Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1437: Ác Mộng
Cập nhật lúc: 18/09/2025 13:22
Kiều Niên thở hổn hển. Nước mắt chảy dài trên má, thấm ướt gối.
Khi Cố Châu từ phòng tắm bước ra, thấy Kiều Niên đang co rúm người lại vì hoảng loạn. Anh khẽ nhíu mày, bước tới kéo Kiều Niên vào lòng.
- Niên Niên, sao vậy? Em không khỏe à? - Cố Châu nhẹ nhàng hỏi, vỗ nhẹ lưng Kiều Niên.
- Em không sao. Em chỉ gặp ác mộng thôi. - Giọng Kiều Niên nghẹn ngào. Cô lấy khăn giấy lau nước mắt.
- Thật ra, mơ thì ngược lại. Mộng càng đau, hiện thực càng tốt! Theo truyền thuyết, nếu mơ thấy mình chết, tức là đang khỏe mạnh. - Cố Châu ôm chặt Kiều Niên, dịu dàng nói.
Nghe giọng khàn khàn của Cố Châu, lòng Kiều Niên đang bất an dần bình tĩnh lại.
Cố Châu nói đúng. Mọi chuyện vừa rồi chỉ là một giấc mơ. Nó không hề thực sự xảy ra.
Tuy nhiên, khi Kiều Niên nghĩ đến ánh mắt xa lạ mà Cố Châu đã nhìn mình trong mơ, lòng cô không khỏi nhói đau.
Chỉ đến lúc này, Kiều Niên mới nhận ra Cố Châu đã đi vào lòng mình từ lâu.
Kiều Niên tựa vào vòng tay Cố Châu, nhẹ nhàng tựa đầu vào n.g.ự.c anh. Cô từ từ nhắm mắt lại, chuẩn bị tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài.
Ngay khi Kiều Niên sắp chìm vào giấc ngủ tiếp, cô nhớ lại giấc mơ vừa rồi. Cô bối rối hỏi.
- Nghe nói người ta c.h.ế.t đi thì linh hồn sẽ luân hồi. Anh có tin không?
Nghe thấy câu hỏi của Kiều Niên, Cố Châu đưa tay vuốt tóc cô. Suy nghĩ một lúc, anh nói.
- Có lẽ kiếp trước thật sự có, nhưng các nhà khoa học chưa chứng minh được điều này.
Suy nghĩ của Cố Châu dần dần trôi đi. Thỉnh thoảng, anh lại mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ.
Trong mơ, anh nắm tay Kiều Niên đi vào một nhà thờ. Đúng lúc hai người đang chuẩn bị cho hôn lễ, một nhóm tội phạm có vũ trang xông vào. Bọn chúng muốn g.i.ế.c Kiều Niên.
Mỗi lần tỉnh dậy, anh đều cảm thấy sợ hãi. Anh lo lắng tất cả những điều này không phải là mơ, mà là điềm báo tương lai.
Khi anh yêu Kiều Niên, anh đã nhờ Trần Thanh chuẩn bị mọi thứ cho hôn lễ. Mọi thứ gần như đã sẵn sàng, nhưng anh không dám kết hôn.
Anh sợ mọi chuyện trong mơ sẽ xảy ra. Anh sợ mình không đủ năng lực bảo vệ Kiều Niên, để cô lại bị tổn thương.
Cố Châu chớp mắt, thu hồi suy nghĩ. Anh cúi đầu hôn lên trán Kiều Niên rồi nhẹ nhàng hỏi.
- Vừa rồi em mơ thấy gì vậy?
Cơ thể Kiều Niên hơi cứng đờ. Cô nhớ lại mọi chuyện trong mơ, khó chịu nói.
- Em vừa mơ thấy người nào đó mất. Em rất buồn.
Cô không thể nói với Cố Châu rằng cô mơ thấy mình gả cho anh trai anh. Trong mơ, anh trai anh chính là người yêu của cô.
Nếu Cố Châu biết chuyện này, chắc chắn anh sẽ rất buồn.
Cố Châu không hỏi thêm nữa, chỉ mỉm cười nói.
- Anh tin lời tổ tiên nói là đúng. Giấc mơ thì ngược lại.
Kiều Niên mỉm cười gật đầu.
Lúc này, điện thoại của Kiều Niên reo lên. Cô cầm điện thoại lên. Nhìn thấy tên người gọi, cô hơi sững sờ.
Vừa rồi cô cứ nghĩ về giấc mơ, suýt nữa thì quên mất hôm nay đã hẹn Lina đi leo núi.
Kiều Niên nghe máy và mỉm cười.
- Chào buổi sáng, Lina!
- Chào buổi sáng, Niên Niên. Tôi đã thu dọn đồ đạc rồi, sắp ra ngoài tìm cô!
- Vậy thì qua đây. Tôi xong ngay! - Kiều Niên mỉm cười nói. Sau đó, cô nói thêm vài câu với Lina rồi cúp máy.
Cúp máy xong, Kiều Niên quay sang Cố Châu, vội vàng nói.
- Lát nữa, khi Lina qua, bảo Trần Thanh mời cô ấy vào nhà. Không được để cô ấy đợi em ở ngoài! Em phải nhanh dậy dọn dẹp!
Nói xong, Kiều Niên đẩy Cố Châu ra, định đi vào phòng vệ sinh. Cô thật sự không ngờ Cố Châu vẫn ôm chặt lấy mình.
Kiều Niên nhìn Cố Châu với vẻ mặt khó hiểu, hỏi.
- Anh ôm em thế này thì em rửa mặt bằng cách nào?
