy.
Cuộc gọi vừa kết nối, khuôn mặt xinh đẹp của Kiều Niên hiện lên trên màn hình.
Tiểu Thi nắm chặt điện thoại, nhìn gương mặt Kiều Niên trên màn hình, ngọt ngào gọi.
- Mẹ ơi!!!
Sau khi Tiểu Thi gọi xong, cô đứng cạnh Cố Kỳ, để cậu bé xuất hiện trên màn hình.
Cố Kỳ nhìn Kiều Niên và gọi.
- Mẹ ơi!
- Tiểu Thi, Tiểu Kỳ. - Khi Kiều Niên cười, mắt cô đã cong thành hình trăng khuyết.
Tiểu Thi mặc một chiếc áo len trắng, tóc búi hai bên, trông rất đáng yêu.
Cố Kỳ cũng mặc một chiếc áo len trắng. Gương mặt cậu không biểu cảm, nhưng cô vẫn thấy được nụ cười trong mắt cậu.
Kiều Niên dịu dàng nhìn hai đứa trẻ. Giọng nói cũng dịu dàng hơn. Cô mỉm cười hỏi.
- Đến giờ ăn tối rồi. Hai đứa ăn chưa?
Tiểu Thi mỉm cười gật đầu. Khuôn mặt cô bé tràn ngập niềm vui khi nói.
- Con ăn tối rồi. Tối nay con ăn canh trứng. Có cả thịt heo xé vị cá nữa. Ngon lắm!
- Ừ, Tiểu Thi ngoan lắm. Ăn nhiều vào. Tiểu Thi sẽ cao lớn và trưởng thành! - Kiều Niên nhìn Tiểu Thi, trong mắt tràn đầy ý cười.
Cô nhìn Cố Kỳ.
- Hôm nay Tiểu Kỳ có ăn ngoan không?
Kiều Niên biết Cố Kỳ bình thường rất ít nói, cho nên cô luôn hy vọng cậu sẽ nói nhiều hơn.
Cố Kỳ gật đầu nói.
- Vâng, con ăn nhiều như em vậy.
- Mẹ nhớ các con lắm. Các con có nhớ mẹ không? - Kiều Niên mỉm cười hỏi.
- Vâng! - Tiểu Thi nói đến đây, nụ cười trên mặt cô bé hơi nhạt đi, nhưng cô bé biết bố mẹ đang đi tìm em gái. Chắc phải lâu lắm mới về. Tuy hy vọng bố mẹ về sớm, nhưng cô bé cũng hy vọng hai người sớm tìm được em gái.
Cố Kỳ đứng bên cạnh gật đầu.
- Ngoan lắm. Hôm nay mẹ thấy quần áo đẹp trên phố nên mua cho mỗi đứa một bộ. - Kiều Niên cười nói.
Nụ cười trên mặt Tiểu Thi càng thêm rạng rỡ. Cô bé vui vẻ nói.
- Cảm ơn mẹ. Hôm nay con và anh trai chơi trò chơi và đọc sách. Hôm qua, chúng con còn theo bà cố lên chùa cầu phúc. Bà cố cầu bình an cho anh trai và con. Bà còn cầu bình an cho bố và mẹ nữa. Bà nói khi bố về sẽ tặng bố một lá bùa hộ mệnh!
Nói xong, Tiểu Thi một tay cầm điện thoại, tay kia kéo Cố Kỳ vào phòng làm học. Đến phòng làm học, cô bé đẩy cửa bước vào, ngoan ngoãn nói.
- Mẹ ơi, hôm qua bác sĩ gia đình còn khám sức khỏe cho con nữa. Bác sĩ còn nói sức khỏe của con rất tốt. Bác sĩ gia đình cũng nói sức khỏe của anh trai con rất tốt!
Tiểu Thi ngồi trên chiếc ghế sofa nhỏ trong phòng làm việc, nhìn Kiều Niên qua điện thoại. Cô kể lại chi tiết mọi chuyện hai ngày qua cho Kiều Niên nghe rồi mới dừng lại.
Kiều Niên ngồi bên ghế sofa, nhìn vẻ mặt ngoan ngoãn và dịu dàng của Tiểu Thi qua điện thoại. Mắt cô tràn ngập ý cười. Cô khao khát được bay về nhà ngay lập tức. Như vậy, cô có thể ôm Tiểu Thi và Cố Kỳ vào lòng.
- Tiểu Thi và Tiểu Kỳ, đoán xem khi nào bố mẹ về nhé?
Cố Kỳ nghe thấy lời Kiều Niên nói, liền chủ động xuất hiện trên màn hình. Cậu bé nhìn Kiều Niên không chớp mắt.
- Mẹ ơi, mẹ tìm thấy em trai của chúng con chưa?
- Mẹ ơi, mẹ tìm thấy em gái của chúng con chưa? - Tiểu Thi hỏi.
Nghe thấy hai đứa nhỏ đều lo lắng cho đứa thứ ba, trong mắt Kiều Niên thoáng hiện vẻ cô đơn. Cô khẽ nói.
- Vẫn chưa, nhưng vì một số việc khác, chúng ta định ngày mai về nhà. Con vui chứ?
Mắt Tiểu Thi sáng lên, nhưng sau một hồi do dự, cô bé hỏi.
- Mẹ ơi, mẹ không định tiếp tục tìm nữa sao?
Tuy Cố Kỳ không nói gì, nhưng vẫn lo lắng nhìn Kiều Niên.
- Chúng ta sẽ tiếp tục tìm, nhưng vẫn phải dành thời gian cho hai con. Khi về, chúng ta sẽ đi công viên giải trí với hai con. Các con vui chứ? - Kiều Niên nhìn Tiểu Thi và Cố Kỳ với vẻ mặt đau lòng. Hai đứa trẻ này thật sự quá hiểu chuyện. Chúng hiểu chuyện đến mức khiến cô đau lòng.
- Vâng. - Tiểu Thi suýt nữa nhảy dựng lên vì vui mừng.
Trong mắt Cố Kỳ hiện lên một nụ cười nhẹ.
Nụ cười trên mặt Kiều Niên càng lúc càng rõ ràng. Cô nhẹ nhàng hỏi.
- Con có muốn nói chuyện với bố không?
Vừa nói, Kiều Niên vừa nhìn về phía Cố Châu vừa bước vào.