Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1402: Kỳ Quái
Cập nhật lúc: 14/09/2025 16:28
Kiều Niên ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Lục lão phu nhân. Cô biết Lục lão phu nhân hiện tại rất buồn bực, nhưng có chút chuyện xảy ra. Chú Triệu là kẻ phản bội. Cô có thể nhận ra bà nội không nỡ xa chú Triệu nên đã yêu cầu họ nhốt ông ấy lại một thời gian.
- Hồi cháu còn nhỏ, lão Triệu và lão gia vừa mới nghỉ hưu. Hai người họ cõng cháu đi khắp nơi. Họ khao khát cho cả thế giới biết đến sự tồn tại của cháu. Khi đó, nếu cháu muốn hái sao và trăng, họ chắc chắn sẽ giúp cháu hái.
Nói đến đây, Lục lão phu nhân khẽ thở dài, tiếp tục nói.
- Sau khi cháu bị bắt cóc, lão Triệu đã ra ngoài tìm cháu. Ông ấy chỉ trở về khi chuyện cháu bị sát hại đã được định đoạt. Lúc đó, ông ấy đã sụt hơn hai mươi cân. Ông ấy đứng đó như một cây gậy trúc chỉ cần một cơn gió là đổ.
Nghe Lục lão phu nhân kể lại chuyện xưa, Kiều Niên như được tận mắt chứng kiến. Cô cảm thấy nếu có một quản gia trung thành như vậy, chắc hẳn cô cũng sẽ không tin kẻ phản bội chính là quản gia.
- Sau đó, Kỳ Kỳ ra đời. Ông ấy lo lắng Kỳ Kỳ sẽ xảy ra chuyện. Chỉ cần rảnh, ông ấy sẽ ở bên Kỳ Kỳ, cho Kỳ Kỳ cưỡi trên cổ mình. Ngày nào cũng đưa Kỳ Kỳ về nhà chơi. Cháu nói xem, tại sao ông ấy lại trở nên như vậy? - Lục lão phu nhân càng nghĩ càng buồn. Bà không hiểu tại sao lão Triệu lại trở nên như vậy.
Kiều Niên ngẩng đầu nhìn Lục lão phu nhân, hỏi.
- Bà nội, lời của dì Cao đáng tin đến mức nào?
Lục lão phu nhân thở dài.
- Trước kia bà ấy không nói dối, lần này trông cũng không giống nói dối. Bà cũng không biết chuyện gì đang xảy ra nữa.
Kiều Niên an ủi Lục lão phu nhân thêm một lúc nữa. Khi Lục lão phu nhân nằm trên giường, cô mở cửa đi ra ngoài.
Kiều Niên không trở về phòng.
Thay vào đó, cô đi thẳng đến phòng dành cho khách nơi Cố Châu đang ở.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi người nếu theo đọc truyện em thì xin hãy chỉ đọc ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) để em có động lực ra chương nhanh ạ.]
Lúc này, Cố Châu đang nằm trên giường, trên người mặc áo choàng tắm, tóc vẫn còn hơi ướt. Anh vỗ nhẹ vào khoảng trống bên cạnh, nói.
- Tắm rửa xong thì qua ngủ nhé!
- Được. - Kiều Niên cầm áo choàng tắm vào phòng tắm. Vừa định đóng cửa lại, cô thấy Cố Châu đã đứng ở cửa phòng tắm. Cô nhìn Cố Châu với vẻ mặt khó hiểu, rồi đóng sầm cửa lại, khóa trái cửa.
Cô bận rộn cả ngày, không có thời gian đùa giỡn với anh. Vừa cởi quần áo, cô vừa nói.
- Muộn rồi, mệt thì đi ngủ trước đi!
Cố Châu bị từ chối. Anh im lặng quay người lên giường, tiện tay mở điện thoại di động.
Kiều Niên bước ra khỏi phòng tắm sau khi tắm rửa. Cô cũng đã gội đầu và đội mũ khô. Tự nhiên, cô ngồi xuống bên cạnh Cố Châu, trầm ngâm nói.
- Em nghĩ chú Triệu có vấn đề.
Cố Châu ngước nhìn Kiều Niên, khó hiểu hỏi.
- Sao em lại nói vậy?
- Chú Triệu mà bà nội nói đến có thể chỉ là diễn kịch, nhưng chú Triệu có thể bình tĩnh nói với dì Cao rằng ông ấy đã tiết lộ lịch trình của Kỳ Kỳ. Điều đó có nghĩa là ông ấy không giấu dì Cao điều gì cả.
Nói đến đây, Kiều Niên hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp.
- Trước đây chú Triệu đối xử với nhà họ Lục rất tốt. Sao một người lại có thể thay đổi nhiều đến vậy? Nếu em nhớ không nhầm, vợ ông ấy đã mất gần ba mươi năm rồi.
Cố Châu đặt điện thoại xuống, ngồi thẳng dậy, hơi nhíu mày.
- Ý em là chuyện này còn có ẩn tình sao? Nhưng lúc chúng ta ở cửa bếp, mối hận của chú Triệu đối với nhà họ Lục không thể che giấu được.
- Vâng. - Kiều Niên gật đầu đồng ý, tiếp tục nói.
- Em hiểu ý anh. Em vừa bắt mạch cho ông ấy. Mạch bình thường, nhưng hình như trong người ông ấy có gì đó khác lạ.
- Ý anh là sao?
- Trong huyết quản của ông ấy có sinh vật sống đang bơi.
Đây cũng là lần đầu tiên Kiều Niên thấy tình huống như vậy. Cô nhìn Cố Châu nói.
- Em muốn đến nhà Tần Xuyên xem qua sổ sách y khoa của ông nội. Có lẽ em có thể điều tra tình hình hiện tại của chú Triệu.
- Được rồi, anh đi cùng em. - Cố Châu liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại, nói
- Cũng muộn rồi, chúng ta nghỉ ngơi sớm đi.
- Ừ.
