Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1446: Bước Vào Bẫy
Cập nhật lúc: 21/09/2025 02:46
Trần Thanh nheo mắt lại, không chút do dự b.ắ.n về phía người trong bụi cỏ. Anh nhanh chóng kéo David ra sau một tảng đá bên kia.
David che chân phải bị thương bằng cả hai tay và nhìn Trần Thanh với vẻ biết ơn. Vừa định nói, anh thấy Trần Thanh ra hiệu cho anh im lặng.
David lập tức hiểu ra. Nếu anh lên tiếng ngay lúc này, rất có thể những người đó sẽ xác định được vị trí của anh qua âm thanh giọng nói.
Ánh mắt Kiều Niên dừng lại trên khuôn mặt David. Anh chỉ còn cách họ một bước chân. Cô ném một hòn đá về phía anh. Thấy anh nhìn sang, cô chỉ vào khẩu s.ú.n.g lục đeo bên hông anh.
David gật đầu. Anh lấy khẩu s.ú.n.g lục ra, ném về phía Kiều Niên.
Anh không quên lấy băng đạn còn lại ném cho Kiều Niên.
Kiều Niên cầm lấy khẩu súng. Cô dùng một hòn đá thử xem trong bụi cỏ có ai không, rồi mới bắn!
Lina cau mày nhìn Kiều Niên bắn. Hầu như mỗi phát s.ú.n.g cô ấy b.ắ.n ra đều trúng người. Tiếng kêu của những người đó vọng ra từ trong bụi cỏ.
Lina mím chặt môi, không dám nói gì, sợ làm Kiều Niên phân tâm.
Chưa đầy ba phút, bụi cỏ im bặt.
Kiều Niên hơi nhíu mày, nghiêm nghị nói.
- Tôi nghi ngờ không chỉ có những người này. Còn có cả người ẩn núp trong bóng tối nữa.
Trần Thanh đang ngồi xổm sau một tảng đá cách đó không xa. Nghe thấy Kiều Niên nói, anh vội vàng nói.
- Phu nhân, chúng ta xuống núi trước đi. Trên núi nguy hiểm lắm. Tôi không thể liên lạc với Nhị thiếu gia nữa! Bọn họ đã cắt đứt tín hiệu liên lạc rồi!
Kiều Niên khẽ gật đầu. Cô và Trần Thanh không có nhiều đạn trong tay, không thể tiếp tục b.ắ.n vào những kẻ đã chuẩn bị sẵn sàng.
Lina đương nhiên hiểu ý Kiều Niên. Hơn nữa, bây giờ không ai còn thấy bọn họ đâu nữa. Nếu không nhanh chóng rời khỏi núi, có thể họ sẽ bị đám người kia tiêu diệt ngay lập tức.
- Xuống núi thôi! - Lina nói chắc nịch.
Rồi cô nhìn David.
- David, giờ anh thế nào rồi?
David mím môi gật đầu. Anh không thể ở lại đây thêm nữa. Nếu ở lại đây, anh sẽ chết.
- Tôi làm được. Chúng ta nhanh chóng rời đi thôi!
Trần Thanh khom người bước tới chỗ David. Anh đỡ anh ấy bằng một tay.
- Đi thôi!
Bốn người không dám đi thẳng xuống cầu thang, chỉ dám đi bộ từ khu rừng nhỏ bên cạnh xuống.
Kiều Niên nắm chặt khẩu s.ú.n.g lục. Trong s.ú.n.g chỉ còn hai viên đạn. Cô đi đến bãi cỏ kiểm tra s.ú.n.g của những kẻ muốn g.i.ế.c mình. Chúng đã dùng hết đạn trong s.ú.n.g rồi!
Cô cảnh giác nhìn quanh, sợ đám người kia lại nhảy ra từ bụi cỏ.
Khoảng nửa tiếng sau, khi họ sắp đến chân núi, một mũi tên lạnh lẽo bất ngờ găm vào một thân cây cách đó không xa.
Sắc mặt Trần Thanh biến đổi. Anh quát lớn.
- Trốn đi!
Kiều Niên kéo Lina ra sau một tảng đá lớn, nhỏ giọng nói.
- Xem ra đám người kia đoán trước chúng ta sẽ xuống núi, nên mới núp trong bóng tối chờ chúng ta rơi vào bẫy!
Sắc mặt Lina thay đổi đột ngột. Cô nắm chặt tay, thân thể hơi run rẩy. Đây là lần đầu tiên cô gặp phải chuyện đáng sợ như vậy!
Trần Thanh nấp sau một tảng đá lớn cách đó không xa cùng David. Anh đặt David xuống rồi lấy điện thoại ra, cố gắng liên lạc với Cố Châu.
Tuy nhiên, điện thoại vẫn không có sóng.
Trần Thanh nhíu mày. Xem ra nếu không g.i.ế.c hết đám người kia, bọn họ sẽ không thể an toàn rời khỏi núi.
Trần Thanh lo lắng liếc nhìn Kiều Niên đang đứng cách đó không xa, đang suy nghĩ cách dụ đám người kia đi.
Đúng lúc này, hai mũi tên lại b.ắ.n trúng một gốc cây cách đó không xa.
Sắc mặt Kiều Niên hơi chùng xuống. Chẳng lẽ đám người kia không dám dùng s.ú.n.g vì gần chân núi hơn, sợ làm phiền người dưới chân núi sao?
- Phu nhân, hình như bọn họ sợ chúng ta. - Trần Thanh thấp giọng nói.
Vừa dứt lời, vài mũi tên b.ắ.n về phía tảng đá trước mặt, cuối cùng yếu ớt rơi xuống đất.
Kiều Niên không nói gì, chỉ gật đầu với Trần Thanh.
