Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1343: Tình Anh Chị Em
Cập nhật lúc: 10/09/2025 16:00
Kiều Niên bế Tiểu Bảo đến ghế sofa và ngồi xuống. Cô nói với người hầu đứng cách đó không xa.
- Đem một đôi dép lê cho Tiểu Bảo đi.
Ngửi thấy mùi hương của Kiều Niên, Tiểu Bảo cảm thấy thoải mái lạ thường. Cậu bé dụi đầu vào vai Kiều Niên.
- Mẹ.
Cố Kỳ và Tiểu Thi ngồi bên cạnh thấy Tiểu Bảo nũng nịu như trẻ con, cũng muốn được mẹ ôm như vậy.
- Ừ. - Kiều Niên nhẹ nhàng véo má Tiểu Bảo, cười nói.
- Nhóc con, con có muốn gặp bà cố, anh trai và chị gái của con không?
Khi Tiểu Bảo nghe nói sắp được gặp gia đình, cơn buồn ngủ của cậu bé gần như tan biến. Vừa mở mắt ra, cậu đã thấy Cố Kỳ và Tiểu Thi đang nhìn mình chằm chằm cách đó không xa.
Tiểu Bảo đỏ mặt. Lúc còn ở nhà bố, cậu vẫn luôn muốn gặp anh trai và chị gái. Giờ được gặp họ, cậu có chút bối rối.
- Tiểu Bảo. Đây là anh trai và chị gái của con, Tiểu Kỳ và Tiểu Thi. - Thấy Tiểu Bảo nhìn Cố Kỳ và Tiểu Thi, Kiều Niên mỉm cười nói.
Nói xong, Kiều Niên bảo Tiểu Bảo nhìn sang hướng khác và nói.
- Đây là bà cố của con. Bố con chắc đã kể cho con nghe rồi chứ?
Ánh mắt Tiểu Bảo dõi theo Kiều Niên. Cuối cùng, cậu nhìn sang bà Cố. Nhìn vẻ mặt của bà Cố, cậu ngoan ngoãn chào hỏi.
- Bà cố.
Nghe Tiểu Bảo gọi mình, ánh mắt bà càng thêm dịu dàng. Bà đưa tay nắm lấy tay Tiểu Bảo, dịu dàng nói.
- Tiểu Bảo giống A Châu nhất. Giống hệt A Châu hồi nhỏ.
Ban đầu, Tiểu Bảo vẫn còn rất lo lắng, nhưng sau khi nghe lời bà Cố nói, lòng cậu bé bỗng ấm lại. Nụ cười mong đợi bấy lâu hiện lên trên khuôn mặt.
- Tiểu Bảo chắc hẳn đã mệt mỏi vì chuyến bay về. Đi rửa tay đi. Cả nhà mình cùng ăn cơm nhé. - Bà Cố mỉm cười xoa đầu Tiểu Bảo. Thấy cậu bé mềm mại và đáng yêu, bà không khỏi mỉm cười.
- Vâng ạ. - Tiểu Bảo ngoan ngoãn đáp. Cậu xuống khỏi Kiều Niên và bước đến bên Cố Kỳ, người đứng gần nhất.
Cố Kỳ cẩn thận đánh giá Tiểu Bảo. Tiểu Bảo trông mũm mĩm, da dẻ hồng hào. Trông cậu bé có vẻ rất vui vẻ. Xem ra Tiểu Bảo đang rất khỏe mạnh.
Cố Kỳ chưa kịp nói gì thì đã thấy Tiểu Bảo bước đến gần mình.
Tiểu Bảo nhìn đứa trẻ trước mặt. Khuôn mặt vẫn còn đầy mỡ của trẻ sơ sinh, nhưng đôi môi mím chặt và ánh mắt khiến cậu bé trông rất lạnh lùng.
- Anh. - Tiểu Bảo vừa nói vừa bước tới ôm chầm lấy Cố Kỳ.
Đây là lời chào mở đầu mà cậu đã nghĩ đến từ lâu. Vừa ôm Cố Kỳ, cậu cảm thấy cơ thể anh trai cứng đờ. Nghĩ rằng Cố Kỳ chưa quen với cái ôm của mình, cậu buông Cố Kỳ ra và mỉm cười nói.
- Anh ơi, đừng lo bị bắt nạt. Sau này em sẽ bảo vệ anh.
Nét mặt Cố Kỳ tối sầm lại.
Tuy biết Tiểu Bảo là em ruột, nhưng theo lý mà nói, chẳng phải anh trai nên bảo vệ cậu ấy sao? Tại sao Tiểu Bảo lại nói muốn bảo vệ cậu?
Thấy sắc mặt Cố Kỳ không tốt, Tiểu Bảo thoáng hiện vẻ bối rối. Nhưng cậu cũng không nghĩ ngợi nhiều. Cậu quay sang nhìn Tiểu Thi đang đứng bên cạnh Cố Kỳ, véo má chị gái một cái rồi cười nói.
- Chị ơi, chị dễ thương quá. Sau này nếu chị bị bắt nạt, em nhất định sẽ giúp chị đánh cho đối phương sống dở c.h.ế.t dở.
Tiểu Bảo vỗ n.g.ự.c tự hào nói.
- Em đánh nhau giỏi lắm.
Tiểu Thi nghe Tiểu Bảo nói vậy, mắt sáng lên. Cô hỏi.
- Em Hai, em biết đánh nhau à?
- Dĩ nhiên rồi. Trước đây, khi em theo bố... - Nói được nửa câu, Tiểu Bảo im bặt, ánh mắt tối sầm lại. Không biết khi nào mới được gặp lại bố. Mắt cậu hơi ươn ướt, giọng nói có chút nghẹn ngào.
- Em đã được huấn luyện đặc biệt cho việc này rồi. Sao em không thể hiện cho chị xem nhỉ?
Tiểu Thi nhìn đôi mắt đỏ hoe của Tiểu Bảo, chủ động ôm cậu bé. Cô dịu dàng nói.
- Cảm ơn em Hai. Chị tin em nhất định sẽ bảo vệ chị thật tốt!
Kiều Niên nhìn ba đứa nhỏ hòa thuận vui vẻ, không khỏi mỉm cười. Có lẽ là do quan hệ huyết thống, ba người nhanh chóng làm quen với nhau.
- Mọi người đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm đi. - Kiều Niên mỉm cười với ba đứa nhỏ, dịu dàng nói.
Tiểu Thi tay trái nắm tay Cố Kỳ, tay phải nắm tay Tiểu Bảo, ba người đi về phía nhà ăn.