Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1386: Ồn Ào
Cập nhật lúc: 13/09/2025 05:24
Tống Vũ nhỏ giọng an ủi Lục Kỳ rồi nói với Kiều Niên.
- Chị ơi, ở đây vất vả cho chị rồi. Lát nữa em sẽ qua đón chị.
Kiều Niên mỉm cười lắc đầu.
- Không sao đâu. Cứ đi đi.
Lúc này Tống Vũ mới bước đến bên Lục Châu, ngoan ngoãn gọi.
- Anh.
Sau khi những người đó rời đi, Lục Châu đợi đến khi trong hành lang chỉ còn lại mình anh, Lục Niên và Tống Vũ, anh mới nói.
- Em có nhìn rõ người gọi không?
Tống Vũ lắc đầu. Vốn dĩ cô đã bịa ra chuyện này rồi. Không ngờ Lục Châu lại coi trọng chuyện này đến vậy.
- Chiều rồi. Người kia đang đứng trước ánh sáng. Em...
Tống Vũ mím chặt môi, áy náy nói.
- Anh ơi, em vô dụng quá. Nếu lúc đó chân em không tê dại, em đã có thể đuổi theo người đó xem rồi.
- Chuyện này không liên quan gì đến em. - Nỗi nghi ngờ trong lòng Lục Châu được giải tỏa. Anh nghiêm mặt nói.
- Trong nhà có kẻ phản bội. Em phải cẩn thận. Chỉ vì kẻ phản bội đó nói với người khác về lịch trình của Lục Kỳ nên con bé mới xảy ra chuyện.
- Anh. - Sắc mặt Tống Vũ biến đổi đột ngột. Môi cô run lên, lo lắng hỏi.
- Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Làm sao để bắt được người đó? Người đó sẽ không tự nhiên xuất hiện để chúng ta bắt chứ?
- Tạm thời đừng về nhà. Cứ giả vờ như không biết gì cả. Đến lúc đó, anh sẽ phái người đến bảo vệ em. Ra ngoài cẩn thận một chút. Đừng để bị thương. - Lục Châu nhỏ giọng dặn dò. Anh không muốn Tống Vũ xảy ra chuyện gì.
- Em có thể giúp gì? Em cũng là người nhà họ Lục. Em cũng muốn giúp. - Tống Vũ khẽ cau mày, lo lắng nói.
Lục Châu mỉm cười với Tống Vũ, nhẹ nhàng nói.
- Anh biết, cho nên anh mới muốn em tự bảo vệ mình. Chỉ cần em chăm sóc tốt bản thân là sẽ giúp được anh.
Lục Châu lại dừng lại, nói.
- Anh không muốn em bị thương. Trước đây em bị theo dõi, sao em không nói ra?
Tống Vũ mím môi, ngoan ngoãn nói.
- Em là người của công chúng, dạo này em ở cùng tổ sản xuất. Xung quanh em có rất nhiều người. Em nghĩ mình khá an toàn.
- Sau này nếu gặp phải chuyện như vậy, phải nhanh chóng nói cho anh biết, đừng giấu giếm và tự mình giải quyết nữa. - Lục Châu lo lắng nói.
Tống Vũ gật đầu.
- Vậy thì lát nữa em sẽ ở cùng Lục Kỳ. Ngày mai em sẽ quay lại tổ sản xuất.
- Ừ.
Tống Vũ vội vã chạy về phía khu vực bệnh xá. Từ xa, cô đã thấy Kiều Niên, Lục Kỳ và những người khác.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi người nếu theo đọc truyện em thì xin hãy chỉ đọc ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) để em có động lực ra chương nhanh ạ.]
Lục Châu và Lục Niên bước ra ngoài. Lục Châu nhìn Lục Niên, nhỏ giọng hỏi.
- Em thấy sao?
- Phái người đi theo dõi Tống Vũ. Biết đâu họ lại phát hiện ra điều gì đó. - Lục Niên nhíu mày, vẻ mặt phức tạp nói.
- Có lẽ cô ấy vô tình biết được chuyện gì đó, những người kia lo lắng cô ấy sẽ nói cho chúng ta biết, nên vẫn luôn theo dõi cô ấy.
- Ừm. - Lục Châu đáp. Anh và Lục Niên bước ra khỏi phòng cấp cứu, thấy Cố Châu lạnh lùng đứng đó.
Nhìn thấy Lục Châu và Lục Niên đi ra, ánh mắt Cố Châu hơi tối lại.
- Tôi đi cùng hai người.
- Anh không đi cùng Đường sao? - Lục Châu hỏi.
- An toàn của cô ấy quan trọng hơn.
Lục Chu gật đầu.
- Được.
...
Nửa tiếng sau, tại biệt thự nhà họ Lục.
Lục Châu và những người khác vừa bước vào phòng khách thì thấy Lục lão phu nhân đang ngồi trên ghế sofa, mắt đỏ hoe.
Lục Châu và Lục Niên chào hỏi.
- Bà nội.
Cố Châu lễ phép chào hỏi.
- Bà nội Lục.
- Này, này, này. Chắc cháu từ bệnh viện về rồi. Sư huynh của Kỳ Kỳ thế nào rồi? - Bà Lục vội vàng đứng dậy, lo lắng hỏi.
Trước đó, bà đã xem tin tức trong nhóm chat gia đình rằng Lục Kỳ vẫn bình an vô sự. Giờ bà lại lo lắng cho Tần Xuyên đang ở bên Kỳ Kỳ.
Lục Châu đỡ bà Lục ngồi xuống ghế sofa, an ủi bà.
- Bà nội, đừng lo lắng. Anh ấy vừa mới phẫu thuật xong, bác sĩ nói anh ấy đã qua cơn nguy kịch rồi. Chỉ cần nghỉ ngơi cho khỏe là được.
Bà Lục nghe xong lời Lục Châu, chắp tay thành kính lẩm bẩm.
- Cầu trời phù hộ cho chúng con. Hai đứa nhỏ đều khỏe mạnh!
